Thư gởi Đệ tử RRR

To R. R. R.

F. Wilson

Radiance, Refinement, Restfulness

II-I-4-6-1

649-662

AUM Group

Lived in Switzerland

Book I

January 1936

MY BROTHER OF OLD:

HUYNH ĐỆ NGÀY XƯA CỦA TÔI

You have handled life with courage, with inspiration and with temper. Is this not so? If you will endeavour, in the future, to leave the last named quality out, your life of service will flow with greater freedom, and with less impediments and hindrances, and consequently lost time. I realise that there have been times when the temper has been a great relief. You have now reached the stage of the pledged worker and of the sannyasin, and you have proved your mettle in the fire of difficulty. Much dross has been burned out. Your courage has carried you through and the inspiration of your soul (which you can with such facility touch) has held you steady and sweetened your personality. See to it, for the sake of the service which you can render, that you add to these two fine capacities, the sense and power of Rest, for that is what you need.

Em đã ứng xử với cuộc đời bằng dũng khí, bằng cảm hứng và bằng tính nóng nảy. Có đúng vậy không? Nếu trong tương lai em cố gắng loại bỏ phẩm chất được nêu cuối cùng này, thì đời sống phụng sự của em sẽ tuôn chảy tự do hơn, ít bị cản trở và chướng ngại hơn, và do đó sẽ ít bị mất thời gian hơn. Tôi nhận ra rằng đã có những lúc cơn nóng giận đem lại sự giải tỏa to lớn. Giờ đây em đã đạt đến giai đoạn của một người làm việc đã thệ nguyện và của một sannyasin, và em đã chứng tỏ bản chất của mình trong lửa thử thách của nghịch cảnh. Rất nhiều cặn bã đã bị thiêu rụi. Lòng dũng cảm của em đã đưa em vượt qua và cảm hứng từ linh hồn em (mà em có thể tiếp xúc một cách dễ dàng như thế) đã giúp em giữ được sự vững vàng và làm ngọt ngào bản chất phàm ngã của em. Vì mục tiêu của sự phụng sự mà em có thể thực hiện, hãy đảm bảo rằng em bổ sung cho hai năng lực tuyệt vời ấy thêm một phẩm chất nữa: cảm thức và quyền năng của Sự Nghỉ Ngơi, vì đó chính là điều em đang cần.

Study the keynotes of your life. They should and can be your outstanding characteristics, and that for which you can be known before your term of service ends.

Hãy nghiên cứu các âm chủ trong đời sống của em. Chúng nên và có thể là các đặc tính nổi bật của em, và là điều mà người ta có thể nhớ đến em trước khi kỳ hạn phụng sự của em kết thúc.

There is so little that I can say to you that you do not already know, where character building is concerned. There is so little that is new and fresh that I can indicate to one who is so experienced upon the Path. Theoretically, you know so much. It remains to render theory into more adequate practice, and at this you are already working. What therefore can I say or do, but stand beside you, occasionally speak a word, oft times smile with you and be busy with my many duties when the flare of temper comes! That I wish not to see, and so will symbolically turn my back. Is not this what you wish, my brother?

Về việc xây dựng nhân cách, tôi không có gì nhiều để nói với em mà em chưa biết. Tôi không có gì mới mẻ để chỉ ra cho một người đã dày dạn kinh nghiệm trên Thánh đạo. Về mặt lý thuyết, em biết rất nhiều. Việc còn lại là chuyển lý thuyết đó thành thực hành một cách đầy đủ hơn, và em đang thực sự nỗ lực cho điều này. Vậy thì, tôi còn có thể nói hay làm gì ngoài việc đứng bên cạnh em, đôi lúc nói vài lời, thường xuyên mỉm cười với em và bận rộn với nhiều nhiệm vụ của mình mỗi khi ngọn lửa nóng giận bùng lên! Điều đó tôi không mong muốn chứng kiến, và do đó tôi sẽ quay lưng lại một cách tượng trưng. Đó chẳng phải là điều em mong muốn sao, huynh đệ của tôi?

Your contribution to the work of my disciples is reflective thought and the writing of that which will be constructively helpful, for this you can so well do. Have patience as you watch this group work unfold, for as yet you see not the real purpose or the coming integration or group relation.

Sự đóng góp của em cho công việc của các đệ tử tôi là tư duy phản chiếu và việc viết ra những gì có thể giúp ích một cách xây dựng, vì điều này em làm rất tốt. Hãy kiên nhẫn khi theo dõi tiến trình triển khai công việc của nhóm này, vì hiện tại em vẫn chưa thấy được mục đích thật sự hay sự chỉnh hợp sắp tới hay mối liên hệ nhóm.

There are two people, my brother, whose influence upon your life is destructive and who oft have hurt you much. (I refer not to your feeling.) Until your inner relation to them is one of complete yet loving detachment, they will be apt to hinder your unfoldment. I say no more, save that it hurts you e’en if you realise it not, but you are hurt because there is no love in your thought life where they are concerned. Loving detachment is the method which should govern your [651] approach to the majority of people you will contact. You evoke as yet too violent a response from others. This is due to your mishandling of the force which flows through you. Get this matter adjusted and your present sphere of service will provide a fine training ground in the matter. Then your power to help will be greatly increased. I and your group brothers on the inner side are looking for your help in world service. May I say, for your encouragement, that you have made a good beginning.

Huynh đệ của tôi, có hai người có ảnh hưởng tiêu cực lên đời sống em và thường khiến em tổn thương nhiều. (Tôi không nói về cảm xúc của em.) Cho đến khi mối liên hệ nội tâm của em với họ trở thành một sự tách rời hoàn toàn nhưng đầy yêu thương, thì họ vẫn có thể cản trở sự khai mở của em. Tôi sẽ không nói thêm gì, ngoại trừ rằng điều đó gây tổn hại cho em dù em có nhận ra hay không, bởi vì trong tư tưởng của em không có tình thương đối với họ. Sự tách rời yêu thương là phương pháp nên chi phối cách em [651] tiếp cận với phần lớn những người mà em sẽ tiếp xúc. Em vẫn còn gây ra phản ứng quá mãnh liệt nơi người khác. Điều này là do em chưa xử lý đúng đắn mãnh lực tuôn chảy qua em. Hãy điều chỉnh lại vấn đề này và lĩnh vực phụng sự hiện tại của em sẽ là một môi trường huấn luyện tuyệt vời cho điều đó. Khi ấy năng lực giúp đỡ của em sẽ tăng lên rất nhiều. Tôi và các huynh đệ trong nhóm của em nơi nội giới đang trông chờ sự giúp đỡ của em trong công cuộc phụng sự thế gian. Cho phép tôi nói, để khích lệ em, rằng em đã có một khởi đầu tốt.

I would like to suggest that you add to your usual diary notations, a registering of Ideas. You will find it fruitful and constructive. Every six months, list those ideas so that they can be shared by your group brothers. Add to them any thoughts as to their enriching and their materialising. This is one way wherein the new ideas will be disseminated and spread. Some one must think them and some one speak them and some one must respond to them.

Tôi muốn gợi ý rằng em hãy bổ sung vào các ghi chú nhật ký thường lệ của mình một phần dành cho việc ghi lại các Ý tưởng. Em sẽ thấy điều đó hữu ích và mang tính xây dựng. Cứ mỗi sáu tháng, hãy liệt kê các ý tưởng đó để chúng có thể được chia sẻ với các huynh đệ nhóm của em. Hãy thêm vào đó bất kỳ suy nghĩ nào liên quan đến việc làm giàu và hiện thực hóa chúng. Đây là một cách giúp các ý tưởng mới được truyền bá và lan rộng. Phải có ai đó nghĩ ra chúng, có ai đó nói ra chúng và có ai đó phản hồi với chúng.

Follow the meditation outline here suggested until April or until further notice:

Hãy theo bài tham thiền được gợi ý dưới đây cho đến tháng Tư hoặc cho đến khi có hướng dẫn tiếp theo:

1. After a short breathing exercise, achieve alignment and self-forgetfulness.

1. Sau một bài tập thở ngắn, đạt được sự chỉnh hợp và quên mình.

2. Sound the O.M. audibly.

2. Xướng O.M. thành tiếng.

3. Say the following invocation:

3. Đọc lời khẩn nguyện sau đây:

“May the Holy Ones Whose pupils we aspire to become so strengthen us that we may give ourselves without reserve, seeking nothing, asking nothing, hoping nothing for the separated self; may we be content to be in the light or in the dark, to be active or passive, to work or to wait, to speak or to be silent, to take praise or reproach, to feel sorrow or joy—our only wish to be what They need as instruments for Their mighty work, and to fill whatever post is vacant in Their household.”

“Cầu xin các Đấng Thiêng Liêng, những Đấng mà chúng con khát khao được làm đệ tử, ban cho chúng con sức mạnh để chúng con có thể hiến dâng chính mình trọn vẹn, không đòi hỏi, không cầu xin, không hy vọng gì cho cái tôi tách biệt; nguyện chúng con được an vui dù ở trong ánh sáng hay trong bóng tối, hoạt động hay tĩnh lặng, làm việc hay chờ đợi, nói hay im lặng, nhận lời khen hay chịu lời trách, nếm trải buồn hay vui—ước nguyện duy nhất của chúng con là trở thành những khí cụ mà Các Ngài cần cho Công Tác Vĩ Đại của Các Ngài, và để đảm nhận bất kỳ vị trí nào còn trống trong ngôi nhà của Các Ngài.”

4. Then meditate for 15 minutes upon the following seed thoughts:

4. Sau đó, tham thiền trong 15 phút trên các tư tưởng hạt giống sau đây:

1st month— Restfulness —“The Place of Rest is on the mountain top whereon I stand detached. Flooded I am by the life and love of God. That love I send to all my fellowmen.”

Tháng thứ nhất—Sự Nghỉ Ngơi—“Chốn Nghỉ Ngơi là trên đỉnh núi nơi tôi đứng tách biệt. Tôi được tràn ngập bởi sự sống và tình thương của Thượng Đế. Tình thương đó tôi gửi đến tất cả huynh đệ đồng loại của tôi.”

[652]

[652]

2nd month— “Rest has its centre in activity.”

Tháng thứ hai—“Nghỉ ngơi có trung tâm nằm trong hoạt động.”

3rd month— Refinement — “The fires of God, electric and dynamic, burn out alloy. They leave the pure gold untouched.”

Tháng thứ ba—Sự Tinh Luyện—“Ngọn lửa của Thượng Đế, điện lực và năng động, thiêu cháy hợp kim. Chúng để lại vàng ròng không hề hấn gì.”

4th month— “The burning fire blazes forth in all three worlds and all three bodies pass into the flame. Divinity remains.”

Tháng thứ tư—“Ngọn lửa cháy sáng rực rỡ trong cả ba cõi, và cả ba thể đều đi vào lửa. Thiên tính còn lại.”

5th month— Radiance — “The Rest of God underlies all life. The fires of God blaze forth. Men warm themselves before my fire. The radiance divine shines forth through me.”

Tháng thứ năm—Sự Chói Rạng—“Sự Nghỉ Ngơi của Thượng Đế là nền tảng cho mọi sự sống. Ngọn lửa của Thượng Đế cháy rực. Con người ấm áp trước ngọn lửa của tôi. Hào quang thiêng liêng chiếu tỏa qua tôi.”

6th month— “May I be lost to sight, and only the radiance and the rest reach forth to men.”

Tháng thứ sáu—“Nguyện tôi tan biến khỏi tầm nhìn, và chỉ có ánh sáng rạng ngời cùng sự nghỉ ngơi lan tỏa đến nhân loại.”

5. Hold the mind then steady in the light and carry your plans and service into the Presence.

5. Giữ thể trí an định trong ánh sáng và mang các kế hoạch cũng như sự phụng sự của em vào trong Sự Hiện Diện.

April 1937

BROTHER OF MINE:

HUYNH ĐỆ CỦA TÔI:

You stand today at a critical moment in your inner life and on the threshold of great opportunity. Upon the progress made during the next two years will depend whether you enter into a life of widely expressed usefulness, or whether you simply continue into the future as you are now, leaving to another life the lesson which you need and which you can learn now.

Hôm nay em đang đứng ở một thời điểm then chốt trong đời sống nội tâm của mình và ở ngay ngưỡng cửa của một cơ hội lớn lao. Tùy vào tiến bộ đạt được trong hai năm sắp tới mà sẽ quyết định liệu em có bước vào một đời sống phụng sự được biểu hiện rộng rãi hay không, hoặc liệu em chỉ tiếp tục tiến về tương lai như hiện tại, để lại bài học mà em cần học—và có thể học được ngay lúc này—cho một kiếp sống khác.

You are in a place of wide possibility for service. Your opportunity to make a real impact upon the consciousness of those around you is far above the average. The need of the world today has never been so great, nor the responsibility resting upon those who are treading the Path of Discipleship so deep, real and urgent. We need all who are working upon this Path and who are aspiring towards release. We need those who are seeking close contact with their souls and with Us Who are seeking to guide the race today. We need cooperators of dedication and selflessness as never before in the history of the race. Situated as you are now in a key position and meeting people [653] of every nation, your opportunity to fire other lives, to hand the torch of living love to others, and to send people forth as agents of the light to their own countries and spheres of influence can be great. Its extent depends upon your willingness to make certain changes and adjustments within yourself and to reorient yourself. These changes are simple, but are of so wide-reaching a nature and are so drastic in their scope that I ask myself if you are sufficiently aware of the world need to sacrifice your potent personality—in all sincerity and loving willingness—to that need. Are you?

Em đang ở một vị trí đầy khả năng cho sự phụng sự. Cơ hội của em để tạo tác động thực sự lên tâm thức của những người xung quanh vượt xa mức trung bình. Nhu cầu của thế giới hiện nay chưa bao giờ lớn đến thế, cũng như trách nhiệm đặt lên vai những ai đang bước đi trên Con Đường Đệ Tử chưa bao giờ sâu sắc, thực tế và cấp bách đến vậy. Chúng tôi cần tất cả những ai đang làm việc trên Con Đường này và những ai đang khao khát được giải thoát. Chúng tôi cần những người đang tìm kiếm sự tiếp xúc gần gũi với linh hồn của họ và với Chúng Tôi—những Đấng đang tìm cách hướng dẫn nhân loại hôm nay. Chúng tôi cần những cộng tác viên có tinh thần dâng hiến và vô kỷ chưa từng có trong lịch sử của nhân loại. Trong hoàn cảnh hiện tại của em, đang ở một vị trí then chốt và tiếp xúc với những người [653] thuộc mọi quốc gia, cơ hội của em để thắp sáng đời sống của người khác, để truyền ngọn đuốc của tình thương sống động cho người khác, và để gửi họ đi như những sứ giả của ánh sáng đến các quốc gia và lĩnh vực ảnh hưởng của họ có thể là rất lớn. Mức độ cơ hội đó tùy thuộc vào sự sẵn lòng của em trong việc thực hiện những thay đổi và điều chỉnh nhất định nơi chính mình, và để tái định hướng bản thân. Những thay đổi này đơn giản, nhưng có phạm vi ảnh hưởng rộng lớn đến nỗi tôi tự hỏi liệu em có đủ nhận thức về nhu cầu của thế giới để hy sinh phàm ngã mạnh mẽ của mình—với tất cả sự chân thành và thiện chí yêu thương—cho nhu cầu đó không. Em có sẵn lòng không?

These are days when the unit either counts for very little and simply has a normal collective value in the presence of the pressure in the world and the current turmoil, or else he can count for a very great deal.

Chúng ta đang sống trong thời kỳ mà một cá nhân hoặc là có giá trị rất nhỏ và chỉ mang giá trị tập thể bình thường trong bối cảnh áp lực và hỗn loạn hiện nay của thế giới, hoặc là y có thể mang một giá trị rất lớn.

At present you count for very little when measured up against the world need, but you could count for much. You make very little impact upon the public consciousness in spite of your opportunities, and your natural equipment. But you could be one of the most useful of the world disciples in your particular grade and sphere of service, if you so chose.

Hiện tại, khi so sánh với nhu cầu của thế giới, thì em chỉ có giá trị rất nhỏ, nhưng em có thể có giá trị rất lớn. Em tạo ra rất ít ảnh hưởng lên tâm thức công chúng dù có nhiều cơ hội và có sẵn năng lực thiên phú. Nhưng em có thể là một trong những đệ tử thế gian hữu ích nhất trong cấp độ và lĩnh vực phụng sự đặc thù của mình, nếu em chọn như vậy.

Everything in you is however short circuited and your light and radiance, therefore, is of the personality and not of the soul; your power to stir others and to move them forward is futile. Its truth is apparent to me all the time, and if you will consider the implications of my words, you will also see their justice. It is yourself as the worker, yourself as the one who is handling situations and dealing with people, yourself as the dramatic centre of all that happens around you, yourself as the one who talks and teaches and writes, yourself as the one who yearns and struggles and is tortured and misunderstood and faced with constant crisis (of no moment whatsoever in the larger picture) which is the preoccupation of your mind. You are the one who is being happy and unhappy, who is anxious or not anxious, who is acting wisely or learning frightfully drastic lessons—everything short circuited and arrested by yourself and, therefore, no clear radiant light, unimpaired by the clouds of self, the little self, and unimpeded by the reflections of the personality.

Tuy nhiên, mọi thứ trong em đều bị ngắn mạch và do đó, ánh sáng cũng như sự rạng ngời của em chỉ là của phàm ngã chứ không phải của linh hồn; quyền năng của em trong việc truyền cảm hứng và thúc đẩy người khác là vô hiệu. Sự thật đó luôn hiển hiện rõ ràng với tôi, và nếu em suy xét ý nghĩa trong lời tôi nói, em cũng sẽ thấy rằng nó hoàn toàn xác đáng. Chính bản thân em trong vai trò người làm việc, bản thân em như là người xử lý tình huống và giao tiếp với con người, bản thân em như là trung tâm kịch tính của mọi điều đang diễn ra xung quanh, bản thân em như là người nói, người dạy, người viết, người khao khát, người vật lộn, người bị dày vò và hiểu lầm và đối mặt với khủng hoảng triền miên (chẳng có gì đáng kể trong bức tranh lớn hơn)—chính em là đối tượng luôn chiếm trọn thể trí của mình. Em là người vui hay buồn, lo lắng hay không lo lắng, hành xử khôn ngoan hay học những bài học khốc liệt—mọi điều đều bị đoản mạch và ngăn chặn bởi chính em, và do đó không có ánh sáng rõ ràng, rạng ngời nào thoát khỏi mây mù của bản ngã, cái tiểu ngã, không bị cản trở bởi những phản chiếu của phàm ngã.

Do I sound harsh, my brother? I am not feeling so. What [654] I am endeavouring to do is based on a knowledge of you as a Soul, and an appreciation of what you—as a soul—could do. You are gifted, wise and powerful, but all this is relatively negated because you cannot step out of the centre of your own picture and off your own stage, and be simply a self-forgetting channel of love and light. This, however, you are not. You are struggling furiously to be such a channel, but you are so preoccupied with your struggle and are so aware that you are struggling that the reality for which you thus struggle is oft forgotten. It is lost to sight in the dramatic picture you have of yourself as a tortured disciple, with phenomenal difficulties in your life.

Tôi có nghe có vẻ khắt khe không, huynh đệ của tôi? Tôi không hề có cảm giác như vậy. Điều [654] tôi đang cố gắng làm dựa trên sự hiểu biết của tôi về em như là một Linh hồn, và sự trân trọng đối với những điều mà em—như một linh hồn—có thể thực hiện. Em có tài năng, trí tuệ và quyền lực, nhưng tất cả điều đó bị phủ định phần lớn bởi vì em không thể bước ra khỏi trung tâm của bức tranh riêng mình và ra khỏi sân khấu của chính mình, để chỉ đơn giản trở thành một kênh dẫn quên mình của tình thương và ánh sáng. Tuy nhiên, điều này em chưa làm được. Em đang vật lộn một cách mãnh liệt để trở thành kênh dẫn như vậy, nhưng em quá bận tâm với sự vật lộn của mình và quá ý thức rằng mình đang vật lộn đến nỗi điều thực sự mà em đang cố đạt đến lại thường bị quên lãng. Nó bị lu mờ trong bức tranh kịch tính mà em có về chính mình như một đệ tử đang bị dày vò, đang trải qua những khó khăn phi thường trong đời sống.

But your difficulties and problems are not phenomenal, my brother. There is nothing dramatic about your experience and it is far less trying and difficult than is the experience of many. This is the message which I have for you. Your life is cleared for service, for you are free to serve, and the opportunity so to serve is given to you. You have gifts of mind, and brain and heart above the average—bound up in your personality, to be sure, but there for release and for use. They can be employed to give you much influence and the power to lift others. Your physical liabilities are of no importance, because they have no real physical basis; they are related to the emotional nature, and are expressive of the inner storms in which you so constantly live. Once you have decided to decentralise yourself and cease poisoning your body with the astral activity which sweeps you so constantly, your physical difficulties will gradually disappear.

Nhưng những khó khăn và vấn đề của em không hề phi thường, huynh đệ của tôi. Không có gì kịch tính trong trải nghiệm của em và nó nhẹ nhàng và ít thử thách hơn rất nhiều so với trải nghiệm của nhiều người khác. Đó là thông điệp mà tôi muốn gửi đến em. Cuộc đời em đã được khai thông để phụng sự, vì em đã tự do để phụng sự, và cơ hội để phụng sự như vậy đã được trao cho em. Em có những năng lực của trí tuệ, của bộ não và của con tim vượt trên mức trung bình—dù vẫn còn gắn với phàm ngã, nhưng chúng có thể được giải phóng và sử dụng. Chúng có thể được vận dụng để mang lại cho em ảnh hưởng lớn và quyền năng nâng đỡ người khác. Các khuyết điểm thể chất của em không đáng kể, bởi vì chúng không có nền tảng vật lý thật sự; chúng liên quan đến bản chất cảm dục và là sự biểu hiện của những cơn bão nội tâm mà em sống trong đó quá thường xuyên. Một khi em quyết định thôi tập trung vào bản thân và ngừng đầu độc thân thể bằng các hoạt động cảm dục cuồn cuộn ấy, thì các vấn đề thể chất của em sẽ dần biến mất.

You have a gift for words in speech and writing, which is rare and valuable, and you have a sincerity of purpose that evokes my admiration, and upon which I am depending at this time. It is, however, largely used in portraying yourself to the people around you. You are the theme of all you say. Had you realised this, my brother? I think not.

Em có một năng khiếu về ngôn từ trong nói và viết, điều này thật hiếm và quý giá, và em có một sự chân thành trong mục đích khiến tôi ngưỡng mộ và hiện tôi đang dựa vào điều đó. Tuy nhiên, nó phần lớn được sử dụng để mô tả chính bản thân em với những người xung quanh. Em chính là chủ đề trong mọi điều em nói. Em đã từng nhận ra điều này chưa, huynh đệ của tôi? Tôi nghĩ là chưa.

We need you in our work. You are, as I have already pointed out, in a position of responsibility. The place where you find yourself is, for you, the place of revelation and illumination. It is also the place where your best service can at present be rendered. Your problem is not at all subtle or [655] obscure. This makes it easier, therefore, to grasp, to solve and to handle. It is simply the problem of self-forgetfulness. When you have forced yourself out of your picture, and have learnt to be silent as to yourself and what you think, and feel and do, my brother, the richness of the contribution you will have to give will be so great that your field of service and your power to cooperate with the Hierarchy will be greatly expanded. You are needed. You are needed where you are. Will you make the necessary adjustments in cooperation with me in what I seek to do to bring about your release?

Chúng tôi cần em trong công việc của chúng tôi. Như tôi đã chỉ ra, em đang ở trong một vị trí có trách nhiệm. Nơi em đang sống hiện nay là, đối với em, nơi của mặc khải và soi sáng. Nó cũng là nơi mà hiện tại em có thể phụng sự tốt nhất. Vấn đề của em không hề vi tế hay [655] phức tạp. Điều này khiến cho việc nắm bắt, giải quyết và xử lý nó dễ dàng hơn. Đó đơn thuần là vấn đề của sự quên mình. Khi em buộc bản thân bước ra khỏi bức tranh của chính mình, và học cách im lặng về bản thân và về những gì em nghĩ, cảm và làm, huynh đệ của tôi, thì sự đóng góp của em sẽ trở nên phong phú đến mức lĩnh vực phụng sự của em và năng lực cộng tác với Thánh đoàn sẽ được mở rộng rất nhiều. Em đang được cần đến. Em đang được cần đến ngay nơi em đang ở. Liệu em có thực hiện những điều chỉnh cần thiết để hợp tác với tôi trong những nỗ lực mà tôi đang tìm cách thực hiện để mang lại sự giải thoát cho em không?

This problem must be handled through meditation and through constant daily observation. It must be dealt with through right thought; the first thing to be done is for you to discover yourself, and realise the impression you make on people. You must find out and decide for yourself whether my analysis is justified, and whether truth lies behind what I have written. Thus you can be helped to enter upon a voyage of discovery about yourself which (if you handle it with humour, detachment and sincerity) will end by enabling you to enter upon a closer relationship with the Hierarchy and pass into a higher state upon the Path of Discipleship. I do not mention this as in any way constituting a reward, but as indicating a possibility which will greatly enrich your service.

Vấn đề này phải được giải quyết thông qua tham thiền và thông qua sự quan sát hằng ngày liên tục. Nó phải được xử lý thông qua tư duy đúng đắn; điều đầu tiên cần làm là để em khám phá chính mình, và nhận ra ấn tượng mà em tạo ra nơi người khác. Em phải tự tìm hiểu và quyết định xem liệu sự phân tích của tôi có chính xác không, và liệu có chân lý nào đằng sau những điều tôi đã viết không. Như vậy, em có thể được trợ giúp để bắt đầu một cuộc hành trình khám phá chính mình mà—nếu em xử lý nó với óc hài hước, sự tách rời và chân thành—sẽ kết thúc bằng việc giúp em thiết lập một mối quan hệ gần gũi hơn với Thánh đoàn và bước vào một cấp độ cao hơn trên Con Đường Đệ Tử. Tôi không đề cập điều này như một phần thưởng, mà là để chỉ ra một khả năng sẽ làm giàu thêm cho sự phụng sự của em.

Your meditation can, for the next three months, follow the lines indicated below. During these months, you can follow this suggestion and then resume your meditation as last outlined by me for the remaining three months.

Bài tham thiền của em trong ba tháng tới có thể theo các chỉ dẫn dưới đây. Trong ba tháng này, em có thể thực hành theo đề nghị này và sau đó quay lại bài tham thiền được tôi phác thảo lần trước cho ba tháng còn lại.

MEDITATION OUTLINE

PHÁC THẢO THAM THIỀN

1. Achieve comfort, alignment and control. These I need not elaborate to you. You know.

1. Đạt được sự thoải mái, chỉnh hợp và kiểm soát. Tôi không cần giải thích thêm với em. Em biết rồi.

2. Sound the O.M. as the soul, breathing it out in benediction upon the personality.

2. Xướng O.M. với tư cách là linh hồn, thở ra lời chúc phúc xuống phàm ngã.

3. Sound the O.M. as the personality, responding to the soul.

3. Xướng O.M. với tư cách là phàm ngã, phản hồi với linh hồn.

4. Sound the O.M. as the synthesis of personality and soul.

4. Xướng O.M. như sự tổng hợp của phàm ngã và linh hồn.

5. Then, relaxing, deal each day of the week with the following seven questions:

5. Sau đó, trong trạng thái thư giãn, mỗi ngày trong tuần hãy quán sát các câu hỏi sau:

[656]

[656]

Sunday……………… Did I work as a soul in my service yesterday, or as a personality? Was my interest in myself, as a server? Or was I engrossed with the need of those I served?

Chủ nhật……………… Hôm qua tôi đã phụng sự như một linh hồn hay như một phàm ngã? Tôi chú tâm vào bản thân mình như một người phụng sự? Hay tôi bị thu hút hoàn toàn bởi nhu cầu của những người tôi phục vụ?

Monday……………. In helping others, or in speaking with anybody, did I speak (yesterday as I served) about myself at all?

Thứ hai………………. Khi giúp người khác, hoặc khi trò chuyện với ai đó, hôm qua tôi có nói gì về bản thân không?

Tuesday……………. What was the general tenor of my thoughts during the day—the work I had to do, other people or myself?

Thứ ba……………….. Xu hướng chung trong tư tưởng của tôi trong ngày hôm qua là gì—về công việc cần làm, về người khác hay về chính tôi?

Wednesday……….. What was the centre of my life yesterday—the soul whose nature is impersonal love, or the personality whose nature (at my point in evolution) is that of the “ one at the centre,” the dramatic self, expressing consistently the lower nature?

Thứ tư……………….. Trọng tâm đời sống của tôi hôm qua là gì—là linh hồn với bản chất là tình thương vô ngã, hay là phàm ngã với bản chất (ở trình độ tiến hóa hiện tại của tôi) là “người ở trung tâm”, cái tôi kịch tính, luôn biểu lộ bản chất thấp?

Thursday…………… How often did I refer to myself yesterday, either in pity, or as an illustration, or to evoke interest?

Thứ năm…………….. Hôm qua tôi đã bao nhiêu lần nói về bản thân—dưới dạng thương hại, hay như một minh họa, hay để khơi gợi sự quan tâm?

Friday………………. What was my major preoccupation yesterday? Was I happy? Why? Was I unhappy? Why? Was I dramatic? Why?

Thứ sáu……………… Mối bận tâm chính của tôi hôm qua là gì? Tôi có hạnh phúc không? Tại sao? Tôi có không hạnh phúc không? Tại sao? Tôi có kịch tính không? Tại sao?

Saturday… What effect did I have on people? Why did I have it? Did I speak of myself to them?

Thứ bảy……………… Tôi đã gây ảnh hưởng gì đến người khác? Tại sao tôi lại có ảnh hưởng ấy? Tôi có nói về bản thân mình với họ không?

6. Then, humbly, gratefully and happily, make the following affirmations:

6. Sau đó, trong sự khiêm tốn, biết ơn và hoan hỉ, hãy khẳng định như sau:

a. I press forward towards the goal of fuller service; I am the soul, whose nature is light and love and selflessness.

a. Tôi tiến bước về phía mục tiêu phụng sự viên mãn hơn; tôi là linh hồn, với bản chất là ánh sáng, tình thương và vô ngã.

b. I orient my mind towards the light, and in that light, I see the soul. I am the Plan, and am at-one with all that breathes.

b. Tôi hướng trí tuệ mình về ánh sáng, và trong ánh sáng đó, tôi thấy linh hồn. Tôi chính là Thiên Cơ, và đồng nhất với mọi sự sống.

c. I purify my astral life and know myself to be nothing but a channel for the love of God. And, in this potent body of the lower self, naught can exist which blocks the outgoing love of God to all I meet.

c. Tôi thanh lọc đời sống cảm dục của mình và biết rằng tôi chỉ là một kênh dẫn cho tình thương của Thượng Đế. Và, trong thân thể hạ phàm mạnh mẽ này, không có gì có thể tồn tại cản trở tình thương tuôn chảy của Thượng Đế đến với mọi người tôi gặp.

d. I stand erect through love and strength divine. I manifest the nature of a Son of God. Thus can I[657] salvage those who suffer on the way of life, and lift the little ones.

d. Tôi đứng thẳng nhờ tình thương và sức mạnh thiêng liêng. Tôi biểu lộ bản chất của một Người Con của Thượng Đế. Như vậy tôi có thể [657] cứu giúp những ai đang đau khổ trên hành trình sống, và nâng đỡ những người bé nhỏ.

Can you adjust yourself to this indicated need, my brother? Is your love of the work and of your group brothers adequate to enable you to face your problem? I believe that it is, and you know and must realise that, in love, I stand by, and will not fail you if you need me, and if you call. More than this I cannot say.

Liệu em có thể điều chỉnh bản thân mình để đáp ứng nhu cầu được chỉ ra này không, huynh đệ của tôi? Tình thương của em dành cho công việc và cho các huynh đệ nhóm có đủ để giúp em đối diện với vấn đề của mình không? Tôi tin là có, và em biết cũng như phải nhận ra rằng, trong tình thương, tôi luôn ở bên em, và sẽ không bỏ rơi em nếu em cần tôi, và nếu em kêu gọi. Tôi không thể nói gì hơn thế nữa.

October 1937

I wonder, brother of mine, if you have ever really grasped the truth that the sense of being at the centre of the stage in your life is a first ray characteristic? In your case, it is dominantly a personality trait, for second ray people are not prone to this dramatic ego-centric attitude. When, therefore, your second ray soul really dominates, that sense which now controls (the sense of being always at the centre, the focal point of interest) will begin definitely to fade out.

Em đã bao giờ thực sự nắm bắt được chân lý rằng cảm thức mình là trung tâm của sân khấu đời sống là một đặc điểm của cung một chưa? Trong trường hợp của em, đó là một đặc tính chủ yếu của phàm ngã, vì người cung hai không thiên về thái độ cái tôi kịch tính, tập trung vào bản thân như vậy. Do đó, khi linh hồn cung hai của em thực sự chi phối, cảm thức hiện đang điều khiển em (cảm thức rằng mình luôn ở trung tâm, là điểm tiêu biểu của sự chú ý) sẽ bắt đầu phai mờ rõ rệt.

The above statement will indicate to you what you have to do, for—at the present time—your life, your thoughts, your work and service, and your relations to others are all built around yourself. Never, my brother, for a single second do you really disappear from the picture, even in what you regard as your highest spiritual moments. You are still a personality working, and not a soul working, for your theory outstrips your performance. Hence your really profound unhappiness and disappointment.

Tuyên bố trên sẽ cho em thấy điều em cần phải làm, vì—ở thời điểm hiện tại—đời sống của em, tư tưởng của em, công việc và sự phụng sự của em, và các mối quan hệ của em với người khác đều được xây dựng xoay quanh bản thân em. Chưa bao giờ, huynh đệ của tôi, dù chỉ trong một khoảnh khắc, em thật sự biến mất khỏi bức tranh, ngay cả trong những giây phút tâm linh mà em cho là cao cả nhất. Em vẫn đang làm việc với tư cách là phàm ngã, chứ không phải là một linh hồn, vì lý thuyết của em vượt xa sự thể hiện của em. Do đó mới có sự bất hạnh và thất vọng thật sâu sắc nơi em.

What shall be done? How can you change all this? Of what use is it for me to point out to you a condition unless I, at the same time, point out the remedy or the way of release? And, at the same time, can I tell you anything you do not know? Is there any aspect of the truth in connection with yourself of which you remain as yet unaware?

Vậy phải làm gì đây? Làm sao em có thể thay đổi được tất cả điều này? Việc tôi chỉ ra cho em một tình trạng có ích gì nếu tôi không đồng thời chỉ ra phương dược hay con đường giải thoát? Và, đồng thời, liệu tôi có thể nói với em điều gì mà em chưa biết không? Có khía cạnh nào của chân lý liên quan đến bản thân em mà em vẫn chưa nhận thức được không?

All that I can say is that, for you, release must come through the substitution of the Plan for your plans, of human need for your need, and of the Work for your task. Ponder on that word Substitution. At present, it is your plans, and not the Plan; it is your needs—financial and physical, emotional and mental—and not the needs of the New Group of World Servers; it is your [658] work and what you have to do and not the expectant daily meeting of the needs of others. Those who come to you, you see in the light of your own personality, and in terms of their reactions to you. You see them not as souls or as our agents.

Tất cả những gì tôi có thể nói là: đối với em, sự giải thoát phải đến thông qua việc thay thế Thiên Cơ cho các kế hoạch của em, thay thế nhu cầu của nhân loại cho nhu cầu của em, và thay thế Công Tác cho công việc của em. Hãy suy ngẫm về từ Thay Thế ấy. Hiện tại, đó là kế hoạch của em, chứ không phải là Thiên Cơ; đó là các nhu cầu của em—về tài chính và thể chất, cảm xúc và trí tuệ—chứ không phải là nhu cầu của Đoàn Người Mới Phụng Sự Thế Gian; đó là [658] công việc của em và những gì em phải làm, chứ không phải là sự đáp ứng mỗi ngày trước nhu cầu của người khác. Những người đến với em, em nhìn thấy qua ánh sáng của phàm ngã em, và xét theo phản ứng của họ đối với em. Em không thấy họ như những linh hồn hay như những đại diện của chúng tôi.

This, my brother, must change and can change, if you so desire. A study of your personality rays may serve to throw light upon your problem. You are needed in the work and have much to give. You have strength and can strengthen others when your own strength is deflected away from yourself and your dramatic sense of self-pity. You have great wisdom and can use it, once you lose sight of yourself as a teacher. You do not suffer from an inferiority complex, as that much misused word is oft employed, nor are you the victim of a defeatist complex. To believe so at times and to comfort yourself with the idea is only a form of self-illusion and a way of escape from the responsibility of bringing about right interior attitudes. Your physical condition, your likes and dislikes and your emotional reactions and your own ideas loom so large that your wise, loving, intelligent soul has a hard task to make its presence felt. There is almost a chance that your sense of drama and of self-pity will cause you to lose the significance of the lesson I am seeking to give you. Is this not so?

Huynh đệ của tôi, điều này phải thay đổi và có thể thay đổi, nếu em mong muốn như vậy. Việc nghiên cứu các cung của phàm ngã em có thể giúp soi sáng vấn đề của em. Em đang được cần đến trong công việc và có nhiều điều để cống hiến. Em có sức mạnh và có thể truyền sức mạnh cho người khác khi sức mạnh đó của em được chuyển hướng ra khỏi bản thân và cảm thức kịch tính về sự thương thân. Em có trí tuệ lớn lao và có thể sử dụng nó, một khi em thôi nhìn thấy mình như một nhà giáo. Em không bị mặc cảm tự ti như cách mà từ đó thường bị lạm dụng, cũng không phải là nạn nhân của mặc cảm thất bại. Việc thỉnh thoảng tin như vậy và dùng ý tưởng đó để an ủi bản thân chỉ là một hình thức tự ảo tưởng và là cách trốn tránh khỏi trách nhiệm trong việc thiết lập các thái độ nội tâm đúng đắn. Tình trạng thể chất của em, các ưa thích và không ưa của em, các phản ứng cảm xúc của em và các quan điểm riêng của em quá lớn đến nỗi linh hồn em—khôn ngoan, yêu thương và thông tuệ—gặp khó khăn trong việc tạo ảnh hưởng. Có một khả năng là cảm thức kịch tính và sự tự thương thân của em sẽ khiến em đánh mất ý nghĩa của bài học mà tôi đang tìm cách truyền đạt. Có phải vậy không?

When you can realise that in these days of human crisis (when the call has gone out to all disciples and aspirants to rally to the helping of mankind) that none of these personality things matter and that a lot of them will fade out when your preoccupations are of a higher standard of values, then your work will take on fresh life, and your service will become a dynamic, magnetic, focal point of spiritual force which at present I know you realise it is not.

Khi em có thể nhận ra rằng trong những ngày khủng hoảng của nhân loại như hiện nay (khi lời kêu gọi đã được gửi đến tất cả các đệ tử và người chí nguyện để tập hợp lại và trợ giúp nhân loại) thì tất cả những điều liên quan đến phàm ngã ấy không còn quan trọng nữa, và rằng nhiều điều trong số đó sẽ tan biến khi các mối bận tâm của em đạt đến một tiêu chuẩn giá trị cao hơn, thì lúc ấy công việc của em sẽ được hồi sinh, và sự phụng sự của em sẽ trở thành một điểm tập trung năng động, từ hoá của mãnh lực tinh thần mà hiện tại chính em cũng biết rằng nó vẫn chưa hiện hữu.

Your mental body is on the fourth ray of Harmony through Conflict, and not on the first ray as you have sometimes believed. Had it been on the first ray, it would have dominated your astral body and your personality would have been of a very different calibre. But it is of the fourth ray type. This means that harmony appeals to you and the bringing together of opposites into an intelligent unity. But it is a harmony interpreted in terms of emotion; to this fact I would call your attention. You must ponder on harmony as the mind understands it, and remember that only those succeed in resolving discord [659] into harmony who themselves work from a stable centre of adjustment.

Thể trí của em thuộc cung bốn—Sự Hài Hoà qua Xung Đột—chứ không phải cung một như em đôi khi vẫn nghĩ. Nếu nó thuộc cung một, nó đã chi phối thể cảm dục của em và phàm ngã của em đã mang một phẩm chất rất khác. Nhưng nó thuộc loại cung bốn. Điều này có nghĩa là sự hoà hợp thu hút em và việc dung hợp các đối cực thành một sự hợp nhất thông tuệ là điều hấp dẫn em. Nhưng đó lại là một sự hoà hợp được diễn giải theo cảm xúc; về điểm này, tôi muốn em chú ý. Em phải suy ngẫm về hoà hợp như thể trí hiểu nó, và nhớ rằng chỉ những ai thành công trong việc hoá giải bất hoà thành hoà hợp là những người làm việc từ một trung tâm điều chỉnh ổn định.

Your astral body is definitely sixth ray and hence predisposes you to Piscean attitudes, emotional idées fixes, violent astral storms, great devotions which call your emotional reactions into play on matters and subjects which, in this day of world suffering and crisis, do not warrant attention and constitute an easy tuning-in on glamour and illusion.

Thể cảm dục của em rõ ràng là thuộc cung sáu, do đó khiến em dễ có những thái độ kiểu Song Ngư, những “ý niệm cảm xúc cố định,” những cơn bão cảm dục dữ dội, những sự sùng tín lớn lao khiến em phản ứng về mặt cảm xúc với những vấn đề và đề tài mà, trong thời điểm đau khổ và khủng hoảng toàn cầu này, không xứng đáng để chú ý đến và dễ dàng khiến em hoà điệu với ảo cảm và ảo tưởng.

Your physical body is first ray in type and this gives your first ray personality an easy line of least resistance, for the predominating colour of your brain cells at this time (if I may speak symbolically) is first ray. Think this out carefully.

Thể xác của em thuộc loại cung một và điều này giúp cho phàm ngã cung một của em dễ có “con đường ít trở ngại nhất,” vì sắc thái chủ đạo của các tế bào não em vào thời điểm này (nếu tôi được phép nói một cách tượng trưng) là cung một. Hãy suy nghĩ điều này một cách kỹ lưỡng.

You should, however, feel encouraged as you study your ray combinations, because second ray energy definitely predominates, 2.4.6, and though the first ray characteristics are strong and powerful, they are not complicated by any of the subsidiary attributes, such as 3.5.7. It is not so difficult for you, therefore, to tune in on the Love-Wisdom line of energy in manifestation. It is your line of least resistance. Your problem is the linking up of this triangle of force (2.4.6) so that there is free interplay and circulation of energy. Thus will your soul assume control. I have stated in the above few words both your problem and its solution. I would remind you, nevertheless, that it is a soul problem and not a personality problem. If you approach this problem from the angle of the personality, you will not succeed in solving it for your personality will become the centre of the triangle, whereas there should be no centre, but you should be living in the experience of humanity as a whole at all times.

Tuy nhiên, em nên cảm thấy được khích lệ khi nghiên cứu tổ hợp cung của mình, vì năng lượng cung hai rõ ràng là chi phối: 2.4.6, và dù các đặc tính cung một mạnh mẽ và quyền lực, nhưng chúng không bị phức tạp bởi bất kỳ đặc tính phụ nào như 3.5.7. Do đó, không quá khó để em điều chỉnh theo dòng năng lượng Bác Ái – Minh Triết đang biểu hiện. Đó là con đường ít trở ngại nhất đối với em. Vấn đề của em là liên kết tam giác năng lượng này (2.4.6) sao cho có sự tương tác và luân chuyển năng lượng một cách tự do. Như vậy linh hồn em sẽ nắm quyền chi phối. Trong vài dòng ngắn gọn ở trên, tôi đã nêu ra cả vấn đề lẫn giải pháp cho em. Tuy nhiên, tôi xin nhắc rằng đây là vấn đề của linh hồn chứ không phải của phàm ngã. Nếu em tiếp cận vấn đề này từ góc nhìn của phàm ngã, em sẽ không thành công trong việc giải quyết nó, vì phàm ngã của em sẽ trở thành trung tâm của tam giác, trong khi lẽ ra không nên có trung tâm nào cả, mà em phải luôn sống trong trải nghiệm của toàn nhân loại.

I am going to ask you to study for six months the words “a trained indifference” and each morning to do the Review on Indifference, prior to assuming the duties of the day. For you, indifference holds the key to release—release from personality control and reactions, release from self-pity, release from physical and emotional limitations. Your problem is not to get rid of difficulties but simply to be indifferent as to whether they exist or not.

Tôi sẽ yêu cầu em trong sáu tháng tới hãy nghiên cứu cụm từ “sự điềm nhiên được huấn luyện” và mỗi sáng hãy thực hiện Bài Quán Sát về Tính Điềm Nhiên trước khi bắt đầu công việc trong ngày. Đối với em, tính điềm nhiên giữ chìa khoá giải thoát—giải thoát khỏi sự chi phối và phản ứng của phàm ngã, giải thoát khỏi sự tự thương thân, giải thoát khỏi các giới hạn thể chất và cảm xúc. Vấn đề của em không phải là loại bỏ các khó khăn mà chỉ đơn giản là trở nên điềm nhiên trước việc liệu chúng có tồn tại hay không.

Have I given you a “hard saying,” brother of mine? If I have, the reaction to hardness is on your side and not mine. I only seek to help you and to release you to fuller and more [660] joyful service, to a self-forgetfulness which eventuates in the power to identify yourself with others, and, therefore, to a life of loving service which will obliterate the strenuous ways of the past.

Tôi đã trao cho em một “lời dạy nghiêm khắc,” đúng không, huynh đệ của tôi? Nếu có, thì phản ứng trước sự nghiêm khắc đó là ở phía em chứ không phải của tôi. Tôi chỉ mong muốn giúp em và giải phóng em để bước vào một sự phụng sự phong phú và hân hoan hơn, đến một sự quên mình mà từ đó dẫn đến khả năng đồng nhất mình với người khác, và, do đó, đến một đời sống phụng sự đầy tình thương, sẽ xoá nhoà những lối đi gian truân của quá khứ.

May 1938

MY BROTHER:

HUYNH ĐỆ CỦA TÔI:

Changes are coming your way but only as preparation for fuller service. Before, however, that fuller service becomes possible there must be an interlude of stock-taking (is not that the right business word?) and a period of review and of renewed consecration. A physical readjustment is also needed but it may not be as serious as you anticipate (in spite of brave words, my brother). Many of your difficulties are psychological and caused by an inner tension and tautness which is really quite unnecessary. To offset that, I would ask you to ponder on one of the keywords I gave you when you entered this group of disciples in training—the word restfulness.

Những thay đổi đang đến với em, nhưng chỉ như sự chuẩn bị cho sự phụng sự trọn vẹn hơn. Tuy nhiên, trước khi sự phụng sự trọn vẹn hơn đó có thể trở thành hiện thực, cần phải có một giai đoạn ngưng lại để kiểm kê (đó chẳng phải là từ chuyên môn trong kinh doanh sao?) và một thời kỳ ôn xét cùng tái dâng hiến. Cũng cần có một sự điều chỉnh thể chất, nhưng có thể nó sẽ không nghiêm trọng như em đang lo ngại (bất chấp những lời lẽ mạnh mẽ của em, huynh đệ của tôi). Nhiều khó khăn của em là mang tính tâm lý và do một sự căng thẳng nội tâm, một sự căng chặt vốn thật ra hoàn toàn không cần thiết. Để cân bằng điều đó, tôi muốn em suy ngẫm về một trong những từ khoá mà tôi đã trao khi em bước vào nhóm các đệ tử đang được huấn luyện này—từ “sự nghỉ ngơi.”

Do not work so hard, strenuously and furiously at the spiritual life. It is a state of being and not so much a state of achievement. It is a condition of correct orientation and direction and not so much a painful and oft dramatic effort to measure up to a standard which you think your soul sets you, or I for instance set you, or which your group brothers are expecting you to achieve and which you have accepted. Yet it seems to elude you and you do not feel that you have made the grade. Yet you have not failed as badly as you are apt to think in moments of depression.

Đừng lao động quá vất vả, căng thẳng và dữ dội trong đời sống tinh thần. Đó là một trạng thái hiện hữu, chứ không phải là trạng thái của thành tựu. Đó là một điều kiện của sự định hướng và hướng đi đúng đắn, chứ không phải là một nỗ lực đầy đau đớn và thường mang tính kịch để đạt tới một tiêu chuẩn mà em nghĩ rằng linh hồn mình đặt ra, hay tôi chẳng hạn đã đặt ra, hoặc mà các huynh đệ nhóm đang kỳ vọng em phải đạt được và mà em đã chấp nhận. Tuy nhiên, dường như nó cứ lẩn tránh em và em cảm thấy rằng mình chưa đạt đến. Thế nhưng em đã không thất bại tệ hại như em có xu hướng nghĩ trong những khoảnh khắc trầm cảm.

Why think so much about yourself at all, my brother? Have you never had quoted to you the lines “Rule out the good self as well as the bad self and let only Christ be seen and heard”? You hear so much coming to you all the time from the struggling personality. It speaks to you so clamorously that the quiet and gentle voice of the soul, bringing radiance and rest, fails to make an impact upon your life.

Tại sao phải nghĩ quá nhiều về bản thân, huynh đệ của tôi? Em chưa từng nghe câu: “Loại bỏ cái tôi tốt cũng như cái tôi xấu và chỉ để Đức Christ được thấy và được nghe” hay sao? Em nghe quá nhiều thứ đang tuôn ra liên tục từ phàm ngã đang vật lộn. Nó nói với em một cách quá ầm ĩ đến nỗi giọng nói dịu dàng và yên tĩnh của linh hồn, mang đến ánh sáng rạng ngời và sự nghỉ ngơi, không thể tạo ảnh hưởng lên đời sống của em.

So rest, my brother, and cease this violent struggle. Fall not into the snare of many words when again you resume old contacts. Enter into a period of happy silence and inner recuperation. [661]But be as far as possible a self-forgetting person, bringing joy and inspiration to others and ignoring your reactions with a divine indifference.

Vậy nên, hãy nghỉ ngơi, huynh đệ của tôi, và chấm dứt cuộc vật lộn mãnh liệt này. Đừng rơi vào cạm bẫy của quá nhiều lời khi em nối lại các mối liên hệ cũ. Hãy bước vào một thời kỳ tĩnh lặng hân hoan và hồi phục nội tâm. [661] Nhưng hãy là một người quên mình càng nhiều càng tốt, mang lại niềm vui và cảm hứng cho người khác và phớt lờ các phản ứng của bản thân bằng một sự điềm nhiên thiêng liêng.

May 1939

BROTHER OF MINE:

HUYNH ĐỆ CỦA TÔI:

You may here rightly ask me: In what way do I hinder? I am not ambitious. I do not make trouble of a group kind; I only make trouble for myself. I try to be loving and kind. I work as hard as I think I should. I love the truth and I endeavour to meet requirements.

Có lẽ giờ đây em sẽ hỏi tôi một cách chính đáng: Em đã cản trở như thế nào? Em không tham vọng. Em không gây rắc rối trong nhóm; em chỉ gây rắc rối cho chính mình. Em cố gắng sống yêu thương và tử tế. Em làm việc chăm chỉ như em nghĩ là nên làm. Em yêu chân lý và em nỗ lực đáp ứng các yêu cầu.

All of this may be true, my brother, but these statements do not constitute an alibi for what is wrong. The thing that can wreck the building work, which your group is intended to do, is the violence of your reactions and vibrations when you are emotionally upset (and this is of frequent occurrence) and the furious self-assertion whereby you endeavour to justify such violence, and your dramatic self-pity. Unless you can learn to decentralise yourself, and cease this constant self-thought and self-commiseration under all circumstances, and stop visualising yourself at all times as in the centre—yourself as the worker, yourself as the group member, yourself as the sufferer from others’ misunderstandings and mistakes, yourself as of importance—and learn to see yourself as you truly are, you can and do hinder the work and imperil the future constructive work of the group. This you know.

Tất cả điều đó có thể đúng, huynh đệ của tôi, nhưng những lời tuyên bố ấy không thể trở thành một lý lẽ để biện minh cho những điều sai trái. Điều có thể phá hỏng công việc xây dựng mà nhóm của em được dự định thực hiện chính là sự mãnh liệt trong các phản ứng và rung động của em khi em bị xáo trộn về cảm xúc (và điều này xảy ra thường xuyên), cùng với sự khẳng định phàm ngã dữ dội khi em tìm cách biện hộ cho sự mãnh liệt đó, và với cảm giác tự thương thân đầy kịch tính. Trừ khi em học được cách phi tập trung hóa bản thân, chấm dứt việc liên tục nghĩ đến mình và tự thương cảm trong mọi hoàn cảnh, và ngừng hình dung mình lúc nào cũng ở trung tâm—mình là người làm việc, mình là thành viên nhóm, mình là người đang chịu đựng những hiểu lầm và sai sót của người khác, mình là người quan trọng—và học cách nhìn thấy chính mình như thực sự là, thì em có thể (và thực tế là đang) cản trở công việc và gây nguy hại đến công việc xây dựng trong tương lai của nhóm. Điều này em biết.

You love no one truly but yourself. If you loved truly and impersonally, you would not cause the pain you do to those who love and believe in your capacity; you would be more magnetic and this on a wider scale, for, as yet, you are only magnetic to those who recognise your personality and love your personality. It is from this lack that your work suffers. Yet it could so easily all be changed, if you learnt that divine indifference which you need—indifference to yourself and to your personality interests, likes and dislikes, indifference to your cares, anxieties and successes. You would then be in a position, really, to sense the importance of the work, the uniqueness of your opportunities at this time, and your really strategic position. But you are too full of fear and of self-interest and so fail to [662] make the needed impact upon those who need your help. They get the impact of your cares and fears and your demand to be liked. Can you change this? I am telling you nothing new. Among the chelas in my Ashram, you are in the position of the naughty, wilful child, for your errors and faults are those of a child and are not adult faults at all. You dream in a child’s dream world.

Em không thật sự yêu ai ngoài chính mình. Nếu em thật sự yêu thương một cách vô ngã, em đã không gây tổn thương cho những người yêu thương và tin tưởng vào năng lực của em; em đã trở nên có sức thu hút hơn và điều này trên phạm vi rộng lớn hơn, vì hiện tại, em chỉ có sức thu hút với những ai công nhận phàm ngã của em và yêu phàm ngã ấy. Chính vì thiếu vắng điều đó mà công việc của em bị ảnh hưởng. Tuy nhiên, tất cả có thể dễ dàng thay đổi, nếu em học được sự điềm nhiên thiêng liêng mà em đang cần đến—sự điềm nhiên đối với bản thân và những lợi ích của phàm ngã, những điều yêu thích hay không thích, sự điềm nhiên đối với các mối lo, sự âu lo và những thành công. Khi ấy, em sẽ thật sự có thể cảm nhận được tầm quan trọng của công việc, tính độc nhất của các cơ hội hiện nay và vị trí thật sự mang tính chiến lược của em. Nhưng hiện tại em quá đầy sợ hãi và mối quan tâm bản thân nên đã không thể [662] tạo ra ảnh hưởng cần thiết lên những người đang cần sự giúp đỡ của em. Họ chỉ nhận được ảnh hưởng từ những nỗi lo và sợ hãi của em và từ yêu cầu rằng họ phải yêu mến em. Liệu em có thể thay đổi điều này không? Tôi không nói với em điều gì mới mẻ. Trong số các đệ tử trong Ashram của tôi, em đang ở vào vị trí của một đứa trẻ nghịch ngợm, bướng bỉnh, vì những lỗi lầm và khuyết điểm của em là những lỗi lầm của một đứa trẻ chứ không phải lỗi lầm của một người trưởng thành. Em đang mộng mơ trong một thế giới mộng mơ của trẻ thơ.

You must grow up, my brother, for the world needs adult workers at this time and you can meet the need; you can do great and good work; you can make a soul impact upon those around you; you can cease from being a destructive agent and become a constructive worker. But this will only be possible if your likes and dislikes, your personality determinations and affections, your feeling and your physical ailments fade out of the picture and only the world’s need remains and the longing to meet it— as you can. As, I repeat, you can. I and the group need you.

Em phải trưởng thành, huynh đệ của tôi, vì thế giới hiện nay đang cần những người lao động trưởng thành và em có thể đáp ứng được nhu cầu ấy; em có thể làm công việc lớn lao và tốt đẹp; em có thể tạo ra ảnh hưởng của linh hồn lên những người xung quanh; em có thể ngừng là một nhân tố phá hoại và trở thành một người phụng sự xây dựng. Nhưng điều này chỉ có thể xảy ra nếu các ưa thích và không ưa, các quyết định và tình cảm của phàm ngã, các cảm xúc và bệnh tật thể xác của em biến mất khỏi bức tranh, và chỉ còn lại nhu cầu của thế giới và khát vọng được đáp ứng nhu cầu ấy—bằng tất cả khả năng của em. Như tôi đã nhấn mạnh: bằng tất cả khả năng của em. Tôi và nhóm đang cần em.

I offer you neither suspension nor the opportunity to resign. I ask you to face the issue and make good. Fight this matter out and fight it out alone. Learn to keep the things which concern yourself to yourself—a thing you have never yet learnt. Do not let your group brothers down by resigning or by a violent explosion—the repercussions of which must hurt and damage. Face life steadily, like an adult who has learnt in the school of wisdom, that the trend of all things is good. Handle life with love as a member of the New Group of World Servers.

Tôi không đưa ra cho em lựa chọn bị đình chỉ hay cơ hội từ chức. Tôi yêu cầu em đối mặt với vấn đề và sửa chữa nó. Hãy chiến đấu và chiến đấu một mình. Hãy học cách giữ kín những điều liên quan đến bản thân—điều mà đến nay em vẫn chưa học được. Đừng khiến các huynh đệ nhóm thất vọng bằng cách từ chức hay bằng một vụ bùng nổ kịch tính—mà những tác động dây chuyền chắc chắn sẽ gây tổn hại. Hãy đối mặt với cuộc sống một cách vững vàng, như một người trưởng thành đã được rèn luyện trong trường học của minh triết, người biết rằng xu hướng của mọi sự là tốt đẹp. Hãy xử sự với cuộc sống bằng tình thương như một thành viên của Đoàn Người Mới Phụng Sự Thế Gian.

NOTE: This disciple is still fighting out the battle but no indication has yet come from the Tibetan that the victory is sufficiently gained to warrant more active work in the Ashram. R.R.R. is still outwardly inactive in relation to the group.

GHI CHÚ: Vị đệ tử này vẫn đang chiến đấu trong cuộc chiến, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu nào từ Chân sư Tây Tạng cho thấy chiến thắng đã đạt được ở mức đủ để biện minh cho một công việc tích cực hơn trong Ashram. R.R.R. vẫn còn đang không hoạt động một cách rõ rệt đối với nhóm.

Scroll to Top