Tựa

Its Characteristics And Inhabitants

Theosophical manual. No. 6

The Devachanic Plane

OR

The Heaven World

Its Characteristics And Inhabitants

by

C. W. Leadbeater

PREFACE—TỰA

Few words are needed in sending this little book out into the world. It is the sixth of a series of Manuals designed to meet the public demand for a simple exposition of Theosophical teachings. Some have complained that our literature is at once too abstruse, too technical, and too expensive for the ordinary reader, and it is our hope, that the present series may succeed in supplying what is a very real want. Theosophy is not only for the learned; it is for all. Perhaps among those who in these little books catch their first glimpse of its teachings, there may be a few who will be led by them to penetrate more deeply into its philosophy, its science and its religion, facing its abstruser problems with the students zeal and -the neophyte’s ardour. But these Manuals are not written only for the eager student, whom no initial difficulties can daunt; they are written for the busy men and women of the work-a-day world, and seek to make plain some of the great truths that render life easier to bear and death easier to face. Written by servants of the Masters who are the Elder Brothers of our race, they can have no other object than to serve our fellow-men.

Chỉ cần đôi lời khi gửi cuốn sách nhỏ này ra thế giới. Đây là cuốn thứ sáu trong bộ Sách Hướng Dẫn được thiết kế để đáp ứng nhu cầu của công chúng về một bài thuyết trình đơn giản về giáo lý Thông Thiên Học. Một số người phàn nàn rằng tài liệu của chúng tôi quá khó hiểu, quá chuyên ngành và quá đắt đối với người đọc bình thường, và chúng tôi hy vọng rằng bộ sách hiện tại có thể thành công trong việc cung cấp những gì là một nhu cầu rất thực tế. Thông Thiên Học không chỉ dành cho những người học thức; nó dành cho tất cả mọi người. Có lẽ trong số những người lần đầu tiên thoáng thấy giáo lý của nó trong những cuốn sách nhỏ này, có thể có một số người sẽ được chúng dẫn dắt để đi sâu hơn vào triết học, khoa học và tôn giáo của nó, đối mặt với những vấn đề khó hiểu hơn của nó với lòng nhiệt huyết của người sinh viên và nhiệt tình của người mới. Nhưng những cuốn Sách Hướng Dẫn này không chỉ được viết cho những học viên hăng hái, những người không ngại khó khăn ban đầu; chúng được viết cho những người đàn ông và phụ nữ bận rộn trong thế giới lao động, và tìm cách làm rõ một số sự thật vĩ đại giúp cuộc sống dễ chịu hơn và cái chết dễ đối mặt hơn. Được viết bởi những người phụng sự các Chân Sư, những Huynh Trưởng của nhân loại chúng ta, chúng không thể có mục đích nào khác ngoài việc phụng sự đồng loại của chúng ta.

AUTHOR’S NOTE—CHÚ THÍCH CỦA TÁC GIẢ

Since further enquiry has shown that the word “ Devachan” is etymologically inaccurate and misleading, the author would prefer to omit it altogether, and to issue this manual under the simpler and more descriptive title of “The Mental Plane.” The publishers inform him, however, that this alteration of title would cause difficulties in the matter of copyright, and produce confusion in various ways, so he defers to their wishes.Vì qua tìm hiểu thêm, từ “Devachan” được xác định là không chính xác về mặt từ nguyên và có thể gây hiểu lầm, tác giả mong muốn bỏ hoàn toàn từ này và xuất bản sách này dưới một tựa đề đơn giản và mô tả rõ ràng hơn là “Cõi Trí”. Tuy nhiên, nhà xuất bản thông báo với ông rằng sự thay đổi tựa đề này sẽ gây khó khăn về vấn đề bản quyền và tạo ra sự nhầm lẫn theo nhiều cách, nên ông đã tuân theo ý muốn của họ.

INTRODUCTION—GIỚI THIỆU

In the previous manual an attempt was made to describe to some extent the astral plane — the lower part of the vast unseen world in the midst of which we live and move unheeding. In this little book must be undertaken the still harder task of trying to give some idea of the stage next above that — the mental plane or the heaven-world, often spoken of in our Theosophical literature as that of Devachan or Sukhâvatí.Trong tài liệu trước, đã có một nỗ lực nhằm mô tả một phần nào đó về cõi cảm dục — phần thấp hơn của thế giới vô hình rộng lớn bao quanh chúng ta mà chúng ta đang sống và chuyển động trong đó mà không chú ý đến. Trong cuốn sách nhỏ này, phải gánh lấy nhiệm vụ khó khăn hơn là cố gắng đưa ra một số ý tưởng về giai đoạn tiếp theo trên cõi ấy — cõi trí, hay cõi thiên đường, thường được nhắc đến trong văn học Thông Thiên Học của chúng ta như Devachan hoặc Sukhâvatí.
Although, in calling this plane the heaven-world, we distinctly intend to imply that it contains the reality which underlies all the best and most spiritual ideas of heaven which have been propounded in various religions, yet it must by no means be considered from that point of view only. It is a realm of nature. which is of exceeding importance to us — a vast and splendid world of vivid life in which we are living now as well as in the periods intervening between physical incarnations. It is only our lack of development, only the limitation imposed upon us by this robe of flesh, that prevents us from fully realizing that all the glory of the highest heaven is about us here and now [2], and that influences flowing from that world are ever playing upon us if we will only understand and receive them. Impossible as this may seem to the man of the world, it is the plainest of realities to the occultist; and to those who have not yet grasped this fundamental truth we can but repeat the advice given by the Buddhist teacher:— “ Do not complain and cry and pray, but open your eyes and see. The light is all about you, if you would only cast the bandage from your eyes and look. It is so wonderful, so beautiful, so far beyond what any man has dreamt of or prayed for, and it is for ever and for ever.” (The Soul of a People, page 163.)Dù rằng khi gọi cõi này là cõi thiên đường, chúng ta cố ý ám chỉ rằng nó chứa đựng hiện thực nền tảng cho tất cả những ý niệm tốt đẹp và tinh thần nhất về thiên đường mà các tôn giáo khác nhau đã đề xuất, nhưng không nên chỉ nhìn nhận nó từ quan điểm đó. Đây là một cõi tự nhiên có ý nghĩa cực kỳ quan trọng đối với chúng ta — một thế giới rộng lớn và rực rỡ của sự sống sống động, nơi chúng ta đang sống ngay cả trong giai đoạn xen kẽ giữa các lần nhập thể vật lý. Chính sự thiếu phát triển của chúng ta, chính giới hạn áp đặt lên chúng ta bởi lớp áo xác thịt này, mới là điều ngăn cản chúng ta nhận ra đầy đủ rằng mọi vinh quang của thiên đường cao nhất đang hiện diện xung quanh chúng ta, ngay tại đây và ngay lúc này [2], và rằng những ảnh hưởng tuôn chảy từ thế giới đó đang luôn tác động lên chúng ta nếu chúng ta chỉ biết thấu hiểu và đón nhận chúng. Dù điều này có thể có vẻ bất khả đối với người thường, nhưng lại là sự thật hiển nhiên nhất đối với nhà huyền bí; và với những ai chưa nắm bắt được chân lý nền tảng này, chúng ta chỉ có thể nhắc lại lời khuyên của Chân sư Phật giáo:— “Đừng than vãn và khóc lóc cầu nguyện, mà hãy mở mắt ra và thấy. Ánh sáng ở khắp xung quanh bạn, nếu bạn chỉ biết cởi bỏ tấm băng khỏi mắt mình và nhìn. Nó tuyệt vời đến mức không ai từng mơ ước hay cầu nguyện tới, và nó tồn tại mãi mãi, mãi mãi.” (Linh Hồn của Một Dân Tộc, trang 163.)
It is absolutely necessary for the student of Theosophy to realize this great truth, that there exist in nature various planes or divisions, each with its own matter of an appropriate degree of density, which in each case interpenetrates the matter of the plane next below it. It should also be clearly understood that the use of the words “higher” and “ lower “ with reference to these planes does not refer in any way to their position (since they all occupy the same space), but only to the degree of rarity of the matter of which they are respectively composed, or (in other words) the extent to which their matter is subdivided – for all matter of which we know anything is essentially the same, and differs only in the extent of its subdivision and the rapidity of its vibration.Điều cực kỳ cần thiết đối với người học Thông Thiên Học là nhận thức được chân lý vĩ đại này: rằng tồn tại trong tự nhiên các cõi giới hoặc phân chia khác nhau, mỗi cõi với vật chất của nó có mức độ đậm đặc phù hợp, trong mỗi trường hợp đều xuyên thấu vào vật chất của cõi liền kề phía dưới nó. Cũng cần hiểu rõ rằng việc sử dụng các từ “cao hơn” và “thấp hơn” để ám chỉ những cõi này không liên quan gì đến vị trí của chúng (vì chúng đều chiếm cùng một không gian), mà chỉ liên quan đến mức độ thanh nhẹ của vật chất mà từ đó chúng được tạo thành, hay (nói cách khác) mức độ phân chia của vật chất — vì tất cả vật chất mà chúng ta biết đều có bản chất giống nhau, và chỉ khác nhau về mức độ phân chia và tốc độ rung động của nó.
It follows, therefore, that to speak of a man as passing from one of these planes to another does not in the least signify any kind of movement in space, but simply a change of consciousness. For every man has within himself matter belonging to every one of these planes, a vehicle corresponding to each, in which he can function upon it when he learns how this may be done. So that to pass, from one plane to another is to change the focus of the consciousness from one of the vehicles to another, to use for the time the [3] astral or, the mental body instead of the physical. For naturally each of these bodies responds only to the vibrations of its own plane; and so while the man’s consciousness is focused in his astral body, he will perceive the astral world only, just as while our consciousness is using only the physical senses we perceive nothing but this physical-world —though both these worlds (and many others) are in existence and full activity all round us all the while. Indeed, all these planes together constitute in reality one mighty living whole, though as yet our feeble powers are capable of observing only a very small part of this at a time.Do đó, việc nói về một người chuyển từ cõi này sang cõi khác không hề ngụ ý bất kỳ sự di chuyển nào trong không gian, mà chỉ đơn thuần là một sự thay đổi về tâm thức. Bởi mỗi người đều có trong bản thân mình vật chất thuộc về mỗi cõi này, một thể tương ứng với từng cõi, trong đó người ấy có thể hoạt động khi đã học cách làm điều này. Vì thế, để chuyển từ cõi này sang cõi khác là chuyển sự tập trung của tâm thức từ một thể sang một thể khác, sử dụng thể cảm dục hoặc thể trí thay vì thể xác. Tự nhiên, mỗi thể trong số này chỉ đáp ứng với những rung động của cõi riêng của nó; và vì vậy, khi tâm thức của người được tập trung vào thể cảm dục, y sẽ chỉ nhận thức được thế giới cảm dục, cũng như khi tâm thức của chúng ta chỉ sử dụng các giác quan vật lý, chúng ta chỉ nhận thức được thế giới vật lý này — dù rằng cả hai thế giới này (và nhiều thế giới khác) đều đang tồn tại và hoạt động sống động xung quanh chúng ta suốt mọi lúc. Thực sự, tất cả các cõi này khi kết hợp lại tạo thành một chỉnh thể vĩ đại sống động, dù hiện tại năng lực yếu kém của chúng ta chỉ có thể quan sát được một phần rất nhỏ của nó tại mỗi thời điểm.
When considering this question of locality and interpenetration we must be on our guard against possible misconceptions. It should be understood that none of the three lower planes of the solar system is co-extensive with it except as regards a particular condition of the highest or atomic subdivision of each. Each physical globe has its physical plane (including its atmosphere), its astral plane, and its mental plane, all interpenetrating one another, and therefore occupying the same position in space, but all quite apart from and not communicating with the corresponding planes of any other globe. It is only when we rise to the lofty levels of the buddhic plane that we find a condition common to, at any rate, all the planets of our chain.Khi xem xét vấn đề về vị trí và sự xuyên thấu, chúng ta phải cẩn trọng trước các hiểu lầm có thể xảy ra. Cần hiểu rằng không có cõi nào trong ba cõi thấp của hệ mặt trời là đồng diện với toàn bộ hệ này, ngoại trừ ở điều kiện cao nhất hoặc phân chia nguyên tử của mỗi cõi. Mỗi bầu vật lý đều có cõi vật lý của nó (bao gồm khí quyển), cõi cảm dục và cõi trí, tất cả đều xuyên thấu lẫn nhau, do đó chiếm cùng một vị trí trong không gian, nhưng tất cả lại hoàn toàn tách biệt và không giao tiếp với các cõi tương ứng của bất kỳ bầu nào khác. Chỉ khi chúng ta tiến lên các tầng cao của cõi Bồ đề, chúng ta mới tìm thấy một điều kiện chung cho ít nhất là tất cả các hành tinh trong dãy hành tinh của chúng ta.  
Notwithstanding this, there is, as stated above, a condition of the atomic matter of each of these planes which is cosmic in its extent; so that the seven atomic sub-planes of our system, taken apart from the rest, may be said to constitute one cosmic plane – the lowest, sometimes called the cosmic-prakritic. The interplanetary ether, for example, which appears to extend through the whole of space – indeed must do so, at least to the farthest visible star, otherwise our physical eyes could not perceive that star – is composed of physical ultimate atoms in their normal and uncompressed [4] condition. But all the lower and more complex forms of ether exist only (so far as is at present known) in connection with the various heavenly bodies, aggregated round them just as their atmosphere is, though probably extending considerably further from their surface.Mặc dù vậy, như đã nêu ở trên, có một điều kiện của vật chất nguyên tử của mỗi cõi trong số này có tính chất vũ trụ; vì vậy, bảy cõi phụ nguyên tử của hệ chúng ta, tách rời khỏi phần còn lại, có thể được coi là tạo thành một cõi vũ trụ — cõi thấp nhất, đôi khi được gọi là vũ trụ-prakritic. Chẳng hạn, dĩ thái liên hành tinh, thứ dường như kéo dài qua toàn bộ không gian — thực sự phải như vậy, ít nhất là đến ngôi sao xa nhất có thể thấy được, nếu không mắt thường của chúng ta sẽ không thể thấy được ngôi sao đó — được cấu tạo từ các nguyên tử tối hậu vật lý trong trạng thái bình thường và không nén. Nhưng tất cả các dạng thấp hơn và phức tạp hơn của dĩ thái chỉ tồn tại (cho đến nay đã được biết) trong mối liên hệ với các thiên thể khác nhau, tụ tập xung quanh chúng như khí quyển của chúng, dù có lẽ kéo dài ra xa khỏi bề mặt của chúng khá nhiều.
1Precisely the same is true of the astral and mental planes. The astral plane of our own earth interpenetrates it and its atmosphere, but also extends for some distance beyond the atmosphere. It may be remembered that this plane was called by the Greeks the sub-lunar world. The mental plane in its turn interpenetrates the astral, but also extends further into space than does the latter.1 Chính xác điều tương tự cũng đúng với cõi cảm dục và cõi trí. Cõi cảm dục của chính trái đất chúng ta thâm nhập nó và bầu khí quyển của nó, nhưng cũng mở rộng ra một khoảng cách vượt quá khí quyển. Có thể nhớ rằng cõi này được người Hy Lạp gọi là thế giới dưới mặt trăng. Cõi trí, đến lượt nó, thâm nhập cõi cảm dục, nhưng cũng mở rộng xa hơn vào không gian so với cõi này.
Only the atomic matter of each of these planes, and even that only in an entirely free condition, is co-extensive with the interplanetary ether, and consequently a person can no more pass from planet to planet even of our own chain in his astral body or his mind-body, than he can in his physical body. In the causal body, when very highly developed, this achievement is possible, though even then by no means with the ease and rapidity with which it can be done upon the buddhic plane by those who have succeeded in raising their consciousness to that level.Chỉ có vật chất nguyên tử của mỗi cõi này, và ngay cả như vậy chỉ trong tình trạng hoàn toàn tự do, là đồng nhất với dĩ thái liên hành tinh, và do đó, một người không thể di chuyển từ hành tinh này sang hành tinh khác ngay cả trong dãy hành tinh của chúng ta bằng thể cảm dục hoặc thể trí, cũng như họ không thể làm điều đó với thể xác của mình. Trong thể nhân quả, khi đã phát triển rất cao, thành tựu này là có thể, mặc dù ngay cả lúc đó cũng không hề dễ dàng và nhanh chóng như những gì có thể được thực hiện trên cõi bồ đề bởi những ai đã nâng tâm thức của mình lên mức đó.
A clear comprehension of these facts will prevent the confusion that has sometimes been made by students between the mental plane of our earth and those other globes of our chain which exist on the mental plane. It must be understood that the seven globes of our chain are real globes, occupying definite and separate positions in space, notwithstanding the fact that some of them are not up in the physical plane. Globes A, B, F, and G are separate from us and from one another just in the same way as are Mars and the earth; the only difference is that whereas the latter have physical, astral and mental planes of their own, globes B and F have nothing below the astral plane, and A [5] and G nothing below the mental. The astral plane dealt with in Manual V and the mental plane which we are about to consider are those of this earth only, and have nothing to do with these other planets at all.Một sự thấu hiểu rõ ràng về những sự kiện này sẽ ngăn ngừa sự nhầm lẫn mà đôi khi học giả mắc phải giữa cõi trí của trái đất chúng ta và những bầu hành tinh khác trong dãy của chúng ta tồn tại trên cõi trí. Cần phải hiểu rằng bảy bầu của dãy chúng ta là những bầu hành tinh thực sự, chiếm các vị trí xác định và riêng rẽ trong không gian, bất chấp việc một số bầu trong số chúng không hiện hữu trên cõi vật lý. Các bầu A, B, F và G tách biệt với chúng ta và với nhau theo cách giống như hỏa tinh và trái đất; điểm khác biệt duy nhất là, trong khi các hành tinh này có các cõi vật lý, cảm dục và trí của riêng mình, thì bầu B và F không có gì thấp hơn cõi cảm dục, và bầu A và G không có gì thấp hơn cõi trí. Cõi cảm dục được đề cập trong Sổ Tay V và cõi trí mà chúng ta sắp thảo luận chỉ thuộc về trái đất này mà thôi, và hoàn toàn không liên quan gì đến những hành tinh khác.
The mental plane upon which the heaven-life takes place, is the third of the five great planes with which humanity is at present concerned, having below it the astral and the physical, and above it the buddhic and the nirvânic. It is the plane upon which man, unless at an exceedingly early stage of his progress, spends by far the greater part of his time during the process of evolution; for, except in the case of the entirely undeveloped, the proportion of the physical life to the celestial is rarely much greater than one in twenty, and in the case of fairly good people it would sometimes fall as low as one in thirty. It is, in fact, the true and permanent home of the reincarnating ego or soul of man, each descent into incarnation being merely a short though important episode in his career. It is therefore well worth our while to devote to its study such time and care as may be necessary to acquire as thorough a comprehension of it as is possible for us while encased in the physical body. [3]Cõi trí, nơi diễn ra đời sống thiên đàng, là cõi thứ ba trong năm cõi lớn mà nhân loại hiện đang quan tâm, với cõi cảm dục và cõi trần phía dưới, và cõi bồ đề và cõi niết bàn phía trên. Đây là cõi mà con người, trừ khi đang ở giai đoạn rất sớm trong tiến trình tiến hóa, dành phần lớn thời gian trong quá trình tiến hóa của mình; bởi lẽ, ngoại trừ những người hoàn toàn chưa phát triển, tỷ lệ giữa đời sống vật chất và đời sống thiên đàng hiếm khi vượt quá một phần hai mươi, và đối với những người tốt lành, đôi khi có thể xuống thấp đến mức một phần ba mươi. Thực tế, đây là ngôi nhà thực sự và vĩnh cửu của chân ngã hay linh hồn của con người, và mỗi lần hạ sinh vào cõi trần chỉ là một giai đoạn ngắn nhưng quan trọng trong hành trình của nó. Vì vậy, việc dành thời gian và công sức cần thiết để nghiên cứu cõi này thật đáng để có được sự thấu hiểu sâu sắc nhất có thể khi ta còn trong thể xác.  
Unfortunately there are practically insuperable difficulties in the way of any attempt to put the facts of this third plane of nature into language — and not unnaturally, for we often find words insufficient to express our ideas and feelings even on this lowest plane. Readers of The Astral Plane will remember what was there stated as to the impossibility of conveying any adequate conception of the marvels of that region to those whose experience had not as yet transcended the physical world; one can but say that every observation there made to that effect applies with tenfold force to the effort which is before us in this sequel to that treatise. Not only is the matter which we must endeavour to describe much further removed than is astral [6] matter from that to which we are accustomed, but the consciousness of that plane is so immensely wider than anything we can imagine down here, and its very conditions so entirely different, that when called upon to translate it all into mere ordinary words the explorer feels himself utterly at a loss, and can only trust that the intuition of his readers will supplement the inevitable imperfections of his description.Thật không may, có những khó khăn gần như không thể vượt qua khi cố gắng diễn đạt các sự kiện của cõi thiên nhiên thứ ba này bằng ngôn ngữ — và điều này cũng không có gì lạ, vì chúng ta thường thấy từ ngữ không đủ để diễn tả ý tưởng và cảm xúc của mình ngay cả trên cõi thấp nhất này. Các độc giả của “Cõi Cảm Dục” hẳn sẽ nhớ đến những gì đã được đề cập ở đó về sự bất khả trong việc truyền đạt một khái niệm đầy đủ về những điều kỳ diệu của khu vực đó cho những ai chưa có kinh nghiệm vượt quá thế giới vật chất; chỉ có thể nói rằng mọi nhận xét được đưa ra ở đó cũng áp dụng gấp mười lần cho nỗ lực hiện tại trong phần tiếp theo của chuyên luận đó. Không chỉ là vấn đề mà chúng ta cố gắng mô tả còn cách biệt hơn nhiều so với chất liệu cảm dục mà chúng ta đã quen thuộc, mà tâm thức của cõi đó cũng mở rộng vô cùng so với bất cứ điều gì chúng ta có thể tưởng tượng ở đây, và ngay cả các điều kiện của nó cũng hoàn toàn khác biệt, khiến cho khi phải chuyển dịch tất cả vào các từ ngữ thông thường, người khám phá cảm thấy mình hoàn toàn lạc lối, và chỉ có thể hy vọng rằng trực giác của độc giả sẽ bổ sung cho những thiếu sót không thể tránh khỏi trong mô tả của mình.
To take one only out of many possible examples of our difficulties, it would seem as though on this mental plane space and time were non-existent, for events which down here take place in succession and at widely-separated places, appear there to be occurring simultaneously and at the same point. That at least is the effect produced on the consciousness of the ego, though there are circumstances which favour the supposition that absolute simultaneity is the attribute of a still higher plane, and that the sensation of it in the heaven-world is simply the result of a succession so rapid that the infinitesimally minute spaces of time are indistinguishable, just as in the well-known optical experiment of whirling round a stick the end of which is red-hot, the eye receives the impression of a continuous ring of fire if the stick be whirled more than ten times a second; not because a continuous ring really exists, but because the average human eye is incapable of distinguishing as separate any similar impressions which follow one another at intervals of less than the tenth part of a second.Chỉ lấy một trong nhiều ví dụ có thể về những khó khăn của chúng ta, dường như trên cõi trí này không gian và thời gian không tồn tại, bởi các sự kiện vốn diễn ra liên tiếp và ở những nơi cách xa nhau ở đây, lại dường như xảy ra đồng thời và tại cùng một điểm trên cõi đó. Ít nhất đó là hiệu ứng được tạo ra trên tâm thức của chân ngã, mặc dù có những hoàn cảnh gợi ý rằng tính đồng thời tuyệt đối là thuộc tính của một cõi cao hơn nữa, và cảm giác đó trong thế giới thiên đàng chỉ là kết quả của một sự liên tiếp nhanh chóng đến mức những khoảng thời gian nhỏ nhất là không thể phân biệt được, giống như trong thí nghiệm quang học quen thuộc khi quay một cây gậy có đầu nung đỏ, mắt nhận thấy ấn tượng về một vòng lửa liên tục nếu cây gậy được quay hơn mười lần một giây; không phải vì một vòng lửa thực sự tồn tại, mà vì mắt người trung bình không thể phân biệt được các ấn tượng tương tự khi chúng tiếp nối nhau trong khoảng cách ít hơn một phần mười giây.  
However that may be, the reader will readily comprehend that in the endeavour to describe a condition of existence so totally unlike that of physical life as is the one which we have to consider, it will be impossible to avoid saying many things that will be partly unintelligible and may even seem wholly incredible to those who have not personally experienced that higher life. That this should be so is, as I [7] have said, inevitable, so readers who find themselves unable to accept the report of our investigators must simply wait for a more satisfactory account of the heaven-world until they are able to examine it for themselves: I can only repeat the assurance previously given in The Astral Plane that all reasonable precautions have been taken to ensure accuracy. In this case as in that, we may say that “ no fact, old or new, has been admitted to this treatise unless it has been confirmed by the testimony of at least two independent trained investigators among ourselves, and has also been passed as correct by older students whose knowledge on these points is necessarily much greater than ours. It is hoped, therefore, that this account, though it cannot be considered as complete, may yet be found reliable as far as it goes.”Dù thế nào đi nữa, người đọc sẽ dễ dàng hiểu rằng trong nỗ lực miêu tả một điều kiện tồn tại hoàn toàn khác với đời sống vật chất như điều chúng ta đang phải xem xét, sẽ không thể tránh được việc nói ra nhiều điều sẽ phần nào không thể hiểu được và thậm chí có thể hoàn toàn khó tin đối với những ai chưa từng trải nghiệm đời sống cao hơn đó. Như tôi đã nói, điều này là không thể tránh khỏi, vì vậy những độc giả không thể chấp nhận báo cáo của các nhà nghiên cứu của chúng tôi chỉ cần chờ đợi một bản miêu tả thỏa đáng hơn về thế giới thiên đàng cho đến khi họ có thể tự mình khảo sát nó: tôi chỉ có thể nhắc lại lời cam kết đã đưa ra trong “Cõi Cảm Dục” rằng mọi biện pháp phòng ngừa hợp lý đã được thực hiện để đảm bảo độ chính xác. Trong trường hợp này cũng như trường hợp đó, chúng ta có thể nói rằng “không có sự kiện nào, cũ hay mới, được đưa vào chuyên luận này trừ khi nó đã được xác nhận bởi lời chứng của ít nhất hai nhà nghiên cứu được huấn luyện độc lập trong nhóm chúng tôi, và cũng đã được các học giả kỳ cựu có kiến thức về những điểm này lớn hơn chúng tôi rất nhiều xác nhận là chính xác. Do đó, hy vọng rằng, dù bản miêu tả này không thể được coi là hoàn chỉnh, nó vẫn có thể được xem là đáng tin cậy trong phạm vi của nó.
The general arrangement of the previous manual will as far as possible be followed in this one also, so that those who wish to do so will be able to compare the two planes stage by stage. The heading “ Scenery “ would, however, be inappropriate to the mental plane, as will be seen later; we will therefore substitute for it the title which follows.Cách sắp xếp tổng quát của quyển sách trước, nếu có thể sẽ tiếp tục áp dụng đối với quyển sách này, để cho độc giả có thể so sánh từng phần của hai cõi. Tuy nhiên đầu đề của phần “Quang Cảnh” (Scenery) của quyển sách trước không thích hợp cho cõi thượng giới, như sẽ được trình bày trong nội dung của phần sau; cho nên chúng tôi sẽ thay thế bằng đầu đề khác như sau.

Leave a Comment

Scroll to Top