Ảo Cảm Một Vấn đề Thế Giới – Phần II

SECTION TWO: THE CAUSES OF GLAMOUR— CÁC NGUYÊN NHÂN CỦA ẢO CẢM

1. The Racial and Individual Growth of Glamour.—1. Sự Tăng trưởng Chủng tộc và Cá nhân của Ảo cảm.

[94] We shall now employ the word “glamour” to cover all the aspects of those deceptions, illusions, misunderstandings and misinterpretations which confront the aspirant at every step of his way until he achieves unity. I would have you note that word “unity,” for it holds the secret of disillusionment, as this process of release from glamour has been occultly called. It will be apparent to you (if you have studied these instructions with care) that the cause of glamour is primarily based upon the sense of duality. If such a duality did not exist, there would be no glamour, and this perception of the dual nature of all manifestation lies at the very root of the trouble or troubles with which humanity is—in time and space—faced. This perception passes through various stages and constitutes the great problem of the conscious entity. This condition is a difficulty in the realm of consciousness itself and is not really inherent in the substance or matter. The dweller in the body perceives wrongly: he interprets incorrectly that which is perceived; he proceeds to identify himself with that which is not himself; he shifts his consciousness into a realm of phenomena which engulfs him, deludes him and imprisons him until such time as he becomes restless and unhappy under the sense that something is wrong. Then he comes finally to the recognition that he is not what he seems to be and that the phenomenal world of appearances is not identical with reality [95] as he had hitherto supposed it to be. From that moment on he comes to the sense of duality, to the recognition of “otherness” and to the perception that his sense of dualism should be ended and that a process of unification and an attempt to achieve at-one-ment should be undertaken. From that moment, the troubles of the evolving man begin to be observed by him and consciously encountered, and he faces a long period of “extrication from glamour and the entering into that world wherein only unity is known.” The stages from then on might be enumerated as follows:

 Bây giờ chúng ta sẽ sử dụng từ “ảo cảm” để bao hàm tất cả các phương diện của những sự lừa dối, ảo tưởng, hiểu lầm và giải thích sai lầm mà người chí nguyện phải đối mặt ở mọi bước trên con đường của mình cho đến khi anh ta đạt được sự thống nhất. Tôi muốn các bạn lưu ý từ “thống nhất” đó, vì nó chứa đựng bí mật của sự vỡ mộng, như quá trình giải thoát khỏi ảo cảm này đã được gọi một cách huyền bí. Sẽ rõ ràng với các bạn (nếu các bạn đã nghiên cứu các hướng dẫn này một cách cẩn thận) rằng nguyên nhân của ảo cảm chủ yếu dựa trên cảm giác về tính nhị nguyên. Nếu một tính nhị nguyên như vậy không tồn tại, sẽ không có ảo cảm, và nhận thức này về bản chất kép của mọi sự biểu hiện nằm ở chính gốc rễ của rắc rối hay các rắc rối mà nhân loại—trong thời gian và không gian—phải đối mặt. Nhận thức này trải qua các giai đoạn khác nhau và tạo thành vấn đề lớn của thực thể có ý thức. Tình trạng này là một khó khăn trong lĩnh vực của chính tâm thức và không thực sự vốn có trong chất liệu hay vật chất. Người cư ngụ trong cơ thể nhận thức sai: anh ta giải thích không chính xác những gì được nhận thức; anh ta tiến hành đồng hóa mình với những gì không phải là chính mình; anh ta chuyển tâm thức của mình vào một lĩnh vực của các hiện tượng nhấn chìm anh ta, lừa dối anh ta và giam cầm anh ta cho đến khi anh ta trở nên bồn chồn và không vui dưới cảm giác rằng có điều gì đó sai. Sau đó, anh ta cuối cùng đến với sự công nhận rằng anh ta không phải là những gì anh ta có vẻ là và rằng thế giới hiện tượng của các sự xuất hiện không đồng nhất với thực tại như anh ta đã từng cho là như vậy. Từ khoảnh khắc đó trở đi, anh ta đến với cảm giác về tính nhị nguyên, đến sự công nhận về “cái khác” và đến nhận thức rằng cảm giác về tính nhị nguyên của anh ta nên được chấm dứt và rằng một quá trình thống nhất và một nỗ lực để đạt được sự hợp nhất nên được thực hiện. Từ khoảnh khắc đó, những rắc rối của con người đang tiến hóa bắt đầu được anh ta quan sát và gặp phải một cách có ý thức, và anh ta phải đối mặt với một thời gian dài của “sự giải thoát khỏi ảo cảm và sự đi vào thế giới đó trong đó chỉ có sự thống nhất được biết đến.” Các giai đoạn từ đó trở đi có thể được liệt kê như sau:

First: The stage wherein the material world is recognised and valued. Temporarily it is made the goal of all activity and the man, refusing to recognise the difference existing between him and the material and natural world, seeks to identify himself with it and to find satisfaction in purely physical pleasures and pursuits. This stage divides itself into two parts:

Thứ nhất: Giai đoạn trong đó thế giới vật chất được công nhận và được coi trọng. Tạm thời, nó được coi là mục tiêu của mọi hoạt động và con người, từ chối nhận ra sự khác biệt tồn tại giữa anh ta và thế giới vật chất và tự nhiên, tìm cách đồng hóa mình với nó và tìm thấy sự thỏa mãn trong các thú vui và theo đuổi hoàn toàn thể xác. Giai đoạn này tự chia thành hai phần:

a. That wherein satisfaction is sought in the almost automatic response to the physical instincts, to sex, food and warmth. These loom large in man’s consciousness. The animal nature in man is made the centre of the attempt to produce some sense of unity. Because the inner and subtle man is as yet “weak in impact” (as it is esoterically called), a physical unification temporarily takes place which serves to deepen the glamour and to delay progress into freedom.

a. Giai đoạn trong đó sự thỏa mãn được tìm kiếm trong sự đáp ứng gần như tự động đối với các bản năng thể xác, đối với tình dục, thức ăn và sự ấm áp. Những điều này chiếm vị trí lớn trong tâm thức của con người. Bản chất động vật trong con người được coi là trung tâm của nỗ lực tạo ra một cảm giác thống nhất nào đó. Bởi vì con người bên trong và tinh tế vẫn còn “yếu về tác động” (như nó được gọi một cách huyền bí), một sự thống nhất thể xác tạm thời diễn ra, phục vụ để làm sâu sắc thêm ảo cảm và để trì hoãn sự tiến bộ vào tự do.

b. The stage wherein satisfaction and sense of oneness is sought in the realm of material possessions, and in the establishing of a centre of beauty and comfort in life on the physical plane. Therein the man can be at home and oblivious of a growing sense of dualism which, day by day, gets steadily stronger. This stage only takes place [96] ages later when the aspirant is about to re-orient himself to truth and to take the first steps towards the Probationary Path. It is a correspondence towards the end of the Path of Evolution to the stage above mentioned, but the man experiencing it is a very different person to the one who now seeks synthesis in the materialisation of beauty upon the outer plane. The subtle man is now becoming dominant.

b. Giai đoạn trong đó sự thỏa mãn và cảm giác hợp nhất được tìm kiếm trong lĩnh vực của tài sản vật chất, và trong việc thiết lập một trung tâm của vẻ đẹp và sự thoải mái trong cuộc sống trên cõi hồng trần. Trong đó, con người có thể ở nhà và không biết về một cảm giác ngày càng tăng về tính nhị nguyên, ngày này qua ngày khác, ngày càng mạnh mẽ hơn. Giai đoạn này chỉ diễn ra nhiều thời đại sau đó khi người chí nguyện sắp tái định hướng mình với sự thật và thực hiện các bước đầu tiên hướng tới Con Đường Dự Bị. Nó là một sự tương ứng hướng tới sự kết thúc của Con đường Tiến hoá với giai đoạn được đề cập ở trên, nhưng người trải nghiệm nó là một người rất khác với người hiện đang tìm kiếm sự tổng hợp trong việc hiện thực hóa vẻ đẹp trên cõi bên ngoài. Con người tinh tế hiện đang trở nên thống trị.

Secondly: The stage wherein the man first of all becomes aware of the duality which can be expressed by the words “the man and the forces.” He becomes alive to the fact that he and all humanity are the victims of forces and energies over which they have no control and which drive men hither and thither. He becomes aware also of forces and energies within himself over which he likewise has no control and which force him to act in various ways, making him frequently the victim of his own revolts, his own acts and selfishly directed energies. Here the man discovers (unconsciously at first and later consciously), the initial duality—the physical body and the vital or etheric body. One is the mechanism of contact upon the physical plane, the other is the mechanism of contact with the inner forces, energies and worlds of being. This vital body controls and galvanises the physical body into an almost automatic activity. I referred to this duality in an earlier instruction. This stage is one of great difficulty for the man, as an individual, and for humanity as a whole. Men are still so ignorant of the “reality which shines under the envelope which envelops it”—as the Old Commentary calls it—that true perception is difficult and at first well-nigh impossible. Blindly and ignorantly men have to cope with this first pair of opposites. It is this that we see happening in the world at this time. The masses are awakening to the realisation that they are the victims and [97] the exponents of forces over which they have no control and of which they have no understanding. They would like to assume control over them and are determined so to do whenever possible. This constitutes the major problem today in the economic field and in the field of daily living and of government.

Thứ hai: Giai đoạn trong đó con người trước hết nhận thức được tính nhị nguyên có thể được thể hiện bằng các từ “con người và các mãnh lực.” Anh ta trở nên sống động với sự thật rằng anh ta và tất cả nhân loại là nạn nhân của các mãnh lực và năng lượng mà họ không có quyền kiểm soát và điều khiển con người đi đây đi đó. Anh ta cũng nhận thức được các mãnh lực và năng lượng trong chính mình mà anh ta cũng không có quyền kiểm soát và buộc anh ta phải hành động theo nhiều cách khác nhau, thường biến anh ta thành nạn nhân của những cuộc nổi dậy của chính mình, những hành động của chính mình và những năng lượng được định hướng một cách ích kỷ. Ở đây, con người khám phá ra (lúc đầu vô thức và sau đó có ý thức), tính nhị nguyên ban đầu—thể xác và thể sinh lực hay thể dĩ thái. Một là bộ máy của sự tiếp xúc trên cõi hồng trần, cái kia là bộ máy của sự tiếp xúc với các mãnh lực, năng lượng và các thế giới bản thể bên trong. Thể sinh lực này kiểm soát và tiếp sinh lực cho thể xác vào một hoạt động gần như tự động. Tôi đã đề cập đến tính nhị nguyên này trong một hướng dẫn trước đó. Giai đoạn này là một giai đoạn rất khó khăn đối với con người, với tư cách là một cá nhân, và đối với nhân loại nói chung. Con người vẫn còn rất ngu dốt về “thực tại chiếu sáng dưới lớp vỏ bao bọc nó”—như Cổ Luận gọi nó—đến nỗi nhận thức thực sự là khó khăn và lúc đầu gần như không thể. Một cách mù quáng và ngu dốt, con người phải đối phó với cặp đối lập đầu tiên này. Chính điều này mà chúng ta thấy đang xảy ra trên thế giới vào thời điểm này. Quần chúng đang thức tỉnh với sự chứng nghiệm rằng họ là nạn nhân và những người đề xướng của các mãnh lực mà họ không có quyền kiểm soát và mà họ không có sự thấu hiểu. Họ muốn nắm quyền kiểm soát chúng và quyết tâm làm như vậy bất cứ khi nào có thể. Điều này tạo thành vấn đề chính ngày nay trong lĩnh vực kinh tế và trong lĩnh vực của cuộc sống hàng ngày và của chính phủ.

World tension today consists in the fact that physical force and etheric energy are at grips. Forget not what I earlier told you that etheric force is closely related to the Monad or the highest spiritual aspect. It is life itself on the verge of externalisation. Hence the emphasis today upon the spirit of humanity, upon the spirit of a nation, and the spirit of a group. This is all the result of the battle going on between this pair of opposites in the field of human affairs and in the field of individual average human living. It is, however, this conflict—fought out to the point of synthesis and of at-one-ment—which produces the re-orientation of the race and of the individual to the truer values and to the world of reality. It is this conflict—successfully waged—which lands the man, as an individual, and the mass, as a whole, upon the Path of Purification. When there is unification of these energies upon the physical plane, you then have one-pointed activity and a determination to travel in a specific direction. There follows the resolution (note this word and its usage) of the duality into a unity.

Sự căng thẳng thế giới ngày nay bao gồm sự thật rằng mãnh lực thể xác và năng lượng dĩ thái đang đối đầu. Đừng quên những gì tôi đã nói với các bạn trước đây rằng mãnh lực dĩ thái liên quan chặt chẽ đến Chân thần hay phương diện tinh thần cao nhất. Đó là chính sự sống trên bờ vực của sự ngoại hiện. Do đó là sự nhấn mạnh ngày nay vào tinh thần của nhân loại, vào tinh thần của một quốc gia, và tinh thần của một nhóm. Tất cả những điều này là kết quả của trận chiến đang diễn ra giữa cặp đối lập này trong lĩnh vực của các vấn đề của con người và trong lĩnh vực của cuộc sống cá nhân trung bình của con người. Tuy nhiên, chính cuộc xung đột này—được chiến đấu đến điểm của sự tổng hợp và của sự hợp nhất—tạo ra sự tái định hướng của nhân loại và của cá nhân đối với các giá trị thực sự hơn và đối với thế giới của thực tại. Chính cuộc xung đột này—được tiến hành thành công—đưa con người, với tư cách là một cá nhân, và quần chúng, với tư cách là một toàn thể, lên Con Đường Thanh lọc. Khi có sự thống nhất của các năng lượng này trên cõi hồng trần, các bạn sau đó có hoạt động nhất tâm và một quyết tâm đi theo một hướng cụ thể. Sau đó là sự giải quyết (lưu ý từ này và cách sử dụng của nó) của tính nhị nguyên thành một sự thống nhất.

This resolution works out in the early stages (where the average type of aspirant is concerned) into a temporary astral unity and then there emerges the one-pointed devotee. He is found in all fields—of religion, of science, of politics or in any other department of life. His etheric unity, producing re-orientation—with its results of a clear vision, a grasp of truth, and a picture of the immediate way to go—serves temporarily to glamour the man with a sense of achievement, of surety, of power and of destiny. He goes [98] ahead blindly, furiously and ruthlessly until suddenly he is brought sharply up against changing conditions and recognises another and far more difficult situation. The pairs of opposites upon the astral plane confront him, and he becomes Arjuna upon the field of battle. All his sense of at-one-ment, of direction, of sure and oft-times smug satisfaction disappears and he is lost in the fogs and glamours of the astral plane. This is the plight of many well-meaning disciples at this time and upon it I must for a moment dwell because this group, when it can work as a group, has for its intended task the dissolution of some of the world glamour. Some day (and let us hope that it will take place before long) this group and other such groups should work, as a group and under direction of their Master, in piercing the world glamour and letting in some light and illumination so that men may walk from henceforth more truly on the Way in safety.

Sự giải quyết này hoạt động trong các giai đoạn đầu (nơi loại người chí nguyện trung bình có liên quan) thành một sự thống nhất cảm dục tạm thời và sau đó xuất hiện người sùng đạo nhất tâm. Anh ta được tìm thấy trong tất cả các lĩnh vực—của tôn giáo, của khoa học, của chính trị hoặc trong bất kỳ bộ phận nào khác của cuộc sống. Sự thống nhất dĩ thái của anh ta, tạo ra sự tái định hướng—với các kết quả của nó là một tầm nhìn rõ ràng, một sự nắm bắt sự thật, và một bức tranh về con đường trước mắt—tạm thời làm ảo cảm người đó với một cảm giác thành tựu, của sự chắc chắn, của sức mạnh và của số phận. Anh ta đi trước một cách mù quáng, dữ dội và tàn nhẫn cho đến khi đột nhiên anh ta bị đưa lên một cách đột ngột trước những điều kiện thay đổi và nhận ra một tình huống khác và khó khăn hơn nhiều. Các cặp đối lập trên cõi cảm dục đối mặt với anh ta, và anh ta trở thành Arjuna trên chiến trường. Tất cả cảm giác hợp nhất, của sự định hướng, của sự hài lòng chắc chắn và thường là tự mãn của anh ta biến mất và anh ta bị lạc trong những màn sương mù và ảo cảm của cõi cảm dục. Đây là hoàn cảnh của nhiều đệ tử có thiện chí vào thời điểm này và tôi phải dừng lại một lúc để nói về nó bởi vì nhóm này, khi nó có thể hoạt động như một nhóm, có nhiệm vụ dự định là giải quyết một số ảo cảm thế giới. Một ngày nào đó (và chúng ta hãy hy vọng rằng nó sẽ diễn ra không lâu nữa) nhóm này và các nhóm khác như vậy nên hoạt động, như một nhóm và dưới sự chỉ đạo của Chân sư của họ, trong việc xuyên thủng ảo cảm thế giới và để cho một số ánh sáng và sự soi sáng vào để con người có thể từ nay đi một cách thực sự hơn trên Con đường trong sự an toàn.

I have, therefore, chosen for participation in this work several aspirants whose tendency is to succumb to glamour, though two of them are less prone to it than are the others. Their relative freedom from it was one of the reasons why I chose them. These two are D.L.R. and D.P.R. Let these two keep their lives free from any tendency to glamour if they are rightly to serve their brothers as desired by me. I will give indication of their tendency in that direction in their personal instructions. The other group members are quickly prone to glamour, but this is a grief to them. It can, however, be as quickly turned into an asset. How can the world glamour be dissipated except by those who recognise it for what it is and who have wrestled with it in their daily lives? How can there be success in removing world glamour through illumination, unless this illumination is brought about by those who have learned to cast the searchlight of the soul into the dark places and the glamour which surrounds [99] them, as individuals, and then see it disappear? Be not discouraged by this “glamorous weakness” but regard your effort to understand the problem and your ability to arrive at the solution in your own lives as part of the contribution which you can make to this most stupendous of world problems. Solve your glamour by dwelling in the light and holding the mind steady in that light, and by learning to throw this light into the fogs of glamour on the astral plane. Do not attempt to solve it, as some aspirants so frequently do, by saying, “Now I understand,” whereas all that they do (and many of you do the same) is to react to a self-evident occult platitude.

Do đó, tôi đã chọn để tham gia vào công việc này một số người chí nguyện có xu hướng khuất phục trước ảo cảm, mặc dù hai người trong số họ ít có xu hướng đó hơn những người khác. Sự tự do tương đối của họ khỏi nó là một trong những lý do tại sao tôi chọn họ. Hai người này là D.L.R. và D.P.R. Hãy để hai người này giữ cho cuộc sống của họ không có bất kỳ xu hướng nào đối với ảo cảm nếu họ muốn phụng sự các huynh đệ của mình một cách đúng đắn như tôi mong muốn. Tôi sẽ đưa ra dấu hiệu về xu hướng của họ theo hướng đó trong các hướng dẫn cá nhân của họ. Các thành viên khác của nhóm nhanh chóng có xu hướng ảo cảm, nhưng đây là một nỗi buồn đối với họ. Tuy nhiên, nó có thể được biến thành một tài sản một cách nhanh chóng. Làm thế nào ảo cảm thế giới có thể bị tiêu tan ngoại trừ bởi những người nhận ra nó là gì và những người đã vật lộn với nó trong cuộc sống hàng ngày của họ? Làm thế nào có thể có thành công trong việc loại bỏ ảo cảm thế giới thông qua sự soi sáng, trừ khi sự soi sáng này được mang lại bởi những người đã học cách chiếu ánh đèn tìm kiếm của linh hồn vào những nơi tối tăm và ảo cảm bao quanh họ, với tư cách cá nhân, và sau đó thấy nó biến mất? Đừng nản lòng bởi “điểm yếu ảo cảm” này nhưng hãy coi nỗ lực của các bạn để hiểu vấn đề và khả năng của các bạn để đi đến giải pháp trong cuộc sống của chính mình là một phần của sự đóng góp mà các bạn có thể thực hiện cho vấn đề thế giới to lớn nhất này. Hãy giải quyết ảo cảm của các bạn bằng cách sống trong ánh sáng và giữ tâm trí vững vàng trong ánh sáng đó, và bằng cách học cách chiếu ánh sáng này vào những màn sương mù của ảo cảm trên cõi cảm dục. Đừng cố gắng giải quyết nó, như một số người chí nguyện thường làm, bằng cách nói, “Bây giờ tôi hiểu,” trong khi tất cả những gì họ làm (và nhiều các bạn cũng làm như vậy) là phản ứng với một câu sáo rỗng huyền bí tự hiển nhiên.

Third: This stage of glamour is oft called the Arjuna Experience. Today the world Arjuna is facing the pairs of opposites, just as does the individual disciple, ready—when these pairs have been resolved into a unity—to tread the Path of Discipleship.

Thứ ba: Giai đoạn ảo cảm này thường được gọi là Kinh nghiệm Arjuna. Ngày nay, Arjuna thế giới đang đối mặt với các cặp đối lập, cũng như đệ tử cá nhân, sẵn sàng—khi các cặp này đã được giải quyết thành một sự thống nhất—để bước đi trên Con Đường Đệ Tử.

It might be pointed out that:

Có thể chỉ ra rằng:

1. The masses in all lands are wrestling with the first pair of opposites, that upon the physical plane. When “resolution” has taken place, these masses will step on to the Path of Purification. This is rapidly taking place. It might be added that this is a long and slow process because the consciousness is—in this stage—not the intelligent awareness of the thinking man but the blind consciousness of the physical man, plus the forces of nature themselves.

1. Quần chúng ở tất cả các vùng đất đang vật lộn với cặp đối lập đầu tiên, đó là trên cõi hồng trần. Khi “sự giải quyết” đã diễn ra, các quần chúng này sẽ bước lên Con Đường Thanh lọc. Điều này đang diễn ra nhanh chóng. Có thể nói thêm rằng đây là một quá trình dài và chậm bởi vì tâm thức—trong giai đoạn này—không phải là nhận thức thông minh của người có tư duy mà là tâm thức mù quáng của người thể xác, cộng với chính các mãnh lực của thiên nhiên.

2. The average educated citizen in all lands is facing today the Arjuna experience and the pairs of opposites upon the astral plane. Hence the intense feeling abroad in the world; hence also the search for illumination, through education, through religion, and through the many agencies of mental instruction, with the consequent [100] growth of knowledge, wisdom and right relationships. These people fall normally into two classes:

2. Công dân có học thức trung bình ở tất cả các vùng đất ngày nay đang đối mặt với kinh nghiệm Arjuna và các cặp đối lập trên cõi cảm dục. Do đó là cảm giác mãnh liệt lan tràn trên thế giới; do đó cũng là sự tìm kiếm sự soi sáng, thông qua giáo dục, thông qua tôn giáo, và thông qua nhiều cơ quan hướng dẫn trí tuệ, với sự tăng trưởng hậu quả của kiến thức, minh triết và các mối quan hệ đúng đắn. Những người này thường được chia thành hai loại:

a. Those who are aware of the necessity for decision and discrimination in thinking and in choice, but who are not yet truly aware of the implications or of the indications. They are called the “bewilderment phase of Arjuna’s plight,” and to racial, national and individual glamour, they have added a spiritual glamour which intensifies the fog.

a. Những người nhận thức được sự cần thiết của việc quyết định và phân biện trong tư duy và trong sự lựa chọn, nhưng những người vẫn chưa thực sự nhận thức được các hàm ý hoặc các dấu hiệu. Họ được gọi là “giai đoạn bối rối của hoàn cảnh của Arjuna,” và đối với ảo cảm chủng tộc, quốc gia và cá nhân, họ đã thêm một ảo cảm tinh thần làm tăng cường sương mù.

b. Those who have emerged out of this condition and are becoming aware of their problem. They see the pairs of opposites and are entering upon the “recognition stage of Arjuna’s release.” They see the Form of God and the indwelling Reality within that Form and are arriving at the decision to let the Warrior carry on the fight. They will then (when right decision and choice have been made) “stand up and fight,” and will find themselves no longer on the Path of Purification but upon the Path of Discipleship.

b. Những người đã thoát ra khỏi tình trạng này và đang trở nên nhận thức được vấn đề của họ. Họ thấy các cặp đối lập và đang bước vào “giai đoạn công nhận của sự giải thoát của Arjuna.” Họ thấy Hình tướng của Thượng đế và Thực tại nội tại trong Hình tướng đó và đang đi đến quyết định để cho Chiến binh tiếp tục cuộc chiến. Sau đó, họ sẽ (khi quyết định và lựa chọn đúng đắn đã được đưa ra) “đứng lên và chiến đấu,” và sẽ thấy mình không còn trên Con Đường Thanh lọc mà là trên Con Đường Đệ Tử.

With this stage you are all familiar, and aspirants such as are found in this group of students need no instruction from me as to the treading of the path out of glamour into light. The rules are well known: the glamours to which you are susceptible are equally familiar; the glamours to which humanity is prone are well recognised by you. It remains but for you to follow the ancient way of Raja Yoga and bring in the mind as a dispelling agency and thus learn to stand in the “light” between the pairs of opposites, and through that “light” achieve freedom by treading the noble middle way. Sometimes, my brothers, I feel that you know so much theoretically but have worked out relatively [101] so little. I ask myself whether I do not shoulder an unreasonable responsibility by giving you any more instructions. But I remind myself that I write for others as well as for you and that my time is short for this particular service.

Với giai đoạn này, tất cả các bạn đều quen thuộc, và những người chí nguyện như được tìm thấy trong nhóm đạo sinh này không cần hướng dẫn từ tôi về việc bước đi trên con đường ra khỏi ảo cảm vào ánh sáng. Các quy luật đã được biết rõ: các ảo cảm mà các bạn dễ bị ảnh hưởng cũng quen thuộc như nhau; các ảo cảm mà nhân loại có xu hướng cũng được các bạn công nhận. Chỉ còn lại việc các bạn theo con đường cổ xưa của Raja Yoga và đưa tâm trí vào như một cơ quan xua tan và do đó học cách đứng trong “ánh sáng” giữa các cặp đối lập, và thông qua “ánh sáng” đó đạt được tự do bằng cách bước đi trên con đường trung đạo cao quý. Đôi khi, các huynh đệ của tôi, tôi cảm thấy rằng các bạn biết rất nhiều về mặt lý thuyết nhưng đã thực hiện tương đối ít. Tôi tự hỏi liệu tôi có gánh một trách nhiệm không hợp lý bằng cách cung cấp cho các bạn thêm bất kỳ hướng dẫn nào không. Nhưng tôi tự nhắc nhở mình rằng tôi viết cho những người khác cũng như cho các bạn và rằng thời gian của tôi là ngắn cho sự phụng sự cụ thể này.

The resolution of these dualities takes place when the soul, the true spiritual man, no longer identifies itself with either of the opposites, but stands free upon this middle way; the disciple then sees the “lighted Way ahead,” along which he learns to go without being drawn into the glamorous worlds which stretch on either hand. He travels straight towards his goal.

Sự giải quyết của các tính nhị nguyên này diễn ra khi linh hồn, con người tinh thần thực sự, không còn đồng hóa mình với một trong hai đối lập, mà đứng tự do trên con đường ở giữa này; đệ tử sau đó thấy “Con đường được soi sáng phía trước,” dọc theo đó anh ta học cách đi mà không bị cuốn vào các thế giới ảo cảm trải dài ở hai bên. Anh ta đi thẳng đến mục tiêu của mình.

3. The stage wherein the intelligent thinking man, whether disciple or well-meaning aspirant, or an initiate of the first and second degrees, has to learn to distinguish between the truth and the truths, between knowledge and wisdom, between reality and illusion. When this stage has been passed through it leads to the third initiation, wherein the personality (which is prone to maya, glamour and illusion) stands free. It again experiences a sense of at-one-ment. This is due to the development of the sense of the intuition which puts into the disciple’s hand an infallible instrument whereby to discriminate and to discern. His perception is becoming accurate and he stands relatively free from deception and wrong identifications and interpretations.

3. Giai đoạn trong đó người có tư duy thông minh, dù là đệ tử hay người chí nguyện có thiện chí, hay một điểm đạo đồ của các cấp độ thứ nhất và thứ hai, phải học cách phân biệt giữa sự thật và các sự thật, giữa kiến thức và minh triết, giữa thực tại và ảo tưởng. Khi giai đoạn này đã được trải qua, nó dẫn đến lần điểm đạo thứ ba, trong đó phàm ngã (dễ bị ảo lực, ảo cảm và ảo tưởng) đứng tự do. Nó lại trải nghiệm một cảm giác hợp nhất. Điều này là do sự phát triển của cảm giác của trực giác đặt vào tay đệ tử một công cụ không sai lầm để phân biện và phân biện. Nhận thức của anh ta đang trở nên chính xác và anh ta tương đối không bị lừa dối và các sự đồng hóa và giải thích sai lầm.

You will have noted how the career of the man has, therefore, proceeded from a crisis of duality to one of a relative unity, only to have that sense of unification disturbed by a renewed recognition of a higher and deeper duality. This duality temporarily produces another cleavage in a man’s life, and thus re-initiates a torturing process of bridging or of “occultly healing” [102] this break in the continuity of the spiritual consciousness. I would here remind you that this sense of peace or perception of cleavage is in itself an illusion and of the nature of glamour, and is based upon the illusory sense of identification with that which is not the self, or soul. The entire problem can be solved if the shift of the consciousness is away from identification with the lower forms of experience into that of identification with the real and true man.

Các bạn sẽ đã lưu ý rằng sự nghiệp của con người, do đó, đã tiến triển từ một cuộc khủng hoảng của tính nhị nguyên đến một cuộc khủng hoảng của một sự thống nhất tương đối, chỉ để có cảm giác thống nhất đó bị xáo trộn bởi một sự công nhận mới về một tính nhị nguyên cao hơn và sâu sắc hơn. Tính nhị nguyên này tạm thời tạo ra một sự chia rẽ khác trong cuộc sống của một người, và do đó tái khởi xướng một quá trình bắc cầu hay “chữa lành một cách huyền bí” đau đớn này trong sự liên tục của tâm thức tinh thần. Ở đây tôi muốn nhắc các bạn rằng cảm giác hòa bình này hoặc nhận thức về sự chia rẽ tự nó là một ảo tưởng và có bản chất của ảo cảm, và dựa trên cảm giác ảo tưởng về sự đồng hóa với những gì không phải là cái tôi, hay linh hồn. Toàn bộ vấn đề có thể được giải quyết nếu sự chuyển dịch của tâm thức xa rời sự đồng hóa với các hình thức kinh nghiệm thấp hơn vào sự đồng hóa với con người thực và chân chính.

4. Stage by stage, the man has progressed from one state of illusion or glamour to another, from one point of discriminative opportunity to another until he has developed in himself three major capacities:

4. Từng giai đoạn, con người đã tiến bộ từ một trạng thái ảo tưởng hay ảo cảm này sang một trạng thái khác, từ một điểm của cơ hội phân biện này sang một điểm khác cho đến khi anh ta đã phát triển trong chính mình ba khả năng chính:

1. The capacity to handle force.

1. Khả năng xử lý mãnh lực.

2. The capacity to tread the middle way between the pairs of opposites.

2. Khả năng bước đi trên con đường ở giữa giữa các cặp đối lập.

3. The capacity to use the intuition.

3. Khả năng sử dụng trực giác.

These capacities he developed by resolving the pairs of opposites on the physical, astral and lower mental planes. Now he faces his climaxing resolution, equipped with these powers. He becomes aware of those two great and apparently opposing entities (with both of whom he finds himself consciously identified)—the Angel of the Presence and the Dweller on the Threshold. Behind the Angel he dimly senses, not another duality, but a great Identity, a living Unity, which—for lack of a better word—we call the PRESENCE.

Những khả năng này anh ta đã phát triển bằng cách giải quyết các cặp đối lập trên các cõi thể xác, cảm dục và hạ trí. Bây giờ anh ta đối mặt với sự giải quyết đỉnh cao của mình, được trang bị với những sức mạnh này. Anh ta nhận thức được hai thực thể vĩ đại và dường như đối lập đó (với cả hai anh ta đều thấy mình đồng hóa một cách có ý thức)—Thiên Thần của Hiện Diện và Kẻ Chận Ngõ. Đằng sau Thiên Thần, anh ta cảm nhận một cách mờ nhạt, không phải là một tính nhị nguyên khác, mà là một Bản Sắc vĩ đại, một Sự Thống Nhất sống động, mà—vì thiếu một từ tốt hơn—chúng ta gọi là SỰ HIỆN DIỆN.

He then discovers that the way out in this case is not the method of handling force or of leaving behind both pairs of opposites, or of right recognition through the intuition, but that this Dweller and this Angel must be brought together; the lower entity must be “blotted out” in the “light,” or “forced to disappear within the [103] radiance.” This is the task of the higher of the two entities, with which the disciple or the initiate, consciously and deliberately, identifies himself. With this process we will later deal. This is the problem which faces the initiate before he takes the final three initiations.

Sau đó, anh ta khám phá ra rằng lối thoát trong trường hợp này không phải là phương pháp xử lý mãnh lực hay để lại cả hai cặp đối lập, hay của sự công nhận đúng đắn thông qua trực giác, mà là Kẻ Chận Ngõ này và Thiên Thần này phải được đưa lại gần nhau; thực thể thấp hơn phải bị “xóa bỏ” trong “ánh sáng,” hoặc “bị buộc phải biến mất trong sự rạng rỡ.” Đây là nhiệm vụ của thực thể cao hơn trong hai thực thể, mà đệ tử hay điểm đạo đồ, một cách có ý thức và có chủ ý, đồng hóa mình. Với quá trình này, chúng ta sẽ đề cập sau. Đây là vấn đề đối mặt với điểm đạo đồ trước khi anh ta thực hiện ba lần điểm đạo cuối cùng.

You must bear in mind that none of these three stages are, in reality, divided off from each other by clear lines of demarcation, nor do they follow each other in a clear sequence. They proceed with much overlapping and often with a partial simultaneity. It is only when the disciple faces certain initiations that he awakens to the fact of these distinctions. Therefore, it might be stated that:

Các bạn phải ghi nhớ rằng không có giai đoạn nào trong ba giai đoạn này, trên thực tế, được phân chia khỏi nhau bằng các đường phân định rõ ràng, cũng như chúng không theo sau nhau theo một trình tự rõ ràng. Chúng tiến hành với nhiều sự chồng chéo và thường với một sự đồng thời một phần. Chỉ khi đệ tử đối mặt với một số lần điểm đạo nhất định, anh ta mới thức tỉnh với sự thật về những sự phân biệt này. Do đó, có thể nói rằng:

1. In the first initiation the disciple demonstrates that he has resolved the dualities of the physical plane and can rightly impose etheric energy (the higher of the two) upon physical energy.

1. Trong lần điểm đạo thứ nhất, đệ tử chứng tỏ rằng anh ta đã giải quyết được các tính nhị nguyên của cõi hồng trần và có thể áp đặt năng lượng dĩ thái (cao hơn trong hai) lên năng lượng thể xác một cách đúng đắn.

2. In the second initiation, the initiate demonstrates that he can choose between the pairs of opposites and proceed with decision upon the “middle way.”

2. Trong lần điểm đạo thứ hai, điểm đạo đồ chứng tỏ rằng anh ta có thể lựa chọn giữa các cặp đối lập và tiến hành một cách quyết đoán trên “con đường ở giữa.”

3. In the third initiation, the initiate can employ the intuition for the right perception of truth, and in that initiation he catches the first real glimpse of the Dweller on the Threshold and the Angel of the Presence.

3. Trong lần điểm đạo thứ ba, điểm đạo đồ có thể sử dụng trực giác để nhận thức đúng đắn về sự thật, và trong lần điểm đạo đó, anh ta thoáng thấy lần đầu tiên thực sự Kẻ Chận Ngõ và Thiên Thần của Hiện Diện.

4. In the fourth initiation, the initiate demonstrates his ability to produce complete at-one-ment between the higher and lower aspect of the soul in manifestation and sees the Dweller on the Threshold merge into the Angel of the Presence.

4. Trong lần điểm đạo thứ tư, điểm đạo đồ chứng tỏ khả năng của mình trong việc tạo ra sự hợp nhất hoàn toàn giữa phương diện cao hơn và thấp hơn của linh hồn trong sự biểu hiện và thấy Kẻ Chận Ngõ hợp nhất vào Thiên Thần của Hiện Diện.

5. In the fifth initiation—and here words fail to express the truth—he sees the Dweller on the Threshold, [104] the Angel, and the Presence merged into a divine synthesis.

5. Trong lần điểm đạo thứ năm—và ở đây lời nói không thể diễn tả được sự thật—anh ta thấy Kẻ Chận Ngõ, Thiên Thần, và SỰ HIỆN DIỆN hợp nhất thành một sự tổng hợp thiêng liêng.

The question arises as to what produces this glamour and illusion. The subject is so vast (embracing as it does the whole field of planetary history) that I can do little more than indicate some of the causes. Few of them have, as yet, been susceptible of correction except in the case of individuals. This means that when individuals reach the point in evolution where they can identify themselves with their higher aspect, the soul, and can then bring in soul energy to offset, subdue and dominate the lower forces of the personality, then correction becomes possible and inevitably takes place. When, therefore, the time comes when a very large number of persons become aware of the condition of world glamour (through discovering it and dealing with it in their own lives), then we shall have a group approach to the problem. Then we shall have a definite attack upon the world glamour, and when this does take place—speaking esoterically—“an opening will be made which will admit the light of the solar orb. The fogs will slowly disappear, subdued by the solar radiance, and the pilgrims will then find the enlightened WAY which leads from the heart of the fog, straight to the door of light.”

Câu hỏi được đặt ra là điều gì tạo ra ảo cảm và ảo tưởng này. Chủ đề này quá rộng lớn (bao gồm cả toàn bộ lĩnh vực của lịch sử hành tinh) đến nỗi tôi chỉ có thể làm được rất ít ngoài việc chỉ ra một số nguyên nhân. Rất ít trong số chúng, cho đến nay, đã có thể được sửa chữa ngoại trừ trong trường hợp của các cá nhân. Điều này có nghĩa là khi các cá nhân đạt đến điểm tiến hoá mà họ có thể đồng hóa mình với phương diện cao hơn của họ, linh hồn, và sau đó có thể đưa năng lượng linh hồn vào để hóa giải, khuất phục và thống trị các mãnh lực thấp hơn của phàm ngã, thì sự sửa chữa trở nên khả thi và chắc chắn diễn ra. Do đó, khi thời điểm đến khi một số lượng rất lớn người nhận thức được tình trạng của ảo cảm thế giới (thông qua việc khám phá nó và đối phó với nó trong cuộc sống của chính họ), thì chúng ta sẽ có một cách tiếp cận nhóm đối với vấn đề. Sau đó, chúng ta sẽ có một cuộc tấn công rõ ràng vào ảo cảm thế giới, và khi điều này diễn ra—nói một cách huyền bí—“một sự mở ra sẽ được thực hiện sẽ cho phép ánh sáng của quả cầu thái dương vào. Những màn sương mù sẽ từ từ biến mất, bị khuất phục bởi sự rạng rỡ của thái dương, và những người hành hương sau đó sẽ tìm thấy CON ĐƯỜNG được soi sáng dẫn từ trái tim của sương mù, thẳng đến cánh cửa của ánh sáng.”

It is with the intention of discovering how far the aspirants and disciples of the world have gone in their understanding and in their handling of this problem that such an experiment as that being carried on in these groups has been undertaken and permitted.

Chính với ý định khám phá xem những người chí nguyện và đệ tử của thế giới đã đi được bao xa trong sự thấu hiểu và trong việc xử lý vấn đề này mà một thí nghiệm như thí nghiệm đang được thực hiện trong các nhóm này đã được đảm nhận và cho phép.

2. The Causes Producing World Glamour.—2. Các Nguyên nhân Tạo ra Ảo cảm Thế giới.

The causes producing world glamour can be divided into three groups: [105]

Các nguyên nhân tạo ra ảo cảm thế giới có thể được chia thành ba nhóm:

A. Planetary causes.

A. Các nguyên nhân hành tinh.

B. Causes initiated by humanity itself.

B. Các nguyên nhân do chính nhân loại khởi xướng.

C. Causes induced by any individual person which are, nevertheless, founded and based in the two above groups of conditioning factors.

C. Các nguyên nhân do bất kỳ cá nhân nào gây ra, tuy nhiên, được thành lập và dựa trên hai nhóm yếu tố điều kiện trên.

A. Planetary Causes. These causes are two in number and beyond your finite comprehension. I only state them and ask you to accept them as reasonable speculations and possibly accurate hypotheses:

A. Các nguyên nhân hành tinh. Các nguyên nhân này có hai loại và vượt quá sự lĩnh hội hữu hạn của các bạn. Tôi chỉ nêu chúng và yêu cầu các bạn chấp nhận chúng như những suy đoán hợp lý và có thể là những giả thuyết chính xác:

1. Causes inherent in substance itself. The atoms of which all forms are made have been inherited from an earlier universe or solar system and are, therefore, tinged with or coloured by the results of that great creative manifestation. The effects produced in that expression of divine existence constitute predisposing factors or initiating causes in this solar system and planetary life. These conditioning and inherited factors cannot be evaded. They determine the nature of the life urge, the trend of the evolutionary unfoldment, and the innate tendencies which all forms possess, such as the capacity to grow and to unfold, to orient the type and to express in time and space the archetype or pattern, and to outline and determine the structure of the kingdoms into which science divides the natural world. These are but a few of the innate, inherent characteristics of substance itself, inherited and conditioning our present manifestation of divine life.

1. Các nguyên nhân vốn có trong chính chất liệu. Các nguyên tử mà tất cả các hình tướng được tạo thành đã được thừa hưởng từ một vũ trụ hoặc hệ mặt trời trước đó và do đó, bị nhuốm màu hoặc bị tô màu bởi các kết quả của sự biểu hiện sáng tạo vĩ đại đó. Các hiệu ứng được tạo ra trong sự biểu hiện đó của sự tồn tại thiêng liêng tạo thành các yếu tố tiền định hoặc các nguyên nhân khởi xướng trong hệ mặt trời và sự sống hành tinh này. Các yếu tố điều kiện và được thừa hưởng này không thể bị trốn tránh. Chúng quyết định bản chất của sự thôi thúc sự sống, xu hướng của sự phát triển tiến hoá, và các xu hướng bẩm sinh mà tất cả các hình tướng sở hữu, chẳng hạn như khả năng tăng trưởng và phát triển, để định hướng loại và để biểu hiện trong thời gian và không gian nguyên mẫu hay mô hình, và để phác thảo và quyết định cấu trúc của các giới mà khoa học chia thế giới tự nhiên thành. Đây chỉ là một vài trong số các đặc điểm bẩm sinh, cố hữu của chính chất liệu, được thừa hưởng và định hình sự biểu hiện hiện tại của chúng ta về sự sống thiêng liêng.

2. The life or manifestation of the planetary Logos, the “One in Whom we live and move and have our being,” is determined by His Own Nature. To us, that great Life embodies perfection and the qualities which distinguish Him are those to which we direct our highest [106] aspiration. But, from the angle of Those Lives Who are ahead of Him upon the cosmic path (I speak symbolically and in terms of human experience) He is among the “imperfect Gods.” These imperfections, hindering unfoldment or the perfect expression of divine energy when brought into conjunction with the inherited qualities and biases of the substances through which He must express His life, His purposes and intentions, produce the “seeds of death and of decay” which characterise our planetary evolution in all the four kingdoms in nature. They create the obstacles, obstructions and hindrances against which the soul in all created forms must struggle, gaining strength and understanding thereby and eventual liberation.

2. Sự sống hay sự biểu hiện của Hành Tinh Thượng đế, “Đấng mà trong đó chúng ta sống và vận động và có bản thể của mình,” được quyết định bởi Bản chất của chính Ngài. Đối với chúng ta, Sự sống vĩ đại đó thể hiện sự hoàn hảo và các phẩm chất phân biệt Ngài là những phẩm chất mà chúng ta hướng khát vọng cao nhất của mình đến. Nhưng, từ góc độ của những Sự sống đi trước Ngài trên con đường vũ trụ (tôi nói một cách tượng trưng và theo thuật ngữ của kinh nghiệm con người), Ngài nằm trong số “các vị Thần không hoàn hảo.” Những sự không hoàn hảo này, cản trở sự phát triển hoặc sự biểu hiện hoàn hảo của năng lượng thiêng liêng khi được đưa vào kết hợp với các phẩm chất và thiên vị được thừa hưởng của các chất liệu mà qua đó Ngài phải biểu hiện sự sống, các mục đích và ý định của mình, tạo ra “các hạt giống của cái chết và của sự suy tàn” đặc trưng cho sự tiến hoá hành tinh của chúng ta trong tất cả bốn giới trong thiên nhiên. Chúng tạo ra các trở ngại, các sự cản trở và các sự ngăn cản mà linh hồn trong tất cả các hình tướng được tạo ra phải đấu tranh chống lại, do đó đạt được sức mạnh và sự thấu hiểu và sự giải thoát cuối cùng.

These are the two major planetary causes. They cannot finally deter the soul from emancipation but they can and do hinder and delay. It is useless for men to speculate upon these hypotheses with their present inadequate equipment and type of brain. Nothing would be achieved and you would be none the wiser.

Đây là hai nguyên nhân hành tinh chính. Chúng không thể cuối cùng ngăn cản linh hồn khỏi sự giải phóng nhưng chúng có thể và thực sự cản trở và trì hoãn. Vô ích cho con người để suy đoán về những giả thuyết này với trang bị và loại bộ não không đầy đủ hiện tại của họ. Sẽ không có gì đạt được và các bạn sẽ không khôn ngoan hơn.

B. Causes initiated by humanity itself. Slowly, step by step, humanity has created and intensified that glamorous condition of consciousness which we call the astral plane. All glamour is produced by the bringing together of one or more streams of energy which produce a temporary whirlpool of energies and, from the angle of man—the onlooker and participator—produce a condition of darkness, a state of bewilderment which makes clear choice and right discrimination difficult and, in the early stages, impossible. It creates an aura which is today of such a general nature and so all-enveloping that everybody is, figuratively speaking, immersed in it. This aura, in the infancy [107] of the race, only surrounded the more advanced people. To understand what I mean by this statement, I would call your attention to the fact that very unintelligent people, those who are among the lowest human types, and those who are little more than active animals, governed primarily by the instincts, are apt to deal very simply and with complete directness with the facts of existence with which they are faced and which to them are of paramount or sole importance—the facts of hunger, of birth and death, of self-protection and perpetuation. There is little true glamour in their reaction to life and living, and their simplicity, like that of a child, saves and protects them from many of the subtler ills. Their emotions are not subtle, and their minds are unawakened. But, as humanity evolved and the higher levels of the racial consciousness became more subtle and the mind factor slowly became more active, then glamour and illusion developed very rapidly.

B. Các nguyên nhân do chính nhân loại khởi xướng. Chậm rãi, từng bước một, nhân loại đã tạo ra và tăng cường tình trạng tâm thức ảo cảm đó mà chúng ta gọi là cõi cảm dục. Tất cả ảo cảm được tạo ra bằng cách đưa lại gần nhau một hoặc nhiều dòng năng lượng tạo ra một vòng xoáy năng lượng tạm thời và, từ góc độ của con người—người xem và người tham gia—tạo ra một tình trạng bóng tối, một trạng thái bối rối làm cho sự lựa chọn rõ ràng và sự phân biện đúng đắn trở nên khó khăn và, trong các giai đoạn đầu, không thể. Nó tạo ra một hào quang ngày nay có bản chất chung và bao trùm đến nỗi mọi người, nói một cách hình tượng, đều bị chìm đắm trong đó. Hào quang này, trong thời thơ ấu của nhân loại, chỉ bao quanh những người tiên tiến hơn. Để hiểu những gì tôi muốn nói bằng tuyên bố này, tôi muốn kêu gọi sự chú ý của các bạn đến sự thật rằng những người rất không thông minh, những người thuộc loại người thấp nhất, và những người không hơn gì những con vật hoạt động, bị cai quản chủ yếu bởi các bản năng, có xu hướng đối phó rất đơn giản và với sự thẳng thắn hoàn toàn với các sự thật của sự tồn tại mà họ phải đối mặt và đối với họ là có tầm quan trọng tối cao hoặc duy nhất—các sự thật của sự đói, của sự sinh và cái chết, của sự tự bảo vệ và sự duy trì. Có rất ít ảo cảm thực sự trong phản ứng của họ đối với cuộc sống và sự sống, và sự đơn giản của họ, giống như của một đứa trẻ, cứu và bảo vệ họ khỏi nhiều bệnh tật tinh tế hơn. Cảm xúc của họ không tinh tế, và tâm trí của họ chưa được đánh thức. Nhưng, khi nhân loại tiến hóa và các cấp độ cao hơn của tâm thức chủng tộc trở nên tinh tế hơn và yếu tố tâm trí từ từ trở nên tích cực hơn, thì ảo cảm và ảo tưởng đã phát triển rất nhanh.

The first indications of glamour arose when the disciples and the aspirants of the Lemurian world (whose problem was the right comprehension, correct functioning and control of the physical body) began to differentiate between themselves, as self-conscious beings, and physical and vital forces. That immediately set up a tremendous activity in the throat centre which is the higher aspect of the sacral centre (the sex centre) and thus led to the initial glamour and to the first definite recognition and consideration of the sex impulse, of sex attraction, and—for the initiate of that period—of the necessary sex transmutation. This went hand in hand with the earliest Yoga, or the cult of the physical body with the objective of its control by the soul, and the consequent merging of the conscious and the subconscious.

Các dấu hiệu đầu tiên của ảo cảm nảy sinh khi các đệ tử và những người chí nguyện của thế giới Lemuria (mà vấn đề của họ là sự lĩnh hội đúng đắn, sự hoạt động chính xác và sự kiểm soát của thể xác) bắt đầu phân biệt giữa chính họ, với tư cách là các sinh vật tự ý thức, và các mãnh lực thể xác và sinh lực. Điều đó ngay lập tức thiết lập một hoạt động to lớn trong luân xa cuống họng là phương diện cao hơn của luân xa xương cùng (luân xa tình dục) và do đó dẫn đến ảo cảm ban đầu và đến sự công nhận và xem xét rõ ràng đầu tiên về xung động tình dục, về sự hấp dẫn tình dục, và—đối với điểm đạo đồ của thời kỳ đó—về sự chuyển hoá tình dục cần thiết. Điều này đi đôi với Yoga sớm nhất, hay sự sùng bái thể xác với mục tiêu kiểm soát nó bởi linh hồn, và sự hợp nhất hậu quả của cái có ý thức và cái tiềm thức.

Around the aspirants of that time could then be seen gathering the first clouds and fogs of glamour, though illusion [108] was nowhere present. The first recognition of the plane of the emotions, of the astral plane, was evoked in the consciousness of the groups under preparation for the first initiation which was the highest initiation possible at that time. The reason for this slowly emerging astral consciousness in the physically polarised aspirant of that time, was due to the fact that one of the secrets of initiation consists in the right understanding and use of the consciousness which is aware and capable of functioning upon a plane higher than that on which humanity as a whole is, at any given time, living. Hence, in Lemurian times, the physically centred man who was on the verge of admission to the Path was aware of:

Xung quanh những người chí nguyện của thời đó sau đó có thể thấy những đám mây và sương mù đầu tiên của ảo cảm đang tụ tập, mặc dù ảo tưởng không có ở đâu. Sự công nhận đầu tiên về cõi của các cảm xúc, của cõi cảm dục, đã được gợi lên trong tâm thức của các nhóm đang được chuẩn bị cho lần điểm đạo đầu tiên là lần điểm đạo cao nhất có thể vào thời điểm đó. Lý do cho tâm thức cảm dục đang nổi lên từ từ này ở người chí nguyện phân cực thể xác của thời đó, là do sự thật rằng một trong những bí mật của lần điểm đạo bao gồm sự thấu hiểu và sử dụng đúng đắn của tâm thức nhận thức và có khả năng hoạt động trên một cõi cao hơn cõi mà trên đó nhân loại nói chung đang, tại bất kỳ thời điểm nào, sống. Do đó, vào thời Lemuria, người đàn ông tập trung vào thể xác đang trên bờ vực của việc được chấp nhận vào Thánh Đạo đã nhận thức được:

1. The physical duality wherein his consciousness was accustomed to function normally and of the conflict between the physical body per se and the vital etheric body.

1. Tính nhị nguyên thể xác trong đó tâm thức của anh ta đã quen hoạt động bình thường và của cuộc xung đột giữa thể xác tự nó và thể sinh lực dĩ thái.

2. A dimly sensed higher consciousness which was distinguished by quality and sentiency. This was all that he could at that time contact upon the most familiar plane today, the astral plane.

2. Một tâm thức cao hơn được cảm nhận mờ nhạt, được phân biệt bởi phẩm chất và cảm giác. Đây là tất cả những gì anh ta có thể tiếp xúc vào thời điểm đó trên cõi quen thuộc nhất ngày nay, cõi cảm dục.

3. A growing sense of self-identity which was the awakening soul or self, the Master who was to lead him out of the purely physical consciousness into the next divine stage, the astral consciousness. Forget not, through familiarity and fatigue of conflict, the divinity of each developing step.

3. Một cảm giác ngày càng tăng về bản sắc cá nhân là linh hồn hay cái tôi đang thức tỉnh, Chân sư sẽ dẫn dắt anh ta ra khỏi tâm thức hoàn toàn thể xác vào giai đoạn thiêng liêng tiếp theo, tâm thức cảm dục. Đừng quên, qua sự quen thuộc và sự mệt mỏi của xung đột, thiên tính của mỗi bước phát triển.

Thus it will be apparent to you, if the above is a true statement of fact, that glamour arose from the recognition of these factors in consciousness and was the result of man’s reactions to the complexities of his own constitution and to the energy of his own soul.

Do đó, sẽ rõ ràng với các bạn, nếu những điều trên là một tuyên bố đúng sự thật, rằng ảo cảm nảy sinh từ sự công nhận của các yếu tố này trong tâm thức và là kết quả của các phản ứng của con người đối với sự phức tạp của cấu trúc của chính mình và đối với năng lượng của linh hồn của chính mình.

[109] As time went on, the entire human family became aware of the new emerging dualism existing between the physical constitution and the astral plane, plus the activity of the centre within himself, which at this stage made its appearance as conscience and innate—and at that time unreasoning—realisation of an urge to higher living or a tendency to lower activity. This nebulous conscience developed eventually into what we call the Voice of Conscience. When that took place, the intricacy and the difficulty of life was greatly increased and glamour was definitely established on Earth. It was that which enfolded and over-emphasised the lower at the expense of the higher, and served to distract the attention of the aspirant away from reality. May I again re-emphasise that, at this early stage, glamour was only evoked by and recognised by the highly evolved people of that period?

 Khi thời gian trôi qua, toàn bộ gia đình nhân loại nhận thức được tính nhị nguyên mới nổi lên tồn tại giữa cấu trúc thể xác và cõi cảm dục, cộng với hoạt động của trung tâm trong chính mình, mà ở giai đoạn này xuất hiện như lương tâm và sự chứng nghiệm bẩm sinh—và vào thời điểm đó không có lý trí—về một sự thôi thúc để sống cao hơn hoặc một xu hướng để hoạt động thấp hơn. Lương tâm mơ hồ này cuối cùng đã phát triển thành cái mà chúng ta gọi là Tiếng Nói của Lương Tâm. Khi điều đó diễn ra, sự phức tạp và khó khăn của cuộc sống đã tăng lên rất nhiều và ảo cảm đã được thiết lập một cách rõ ràng trên Trái Đất. Chính điều đó đã bao bọc và nhấn mạnh quá mức cái thấp hơn bằng cách hy sinh cái cao hơn, và phục vụ để làm sao lãng sự chú ý của người chí nguyện khỏi thực tại. Tôi có thể nhấn mạnh lại rằng, ở giai đoạn đầu này, ảo cảm chỉ được gợi lên bởi và được công nhận bởi những người phát triển cao của thời kỳ đó không?

Then the Lemurian race slowly passed away and the Atlantean race came into existence. During the millions of years this race flourished on Earth there were vast numbers of people with the Lemurian consciousness flourishing at the same time, just as today in this modern Aryan race, there are many, many millions of people who express the Atlantean consciousness and are polarised in their astral bodies, the victims of emotion and of consequent glamour.

Sau đó, nhân loại Lemuria từ từ qua đi và nhân loại Atlantis ra đời. Trong hàng triệu năm nhân loại này phát triển mạnh mẽ trên Trái Đất, có một số lượng lớn người có tâm thức Lemuria phát triển mạnh mẽ cùng một lúc, cũng như ngày nay trong nhân loại Arya hiện đại này, có rất, rất nhiều triệu người thể hiện tâm thức Atlantis và được phân cực trong các thể cảm dục của họ, là nạn nhân của cảm xúc và của ảo cảm hậu quả.

In the Atlantean race, the physical duality was then solved, and the physical body and the etheric body constituted a unity, and in the healthy person still do so. The sense of duality shifted then into a growing recognition of the conflict in the realm of quality and into the field of what we today call the “pairs of opposites”—good and evil, pain and pleasure, right and wrong, sense and nonsense, and the multiplicity of opposites by which the aspirant is today faced.

Trong nhân loại Atlantis, tính nhị nguyên thể xác sau đó đã được giải quyết, và thể xác và thể dĩ thái tạo thành một sự thống nhất, và ở người khỏe mạnh vẫn như vậy. Cảm giác về tính nhị nguyên sau đó đã chuyển sang một sự công nhận ngày càng tăng về cuộc xung đột trong lĩnh vực của phẩm chất và vào lĩnh vực của cái mà chúng ta ngày nay gọi là “các cặp đối lập”—tốt và xấu, đau khổ và khoái lạc, đúng và sai, có lý và vô lý, và sự đa dạng của các đối lập mà người chí nguyện ngày nay phải đối mặt.

[110] Each of these racial histories sees the establishing of a temporary sense of unity in the early stages, when the previous cleavage had been healed and the initial duality had been resolved into a unity. Then there comes a growing recognition of a fresh realm of choice, based upon the emergence of the higher values, and finally a period of conflict in the consciousness of the individual and of humanity as a whole, as the attempt is made to resolve this higher duality with which the man or the race is confronted.

 Mỗi lịch sử chủng tộc này đều thấy việc thiết lập một cảm giác thống nhất tạm thời trong các giai đoạn đầu, khi sự chia rẽ trước đó đã được chữa lành và tính nhị nguyên ban đầu đã được giải quyết thành một sự thống nhất. Sau đó, có một sự công nhận ngày càng tăng về một lĩnh vực lựa chọn mới, dựa trên sự xuất hiện của các giá trị cao hơn, và cuối cùng là một thời kỳ xung đột trong tâm thức của cá nhân và của nhân loại nói chung, khi nỗ lực được thực hiện để giải quyết tính nhị nguyên cao hơn này mà con người hay nhân loại phải đối mặt.

This resolution is brought about when a higher aspect of the consciousness is dimly visioned and men become aware of themselves as mental beings. There is then a growing demand for that mind nature to be developed and brought into play in the effort to solve the problem in this category of opposites upon the astral plane.

Sự giải quyết này được thực hiện khi một phương diện cao hơn của tâm thức được hình dung một cách mờ nhạt và con người nhận thức được chính mình là những sinh vật trí tuệ. Sau đó, có một yêu cầu ngày càng tăng để bản chất tâm trí đó được phát triển và được đưa vào hoạt động trong nỗ lực giải quyết vấn đề trong loại đối lập này trên cõi cảm dục.

At the same time the sense of self-identity or the consciousness that “I am,” is steadily growing, and the initiate of the day faces the effort to release himself from the thraldom of the senses upon the astral plane, from the dense glamour into which his sensory perception has thrown him, and to establish his freedom by a complete control of the astral body. This he eventually does by developing the power to pass between the pairs of opposites, unaffected by either, and thus leave them behind. He accomplishes this by using the mind as a distributor of the light which reveals the “middle way” and which dissipates the glamour with its brilliance and radiance.

Đồng thời, cảm giác về bản sắc cá nhân hay tâm thức rằng “tôi là,” đang phát triển một cách vững chắc, và điểm đạo đồ của ngày đó đối mặt với nỗ lực giải thoát mình khỏi sự nô lệ của các giác quan trên cõi cảm dục, khỏi ảo cảm dày đặc mà nhận thức cảm giác của anh ta đã ném anh ta vào, và để thiết lập sự tự do của mình bằng một sự kiểm soát hoàn toàn của thể cảm dục. Điều này anh ta cuối cùng làm được bằng cách phát triển sức mạnh để đi qua giữa các cặp đối lập, không bị ảnh hưởng bởi một trong hai, và do đó để lại chúng phía sau. Anh ta hoàn thành điều này bằng cách sử dụng tâm trí như một người phân phối ánh sáng mặc khải “con đường ở giữa” và tiêu tan ảo cảm với sự rực rỡ và rạng rỡ của nó.

This glamour has steadily deepened and intensified as more and more people have succeeded in resolving the initial physical cleavage and have become centred in the astral consciousness. Today such is the magnitude of this glamour and such the success of the evolutionary process, that humanity, as a whole, is wandering in the fogs and miasmas of the world of sentient consciousness. When I [111] use the word “sentient” I do not refer to the sensory apparatus of the physical nervous system, but to the sentient awareness of the Self which is today so immersed in glamour that the mass of men are entirely identified with the world of feeling, of quality, of sentient interplay, and of emotional reactions, with their likes and dislikes, and their dominant self-pity. Self-pity is one of the major glamours of the advanced and sensitive man. It is the advanced people who contribute the most to the world glamour. The major glamour is the reaction of the aspirant to the truth, to reality when he first becomes aware of that which lies beyond the astral plane. He interprets all that he there senses and sees in terms of glamour, of emotional understanding, of a sentient fanaticism. He forgets that truth lies beyond the world of feeling altogether, unaffected by it, and can only be sensed in its purity when feeling is transcended and transmuted. The second major glamour is self-pity.

Ảo cảm này đã ngày càng sâu sắc và tăng cường khi ngày càng có nhiều người thành công trong việc giải quyết sự chia rẽ thể xác ban đầu và đã tập trung vào tâm thức cảm dục. Ngày nay, sự to lớn của ảo cảm này và sự thành công của quá trình tiến hoá là đến nỗi nhân loại, nói chung, đang lang thang trong những màn sương mù và miasmas của thế giới của tâm thức cảm giác. Khi tôi sử dụng từ “cảm giác,” tôi không đề cập đến bộ máy cảm giác của hệ thần kinh thể xác, mà là đến nhận thức cảm giác của Cái tôi ngày nay bị chìm đắm trong ảo cảm đến nỗi khối lượng người hoàn toàn đồng hóa với thế giới của cảm giác, của phẩm chất, của sự tương tác cảm giác, và của các phản ứng cảm xúc, với những sở thích và không thích của họ, và lòng tự thương hại thống trị của họ. Lòng tự thương hại là một trong những ảo cảm chính của người tiên tiến và nhạy cảm. Chính những người tiên tiến đóng góp nhiều nhất cho ảo cảm thế giới. Ảo cảm chính là phản ứng của người chí nguyện đối với sự thật, đối với thực tại khi anh ta lần đầu tiên nhận thức được những gì nằm ngoài cõi cảm dục. Anh ta giải thích tất cả những gì anh ta cảm nhận và thấy ở đó theo thuật ngữ của ảo cảm, của sự thấu hiểu cảm xúc, của một sự cuồng tín cảm giác. Anh ta quên rằng sự thật nằm ngoài thế giới của cảm giác hoàn toàn, không bị ảnh hưởng bởi nó, và chỉ có thể được cảm nhận trong sự trong sạch của nó khi cảm giác được siêu việt và chuyển hoá. Ảo cảm chính thứ hai là lòng tự thương hại.

The world today is divided into three groups, all of whom are subject to certain phases of glamour:

Thế giới ngày nay được chia thành ba nhóm, tất cả đều chịu những giai đoạn ảo cảm nhất định:

1. Those who are Atlantean in their consciousness and are, therefore, completely glamoured by:

1. Những người có tâm thức Atlantis và do đó, hoàn toàn bị ảo cảm bởi:

a. That which is material and to be desired.

a. Cái gì là vật chất và đáng mong muốn.

b. That which they feel in all relationships.

b. Cái gì họ cảm thấy trong tất cả các mối quan hệ.

c. That which they believe to be ideal, to be true or just, based on their reactions to the thinkers of the day, but which they themselves do not mentally understand.

c. Cái gì họ tin là lý tưởng, là đúng hay công bằng, dựa trên các phản ứng của họ đối với các nhà tư tưởng của thời đại, nhưng mà chính họ không hiểu về mặt trí tuệ.

d. That which they demand of beauty, and of emotional comfort.

d. Cái gì họ đòi hỏi về vẻ đẹp, và về sự thoải mái cảm xúc.

e. That which brings to them spiritual comfort in the realm of religion and religious desire. Note the phrasing.[112]

e. Cái gì mang lại cho họ sự thoải mái tinh thần trong lĩnh vực tôn giáo và ham muốn tôn giáo. Lưu ý cách diễn đạt.

2. Those who are more definitely Aryan in their consciousness. This means that the mind factor is awakening and thus constituting a difficulty and that the illusions of the mental plane are now added to the glamours of the astral plane. These illusions are theoretical and intellectual in nature.

2. Những người có tâm thức Arya rõ ràng hơn. Điều này có nghĩa là yếu tố tâm trí đang thức tỉnh và do đó tạo thành một khó khăn và rằng các ảo tưởng của cõi trí hiện được thêm vào các ảo cảm của cõi cảm dục. Các ảo tưởng này có bản chất lý thuyết và trí tuệ.

3. A group of people who are emerging out of those subject to glamour and illusion, and who are alive to the Voice of the Silence and to the demands of the soul.

3. Một nhóm người đang thoát ra khỏi những người chịu ảo cảm và ảo tưởng, và những người sống động với Tiếng Nói của Im Lặng và với các yêu cầu của linh hồn.

The complexity of the modern psychological problem lies in the fact that our race and period sees the synthesis of all the glamours and the emergence of the illusions of the mental plane. Today we have aspirants at all stages of unfoldment, and find the masses recapitulating the different steps upon the evolutionary way, with the lowest layer of the human race definitely Lemurian in their consciousness, even though few in numbers relatively speaking.

Sự phức tạp của vấn đề tâm lý hiện đại nằm ở sự thật rằng nhân loại và thời kỳ của chúng ta thấy sự tổng hợp của tất cả các ảo cảm và sự xuất hiện của các ảo tưởng của cõi trí. Ngày nay, chúng ta có những người chí nguyện ở tất cả các giai đoạn phát triển, và thấy quần chúng tóm tắt lại các bước khác nhau trên con đường tiến hoá, với lớp thấp nhất của nhân loại chắc chắn có tâm thức Lemuria, ngay cả khi số lượng tương đối ít.

Illusion is rapidly growing as the mental power of the race develops, for illusion is the succumbing to the powerful thoughtforms which the thinkers of the time and of the immediately preceding age have formulated, and which at the time of their creation constituted the hope of the race. They embodied then the new and emerging ideas by means of which the race was intended to progress. These forms, when old and crystallised, become a menace and a hindrance to the expanding life. The realisation of the problems of illusion lies centuries ahead when the race will have left glamour behind, when there will be few Atlantean minded people on the planet, and when there will be no people at all with the Lemurian consciousness. However, as evolution proceeds, things are greatly speeded up, and the time when humanity will be predominantly distinguished by the Aryan consciousness, is not as far ahead as might be [113] generally supposed.

Ảo tưởng đang phát triển nhanh chóng khi sức mạnh trí tuệ của nhân loại phát triển, vì ảo tưởng là sự khuất phục trước các hình tư tưởng mạnh mẽ mà các nhà tư tưởng của thời đại và của thời đại ngay trước đó đã hình thành, và mà vào thời điểm sáng tạo của chúng đã tạo thành hy vọng của nhân loại. Chúng đã thể hiện sau đó các ý tưởng mới và đang nổi lên mà qua đó nhân loại dự định tiến bộ. Các hình tướng này, khi cũ và kết tinh, trở thành một mối đe dọa và một trở ngại cho sự sống đang mở rộng. Sự chứng nghiệm về các vấn đề của ảo tưởng còn nhiều thế kỷ nữa khi nhân loại sẽ đã để lại ảo cảm phía sau, khi sẽ có rất ít người có tư tưởng Atlantis trên hành tinh, và khi sẽ không có người nào có tâm thức Lemuria. Tuy nhiên, khi sự tiến hoá tiến triển, mọi thứ được đẩy nhanh rất nhiều, và thời điểm khi nhân loại sẽ chủ yếu được phân biệt bởi tâm thức Arya, không còn xa như có thể được cho là chung.

Race

Duality

Problem

Method

Goal

Lemurian

Physical Force versus Vital Energy

Maya

Astral control Hatha Yoga: Aspirants Laya Yoga: Disciples

1st Initiation Inspiration

Atlantean

The Pairs of Opposites Qualities Sentiency

Glamour

Mental control Bahkti Yoga: Aspirants Raja Yoga: Disciples

2nd Initiation Illumination

Aryan

Dweller on the Threshold Angel of the Presence

Illusion

Soul control Raja Yoga: Aspirants Agni Yoga: Disciples

3rd Initiation Intuition

I speak not in terms of the Aryan race as it is generally understood today or in its Nordic implications.

Tôi không nói theo thuật ngữ của nhân loại Arya như nó thường được hiểu ngày nay hoặc trong các hàm ý Bắc Âu của nó.

C. Causes initiated by the individual. If you have studied all the above with the needed care, it will be apparent to you that the individual man enters upon incarnation already handicapped by existent glamour of a very ancient origin and utterly beyond his power to control at this stage. It is of great potency. I use the word “handicapped” advisedly for lack of a better term. I would like, however, to point out that the true significance of the situation exists in the fact that these conditions offer the opportunity to the man of evoking the understanding and point of view of the soul, for they provide the means whereby experience is gained. This experience will lead eventually to the soul assuming control of the mechanism, the personality, and thus giving to that soul a definite field of service. The vehicles through which the soul is seeking experience and expression are normally and naturally subject to world glamours, and to the glamours of humanity as well as illusion. When the soul, in the early stages of experience, falls into the snare of maya, of glamour and eventually of illusion, the reason is that the soul is identifying itself with those forms and therefore with the surrounding glamour, and thus failing to achieve identification with itself. As evolution proceeds, the nature of the problem becomes apparent to the soul in incarnation and a process is then instituted whereby the soul frees itself from the results of wrong identification. Every soul in incarnation which succeeds in releasing its consciousness from the world of illusion and of glamour is definitely serving the race, and helping to free humanity from this ancient and potent thraldom.

C. Các nguyên nhân do cá nhân khởi xướng. Nếu các bạn đã nghiên cứu tất cả những điều trên với sự cẩn thận cần thiết, sẽ rõ ràng với các bạn rằng con người cá nhân đi vào lâm phàm đã bị cản trở bởi ảo cảm hiện có có nguồn gốc rất cổ xưa và hoàn toàn vượt quá khả năng kiểm soát của anh ta ở giai đoạn này. Nó có tiềm năng lớn. Tôi sử dụng từ “bị cản trở” một cách có chủ ý vì thiếu một thuật ngữ tốt hơn. Tuy nhiên, tôi muốn chỉ ra rằng thâm nghĩa thực sự của tình hình tồn tại trong sự thật rằng các điều kiện này mang lại cơ hội cho con người để gợi lên sự thấu hiểu và quan điểm của linh hồn, vì chúng cung cấp phương tiện để kinh nghiệm được thu thập. Kinh nghiệm này cuối cùng sẽ dẫn đến việc linh hồn nắm quyền kiểm soát bộ máy, phàm ngã, và do đó mang lại cho linh hồn đó một lĩnh vực phụng sự rõ ràng. Các vận cụ mà qua đó linh hồn đang tìm kiếm kinh nghiệm và sự biểu hiện thường và tự nhiên chịu các ảo cảm thế giới, và các ảo cảm của nhân loại cũng như ảo tưởng. Khi linh hồn, trong các giai đoạn đầu của kinh nghiệm, rơi vào bẫy của ảo lực, của ảo cảm và cuối cùng của ảo tưởng, lý do là linh hồn đang đồng hóa mình với các hình tướng đó và do đó với ảo cảm xung quanh, và do đó không đạt được sự đồng hóa với chính mình. Khi sự tiến hoá tiến triển, bản chất của vấn đề trở nên rõ ràng đối với linh hồn trong sự lâm phàm và một quá trình sau đó được khởi xướng qua đó linh hồn tự giải thoát khỏi các kết quả của sự đồng hóa sai lầm. Mỗi linh hồn trong sự lâm phàm thành công trong việc giải phóng tâm thức của mình khỏi thế giới của ảo tưởng và của ảo cảm chắc chắn đang phụng sự nhân loại, và giúp giải phóng nhân loại khỏi sự nô lệ cổ xưa và mạnh mẽ này.

[115] But it must be borne in mind that when a man is nearing the stage of consciousness when both the astral body and the mental body are active and functioning, he himself becomes a manufacturer of glamour. He struggles with forces within himself and within the world in which he lives, and the increasing potency of the inflowing soul energy (which comes in conflict with personality forces) gradually produces around him a field of glamour and an environment of illusion that brings this third category of glamour into full play.

 Nhưng phải ghi nhớ rằng khi một người đang gần đến giai đoạn của tâm thức khi cả thể cảm dục và thể trí đều hoạt động và hoạt động, chính anh ta trở thành một nhà sản xuất của ảo cảm. Anh ta đấu tranh với các mãnh lực trong chính mình và trong thế giới mà anh ta sống, và tiềm năng ngày càng tăng của năng lượng linh hồn tuôn vào (đến xung đột với các mãnh lực phàm ngã) dần dần tạo ra xung quanh anh ta một lĩnh vực của ảo cảm và một môi trường của ảo tưởng mang loại ảo cảm thứ ba này vào hoạt động đầy đủ.

These glamours are dependent upon the expression of the different forces which constitute a man’s lower nature, of which he is becoming increasingly aware, and which pass through the stages of emergence into recognition, potency in expression, and violence in conflict until the struggling soul sits down—as did Arjuna—in the midst between the two opposing forces (personality force and soul energy) and asks himself:

Các ảo cảm này phụ thuộc vào sự biểu hiện của các mãnh lực khác nhau tạo thành bản chất thấp hơn của một người, mà anh ta ngày càng nhận thức được, và trải qua các giai đoạn của sự xuất hiện vào sự công nhận, tiềm năng trong sự biểu hiện, và sự dữ dội trong xung đột cho đến khi linh hồn đang đấu tranh ngồi xuống—như Arjuna đã làm—ở giữa hai mãnh lực đối lập (mãnh lực phàm ngã và năng lượng linh hồn) và tự hỏi mình:

1. Which is right, this or that?

1. Cái nào đúng, cái này hay cái kia?

2. How can I distinguish where my duty or my responsibility lies?

2. Làm thế nào tôi có thể phân biệt được nhiệm vụ hay trách nhiệm của mình nằm ở đâu?

3. How can I find my way out of this bewildering situation?

3. Làm thế nào tôi có thể tìm ra lối thoát khỏi tình huống khó hiểu này?

4. How can I bring in the control of the Warrior so that the two groups of forces which I love may be resolved into a unity?

4. Làm thế nào tôi có thể đưa vào sự kiểm soát của Chiến binh để hai nhóm mãnh lực mà tôi yêu thương có thể được giải quyết thành một sự thống nhất?

5. How can I find my way out of this impasse?

5. Làm thế nào tôi có thể tìm ra lối thoát khỏi tình trạng bế tắc này?

6. Why must I hurt that which I love and through which I have expressed myself for ages?

6. Tại sao tôi phải làm tổn thương những gì tôi yêu thương và qua đó tôi đã biểu hiện chính mình trong nhiều thời đại?

7. How can I become aware of that mental illumination which will reveal the “middle way” between the pairs of opposites?

7. Làm thế nào tôi có thể nhận thức được sự soi sáng trí tuệ đó sẽ mặc khải “con đường ở giữa” giữa các cặp đối lập?

8. How can I see God? or else the Form of God?

8. Làm thế nào tôi có thể thấy Thượng đế? hay là Hình tướng của Thượng đế?

[116] Many such questions arise in the mind of the aspirant. They indicate dilemma, bewilderment, a realisation of surrounding glamour, a stage of illusion and a condition of impotency. Against the disciple are fighting all the forces of his own nature, and also those of humanity as a whole and of the planetary state. He feels helpless, inert, feeble and hopeless. He cannot even see the way out. Only one clear fact remains and that is the fact of the Soul, of the immortal Identity, the Warrior behind the scenes, the Charioteer, Krishna, the Christ within.

 Nhiều câu hỏi như vậy nảy sinh trong tâm trí của người chí nguyện. Chúng chỉ ra tình thế tiến thoái lưỡng nan, sự bối rối, một sự chứng nghiệm về ảo cảm xung quanh, một giai đoạn của ảo tưởng và một tình trạng bất lực. Chống lại đệ tử là tất cả các mãnh lực của bản chất của chính anh ta, và cũng là của nhân loại nói chung và của trạng thái hành tinh. Anh ta cảm thấy bất lực, trì trệ, yếu đuối và vô vọng. Anh ta thậm chí không thể nhìn thấy lối thoát. Chỉ có một sự thật rõ ràng còn lại và đó là sự thật của Linh hồn, của Bản Sắc bất tử, Chiến binh đằng sau hậu trường, Người đánh xe, Krishna, Đức Christ bên trong.

The Bhagavad Gita can be read entirely from the standpoint of the disciple’s combat with glamour and students would be well-advised so to study it.

Bhagavad Gita có thể được đọc hoàn toàn từ quan điểm của cuộc chiến của đệ tử với ảo cảm và các đạo sinh nên được khuyên nên nghiên cứu nó như vậy.

The individual glamours of which the disciple becomes aware are consequently of five types of force. These, when brought into activity simultaneously, produce those glamours which are strictly initiated and produced by the man himself. They are:

Các ảo cảm cá nhân mà đệ tử nhận thức được do đó có năm loại mãnh lực. Những loại này, khi được đưa vào hoạt động đồng thời, tạo ra các ảo cảm được khởi xướng và tạo ra một cách nghiêm ngặt bởi chính con người. Chúng là:

1. The forces of his dense physical nature and of the vital body which latter, functioning through the dense physical nature, produce a condition of maya or of uncontrolled energy.

1. Các mãnh lực của bản chất thể xác đậm đặc của anh ta và của thể sinh lực mà cái sau, hoạt động thông qua bản chất thể xác đậm đặc, tạo ra một tình trạng của ảo lực hay của năng lượng không được kiểm soát.

2. The forces of the astral nature, based upon desire and upon sentiency. These, at this stage, fall into two groups which we call the pairs of opposites. Their potency is accentuating at this period of individual history, for the disciple is polarised in the majority of cases in his astral body and is, therefore, subject to the glamours produced by the interplay of the opposites, plus the condition of maya, referred to above.

2. Các mãnh lực của bản chất cảm dục, dựa trên ham muốn và trên cảm giác. Những mãnh lực này, ở giai đoạn này, được chia thành hai nhóm mà chúng ta gọi là các cặp đối lập. Tiềm năng của chúng đang tăng cường ở thời kỳ này của lịch sử cá nhân, vì đệ tử được phân cực trong đa số các trường hợp trong thể cảm dục của mình và do đó, chịu các ảo cảm được tạo ra bởi sự tương tác của các đối lập, cộng với tình trạng của ảo lực, được đề cập ở trên.

3. The forces of the lower mental nature, of the chitta or mind-stuff of which the mental body is composed. This [117] is coloured by past activity, as is the substance composing all the vehicles. This adds to maya and glamour, the state of illusion.

3. Các mãnh lực của bản chất hạ trí, của chitta hay chất liệu trí tuệ mà thể trí được cấu tạo. Điều này bị tô màu bởi hoạt động trong quá khứ, cũng như chất liệu cấu tạo tất cả các vận cụ. Điều này thêm vào ảo lực và ảo cảm, trạng thái của ảo tưởng.

4. The personality ray then emerges and intensifies all these three aspects of force expression, producing eventually their synthetic work. Then we have the emerging of what has been called “the threefold glamorous condition,” into one major glamour.

4. Cung phàm ngã sau đó xuất hiện và tăng cường tất cả ba phương diện này của sự biểu hiện mãnh lực, cuối cùng tạo ra công việc tổng hợp của chúng. Sau đó, chúng ta có sự xuất hiện của cái đã được gọi là “tình trạng ảo cảm tam phân,” thành một ảo cảm chính.

5. The soul ray or energy is all this time steadily increasing its rhythmic potency, and seeking to impose its purpose and will upon the personality. It is the united relation and the interplay between these two which—when a point of balance has been achieved—sweeps the man on to the Probationary Path, on to the Path of Discipleship, and right up to the gate of initiation. There, standing before the Gate, he recognises the final duality which awaits resolution. The Dweller on the Threshold and the Angel of the PRESENCE.

5. Cung linh hồn hay năng lượng trong suốt thời gian này đang tăng dần tiềm năng nhịp điệu của nó, và tìm cách áp đặt mục đích và ý chí của nó lên phàm ngã. Chính mối quan hệ thống nhất và sự tương tác giữa hai điều này—khi một điểm cân bằng đã được đạt được—cuốn con người vào Con Đường Dự Bị, vào Con Đường Đệ Tử, và ngay đến cổng của lần điểm đạo. Ở đó, đứng trước Cổng, anh ta nhận ra tính nhị nguyên cuối cùng đang chờ đợi sự giải quyết. Kẻ Chận Ngõ và Thiên Thần của SỰ HIỆN DIỆN.

The nature of these glamours differs with different people, for the ray quality determines the type of glamour or illusion to which a man will easily succumb, and that kind of glamour which he will the most easily create. Disciples have to learn to differentiate between:

Bản chất của các ảo cảm này khác nhau ở những người khác nhau, vì phẩm chất cung quyết định loại ảo cảm hay ảo tưởng mà một người sẽ dễ dàng khuất phục, và loại ảo cảm mà anh ta sẽ tạo ra một cách dễ dàng nhất. Các đệ tử phải học cách phân biệt giữa:

1. The glamours or glamour already existent in his environment, to which he will easily be attracted, or which he will easily attract, for they constitute the line of least resistance.

1. Các ảo cảm hay ảo cảm đã tồn tại trong môi trường của anh ta, mà anh ta sẽ dễ dàng bị thu hút, hoặc mà anh ta sẽ dễ dàng thu hút, vì chúng tạo thành con đường ít trở ngại nhất.

2. The glamour that he creates as he tackles life through the medium of a particular equipment, which is coloured by the experiences of past incarnations, and by the ray quality under which he has come into being.

2. Ảo cảm mà anh ta tạo ra khi anh ta đối mặt với cuộc sống thông qua trung gian của một trang bị cụ thể, được tô màu bởi các kinh nghiệm của các lần lâm phàm trong quá khứ, và bởi phẩm chất cung mà dưới đó anh ta đã ra đời.

[118] This subject is so intricate that it will serve no useful purpose for me to go into detailed particulars. I can indicate the major glamours (and under this term I include the various maya and illusions) to which the ray types predispose the man. If you then apply these to the three vehicles of manifestation as well as to the personality and the soul, you will note how complicated is the problem. Yet remember this, my brother:

 Chủ đề này phức tạp đến nỗi sẽ không có ích gì cho tôi khi đi vào các chi tiết cụ thể. Tôi có thể chỉ ra các ảo cảm chính (và dưới thuật ngữ này tôi bao gồm các ảo lực và ảo tưởng khác nhau) mà các loại cung tiền định con người. Nếu các bạn sau đó áp dụng những điều này cho ba vận cụ của sự biểu hiện cũng như cho phàm ngã và linh hồn, các bạn sẽ lưu ý rằng vấn đề phức tạp như thế nào. Tuy nhiên, hãy nhớ điều này, huynh đệ của tôi:

The issue is certain and determined for, in this solar system, the triumph of the soul and its final dominance and control is a foregone conclusion, no matter how great the glamour or how fierce the strife. Thus, the ascertaining (by the aspirant) of his ray influence is one of the first steps towards understanding the nature of his problem and the method of release. The psychology of the future will direct attention to the discovery of the two rays which govern the soul and personality. Having done this through a study of the physical type, emotional reactions and mental tendencies, attention will then be directed to the discovery of the rays governing the specialised vehicles. When these five rays (egoic, personality, physical, astral and mental) have been approximately ascertained, then the following factors will need consideration:

Vấn đề là chắc chắn và đã được quyết định vì, trong hệ mặt trời này, chiến thắng của linh hồn và sự thống trị và kiểm soát cuối cùng của nó là một kết luận đã được định trước, bất kể ảo cảm lớn đến đâu hay cuộc xung đột dữ dội đến đâu. Do đó, việc xác định (bởi người chí nguyện) ảnh hưởng của cung của mình là một trong những bước đầu tiên hướng tới việc thấu hiểu bản chất của vấn đề của mình và phương pháp giải thoát. Tâm lý học của tương lai sẽ hướng sự chú ý đến việc khám phá hai cung cai quản linh hồn và phàm ngã. Sau khi đã làm điều này thông qua một nghiên cứu về loại thể xác, các phản ứng cảm xúc và các xu hướng trí tuệ, sự chú ý sau đó sẽ được hướng đến việc khám phá các cung cai quản các vận cụ chuyên biệt. Khi năm cung này (chân ngã, phàm ngã, thể xác, cảm dục và trí tuệ) đã được xác định gần đúng, thì các yếu tố sau đây sẽ cần được xem xét:

1. The nature, quality and stability of the glandular system.

1. Bản chất, phẩm chất và sự ổn định của hệ thống tuyến.

2. The point attained in evolution. This will be done by a careful consideration of the centres and the glands and their relation to each other.

2. Điểm đạt được trong sự tiến hoá. Điều này sẽ được thực hiện bằng một sự xem xét cẩn thận về các luân xa và các tuyến và mối quan hệ của chúng với nhau.

3. The recognition of the points of cleavage or the splits in the personality which exist. These can be:

3. Sự công nhận các điểm chia rẽ hoặc các sự phân tách trong phàm ngã tồn tại. Những điều này có thể là:

a. Between the etheric and the physical bodies, leading to a lack of vitality, physical weakness, obsession and many forms of difficulty. [119]

a. Giữa thể dĩ thái và thể xác, dẫn đến sự thiếu sinh lực, sự yếu đuối thể chất, sự ám ảnh và nhiều hình thức khó khăn.

b. In the sentient astral body, leading to a vast number of problems and psychological difficulties based upon undue sensitivity, reaction to glamour in the environment, innate tendencies to glamour in the equipment or resulting from sensitivity to the glamours of other people.

b. Trong thể cảm dục cảm giác, dẫn đến một số lượng lớn các vấn đề và các khó khăn tâm lý dựa trên sự nhạy cảm quá mức, phản ứng với ảo cảm trong môi trường, các xu hướng bẩm sinh đối với ảo cảm trong trang bị hoặc kết quả từ sự nhạy cảm với các ảo cảm của người khác.

c. In the mental body, imposing mental illusions of many kinds, such as control by self-created thoughtforms, sensitivity to existing world, national, or environing thoughtforms of any school of thought, idée fixe, the sense of the dramatic or of importance, or a fanatical adherence to groups of ideas, inherited from the past, or mental reactions of a purely personal nature.

c. Trong thể trí, áp đặt các ảo tưởng trí tuệ của nhiều loại, chẳng hạn như sự kiểm soát bởi các hình tư tưởng tự tạo, sự nhạy cảm với các hình tư tưởng thế giới, quốc gia, hoặc môi trường hiện có của bất kỳ trường phái tư tưởng nào, idée fixe, cảm giác về sự kịch tính hoặc về tầm quan trọng, hoặc một sự tuân thủ cuồng tín đối với các nhóm ý tưởng, được thừa hưởng từ quá khứ, hoặc các phản ứng trí tuệ có bản chất hoàn toàn cá nhân.

d. Between any of these groups of forces which we call bodies:

d. Giữa bất kỳ nhóm mãnh lực nào mà chúng ta gọi là các thể:

Between the etheric and astral bodies.

Giữa thể dĩ thái và thể cảm dục.

Between the astral and the mental bodies.

Giữa thể cảm dục và thể trí.

There is, for instance, a definite correspondence between the condition of negativity to physical plane living which is the result of a lack of integration between the physical and the etheric bodies, and that lack of interest and that failure to handle physical plane living which the thinker on abstract and scientific levels so frequently evidences. Both groups fail to make a definite and decisive manifestation upon the physical plane, both groups fail to deal with the problems of physical plane living in a clear and satisfactory manner, both are non-positive physically, but the causes producing these relatively similar conditions are totally different—though alike in their effects.

Ví dụ, có một sự tương ứng rõ ràng giữa tình trạng tiêu cực đối với cuộc sống cõi hồng trần là kết quả của sự thiếu tích hợp giữa thể xác và thể dĩ thái, và sự thiếu quan tâm và sự thất bại trong việc xử lý cuộc sống cõi hồng trần mà nhà tư tưởng trên các cấp độ trừu tượng và khoa học thường thể hiện. Cả hai nhóm đều không thể hiện một sự biểu hiện rõ ràng và quyết đoán trên cõi hồng trần, cả hai nhóm đều không đối phó với các vấn đề của cuộc sống cõi hồng trần một cách rõ ràng và thỏa đáng, cả hai đều không tích cực về mặt thể chất, nhưng các nguyên nhân tạo ra các điều kiện tương đối giống nhau này hoàn toàn khác nhau—mặc dù giống nhau về hiệu ứng của chúng.

4. The comprehension of the Path of Life for an individual, through a study of his astrological indications. It is necessary in this connection to regard the sun sign [120] into which a man is born, as indicative of his personality trends, and as embodying the characteristics which he has inherited from the past, but to regard the rising sign as holding within it the indications of the way that a man’s soul would have him go.

4. Sự lĩnh hội Con đường Sự sống cho một cá nhân, thông qua một nghiên cứu về các dấu hiệu chiêm tinh của anh ta. Trong mối liên hệ này, cần phải coi dấu hiệu mặt trời mà một người được sinh ra, là dấu hiệu của các xu hướng phàm ngã của anh ta, và là thể hiện các đặc điểm mà anh ta đã thừa hưởng từ quá khứ, nhưng coi dấu hiệu mọc là chứa đựng trong nó các dấu hiệu của con đường mà linh hồn của một người muốn anh ta đi.

Many other factors will warrant careful attention. The problem of the individual is complicated by certain inherited tendencies of a family, national and racial nature. These powerfully affect the physical body in both its aspects, producing glamours of many kinds. It is also affected by certain inherited ideas which are the embodied thoughtforms of family, national and racial approaches to truth. These produce powerful illusions to which the individual man easily succumbs. There are also the inflowing forces of the sign into which the sun may be passing, such as the conditions found in the world today, due to the fact that our sun is passing into a new sign of the zodiac. Therefore powerful and new energies are playing upon humanity, producing effects in all the three bodies. They are evoking glamours in the emotional nature and illusions in the mental nature. Those easily subject to glamour become at this time conscious of an emphasised duality. The subject, as you will therefore see, is vast, and this science of the psychological influences and the results of their impact upon the human mechanism is, as yet, in its infancy. I have, however, indicated enough to arouse interest and to start investigation in this new field of psychological activity.

Nhiều yếu tố khác sẽ đáng được chú ý cẩn thận. Vấn đề của cá nhân phức tạp bởi một số xu hướng được thừa hưởng có bản chất gia đình, quốc gia và chủng tộc. Những điều này ảnh hưởng mạnh mẽ đến thể xác trong cả hai phương diện của nó, tạo ra các ảo cảm của nhiều loại. Nó cũng bị ảnh hưởng bởi một số ý tưởng được thừa hưởng là các hình tư tưởng được thể hiện của cách tiếp cận sự thật của gia đình, quốc gia và chủng tộc. Những điều này tạo ra các ảo tưởng mạnh mẽ mà con người cá nhân dễ dàng khuất phục. Cũng có các mãnh lực tuôn vào của dấu hiệu mà mặt trời có thể đang đi qua, chẳng hạn như các điều kiện được tìm thấy trên thế giới ngày nay, do sự thật rằng mặt trời của chúng ta đang đi vào một dấu hiệu mới của hoàng đạo. Do đó, các năng lượng mạnh mẽ và mới đang tác động lên nhân loại, tạo ra các hiệu ứng trong tất cả ba thể. Chúng đang gợi lên các ảo cảm trong bản chất cảm xúc và các ảo tưởng trong bản chất trí tuệ. Những người dễ bị ảo cảm vào thời điểm này trở nên có ý thức về một tính nhị nguyên được nhấn mạnh. Do đó, như các bạn sẽ thấy, chủ đề này rất rộng lớn, và khoa học này về các ảnh hưởng tâm lý và các kết quả của tác động của chúng lên bộ máy của con người, vẫn còn ở giai đoạn sơ khai. Tuy nhiên, tôi đã chỉ ra đủ để khơi dậy sự quan tâm và để bắt đầu điều tra trong lĩnh vực hoạt động tâm lý mới này.

To return to the consideration of the many glamours which are produced by and related to certain ray types:

Để trở lại sự xem xét của nhiều ảo cảm được tạo ra bởi và liên quan đến một số loại cung nhất định:

RAY I.—CUNG I.

The glamour of physical strength.

Ảo cảm của sức mạnh thể chất.

The glamour of personal magnetism. [121]

Ảo cảm của từ tính cá nhân.

The glamour of self-centredness and personal potency.

Ảo cảm của sự tập trung vào bản thân và tiềm năng cá nhân.

The glamour of “the one at the centre.”

Ảo cảm của “người ở trung tâm.”

The glamour of selfish personal ambition.

Ảo cảm của tham vọng cá nhân ích kỷ.

The glamour of rulership, of dictatorship and of wide control.

Ảo cảm của sự cai trị, của chế độ độc tài và của sự kiểm soát rộng rãi.

The glamour of the Messiah complex in the field of politics.

Ảo cảm của phức cảm Đấng Cứu Thế trong lĩnh vực chính trị.

The glamour of selfish destiny, of the divine right of kings personally exacted.

Ảo cảm của số phận ích kỷ, của quyền thiêng liêng của các vị vua được đòi hỏi một cách cá nhân.

The glamour of destruction.

Ảo cảm của sự hủy diệt.

The glamour of isolation, of aloneness, of aloofness.

Ảo cảm của sự cô lập, của sự cô đơn, của sự xa lánh.

The glamour of the superimposed will—upon others and upon groups.

Ảo cảm của ý chí được áp đặt—lên người khác và lên các nhóm.

RAY II.—CUNG II.

The glamour of the love of being loved.

Ảo cảm của tình yêu được yêu.

The glamour of popularity.

Ảo cảm của sự nổi tiếng.

The glamour of personal wisdom.

Ảo cảm của minh triết cá nhân.

The glamour of selfish responsibility.

Ảo cảm của trách nhiệm ích kỷ.

The glamour of too complete an understanding, which negates right action.

Ảo cảm của một sự thấu hiểu quá hoàn toàn, phủ nhận hành động đúng đắn.

The glamour of self-pity, a basic glamour of this ray.

Ảo cảm của lòng tự thương hại, một ảo cảm cơ bản của cung này.

The glamour of the Messiah complex, in the world of religion and world need.

Ảo cảm của phức cảm Messiah, trong thế giới của tôn giáo và nhu cầu thế giới.

The glamour of fear, based on undue sensitivity.

Ảo cảm của nỗi sợ hãi, dựa trên sự nhạy cảm quá mức.

The glamour of self-sacrifice.

Ảo cảm của sự tự hy sinh.

The glamour of selfish unselfishness.

Ảo cảm của sự vị tha ích kỷ.

The glamour of self-satisfaction.

Ảo cảm của sự tự mãn.

The glamour of selfish service.

Ảo cảm của sự phụng sự ích kỷ.

RAY III.—CUNG III.

The glamour of being busy.

Ảo cảm của sự bận rộn.

The glamour of cooperation with the Plan in an individual [122] and not a group way.

Ảo cảm của sự hợp tác với Thiên Cơ theo một cách cá nhân và không phải theo nhóm.

The glamour of active scheming.

Ảo cảm của việc lập kế hoạch tích cực.

The glamour of creative work—without true motive.

Ảo cảm của công việc sáng tạo—không có động cơ thực sự.

The glamour of good intentions, which are basically selfish.

Ảo cảm của những ý định tốt, về cơ bản là ích kỷ.

The glamour of “the spider at the centre.”

Ảo cảm của “con nhện ở trung tâm.”

The glamour of “God in the machine.”

Ảo cảm của “Thượng đế trong cỗ máy.”

The glamour of devious and continuous manipulation.

Ảo cảm của sự thao túng quanh co và liên tục.

The glamour of self-importance, from the standpoint of knowing, of efficiency.

Ảo cảm của sự tự cao tự đại, từ quan điểm của việc biết, của sự hiệu quả.

RAY IV.—CUNG IV.

The glamour of harmony, aiming at personal comfort and satisfaction.

Ảo cảm của sự hài hòa, nhằm mục đích thoải mái và thỏa mãn cá nhân.

The glamour of war.

Ảo cảm của chiến tranh.

The glamour of conflict, with the objective of imposing righteousness and peace.

Ảo cảm của xung đột, với mục tiêu áp đặt sự công chính và hòa bình.

The glamour of vague artistic perception.

Ảo cảm của nhận thức nghệ thuật mơ hồ.

The glamour of psychic perception instead of intuition.

Ảo cảm của nhận thức thông linh thay vì trực giác.

The glamour of musical perception.

Ảo cảm của nhận thức âm nhạc.

The glamour of the pairs of opposites, in the higher sense.

Ảo cảm của các cặp đối lập, theo nghĩa cao hơn.

RAY V.—CUNG V.

The glamour of materiality, or over-emphasis of form.

Ảo cảm của tính vật chất, hoặc sự nhấn mạnh quá mức vào hình tướng.

The glamour of the intellect.

Ảo cảm của trí tuệ.

The glamour of knowledge and of definition.

Ảo cảm của kiến thức và của định nghĩa.

The glamour of assurance, based on a narrow point of view.

Ảo cảm của sự đảm bảo, dựa trên một quan điểm hẹp hòi.

The glamour of the form which hides reality.

Ảo cảm của hình tướng che giấu thực tại.

The glamour of organisation.

Ảo cảm của tổ chức.

The glamour of the outer, which hides the inner. [123]

Ảo cảm của cái bên ngoài, che giấu cái bên trong.

RAY VI.—CUNG VI.

The glamour of devotion.

Ảo cảm của lòng tận tụy.

The glamour of adherence to forms and persons.

Ảo cảm của sự tuân thủ các hình thức và con người.

The glamour of idealism.

Ảo cảm của chủ nghĩa lý tưởng.

The glamour of loyalties, of creeds.

Ảo cảm của lòng trung thành, của các tín điều.

The glamour of emotional response.

Ảo cảm của sự đáp ứng cảm xúc.

The glamour of sentimentality.

Ảo cảm của tình cảm.

The glamour of interference.

Ảo cảm của sự can thiệp.

The glamour of the lower pairs of opposites.

Ảo cảm của các cặp đối lập thấp hơn.

The glamour of World Saviours and Teachers.

Ảo cảm của các Đấng Cứu Thế Giới và các Huấn sư.

The glamour of the narrow vision.

Ảo cảm của tầm nhìn hẹp.

The glamour of fanaticism.

Ảo cảm của sự cuồng tín.

RAY VII.—CUNG VII.

The glamour of magical work.

Ảo cảm của công việc huyền thuật.

The glamour of the relation of the opposites.

Ảo cảm của mối quan hệ của các đối lập.

The glamour of the subterranean powers.

Ảo cảm của các quyền năng dưới lòng đất.

The glamour of that which brings together.

Ảo cảm của cái mang lại sự hợp nhất.

The glamour of the physical body.

Ảo cảm của thể xác.

The glamour of the mysterious and the secret.

Ảo cảm của cái bí ẩn và bí mật.

The glamour of sex magic.

Ảo cảm của huyền thuật tình dục.

The glamour of the emerging manifested forces.

Ảo cảm của các mãnh lực biểu hiện đang nổi lên.

I have here enumerated many glamours. But their names are legion, and I have by no means covered the possibilities or the field of glamour.

Ở đây tôi đã liệt kê nhiều ảo cảm. Nhưng tên của chúng là vô số, và tôi không hề bao hàm hết các khả năng hoặc lĩnh vực của ảo cảm.

One of the groups with which I have worked had certain characteristics and difficulties, and it might be of value if I mentioned it here.

Một trong những nhóm mà tôi đã làm việc có một số đặc điểm và khó khăn nhất định, và có lẽ sẽ có giá trị nếu tôi đề cập đến nó ở đây.

This group had a curious history in relation to other groups, because its personnel changed several times. Each time, the person who left the group had been in it from karmic right and old relation to myself or to the group members, [124] and had, therefore, earned the opportunity to participate in this activity. Each time they failed, and each time for personality reasons. They lacked group realisation and were definitely occupied with themselves. They lacked the new and wider vision. So they eliminated themselves from this initial new age activity. I am explaining this, for it is valuable to disciples to grasp the fact that karmic relation cannot be ignored and that group opportunity must be offered, even though it delay functioning in group service.

Nhóm này có một lịch sử kỳ lạ liên quan đến các nhóm khác, bởi vì nhân sự của nó đã thay đổi nhiều lần. Mỗi lần, người rời khỏi nhóm đã ở trong đó từ quyền nghiệp quả và mối quan hệ cũ với chính tôi hoặc với các thành viên của nhóm, và do đó, đã giành được cơ hội để tham gia vào hoạt động này. Mỗi lần họ đều thất bại, và mỗi lần vì lý do phàm ngã. Họ thiếu sự chứng nghiệm nhóm và chắc chắn bận tâm với chính mình. Họ thiếu tầm nhìn mới và rộng lớn hơn. Vì vậy, họ đã tự loại mình khỏi hoạt động kỷ nguyên mới ban đầu này. Tôi đang giải thích điều này, vì nó có giá trị đối với các đệ tử để nắm bắt sự thật rằng mối quan hệ nghiệp quả không thể bị phớt lờ và rằng cơ hội nhóm phải được cung cấp, ngay cả khi nó trì hoãn hoạt động trong phụng sự nhóm.

Several of the group members were still struggling with glamour and it needed a longer time for them to adjust themselves to recognition of it when encountered. The major task of this group was to dissipate some of the universal glamour by a united indicated meditation. Certain of the group members also were facing or had major adjustments in their lives, and it took a little time for the needed subjective rhythm to become established. But they all worked with understanding, perseverance and enthusiasm, and it was not long before the group work was started.

Một số thành viên của nhóm vẫn đang vật lộn với ảo cảm và cần một thời gian dài hơn để họ tự điều chỉnh để nhận ra nó khi gặp phải. Nhiệm vụ chính của nhóm này là tiêu tan một số ảo cảm phổ quát bằng một bài tham thiền được chỉ định thống nhất. Một số thành viên của nhóm cũng đang đối mặt hoặc đã có những điều chỉnh lớn trong cuộc sống của họ, và mất một chút thời gian để nhịp điệu chủ quan cần thiết được thiết lập. Nhưng tất cả họ đều làm việc với sự thấu hiểu, sự kiên trì và sự nhiệt tình, và không lâu sau công việc nhóm đã được bắt đầu.

You would find it of value to consider the following questions:

Các bạn sẽ thấy có giá trị khi xem xét các câu hỏi sau:

1. What is the method whereby ideas are developed from the moment of impressing the mind of some intuitive?

1. Phương pháp phát triển các ý tưởng từ khoảnh khắc gây ấn tượng cho tâm trí của một người có trực giác là gì?

Broadly speaking, they pass through the following stages, as you have oft been told:

Nói một cách rộng rãi, chúng trải qua các giai đoạn sau, như các bạn đã thường được bảo:

a. The idea… based on intuitive perception.

a. Ý tưởng… dựa trên nhận thức trực giác.

b. The ideal… based on mental formulation and distribution.

b. Lý tưởng… dựa trên sự hình thành và phân phối trí tuệ.

c. The idol… based on the concretising tendency of physical manifestation.

c. Thần tượng… dựa trên xu hướng cụ thể hóa của sự biểu hiện thể xác.

2. What glamours do you feel are particularly dominant in the world today, and why? [125]

2. Các bạn cảm thấy những ảo cảm nào đặc biệt thống trị trên thế giới ngày nay, và tại sao?

3. I have spoken often of the work which this group and certain other groups are intending to do in dissipating world glamour. Have you any ideas as to how this should be done, or what will be demanded of you?

3. Tôi đã thường xuyên nói về công việc mà nhóm này và một số nhóm khác dự định làm trong việc tiêu tan ảo cảm thế giới. Các bạn có ý tưởng nào về cách điều này nên được thực hiện, hoặc những gì sẽ được yêu cầu của các bạn không?

3. The Contrast between Higher and Lower Glamours—Sự Tương phản giữa các Ảo cảm Cao hơn và Thấp hơn

In the preceding part of this section we considered (briefly and all too cursorily) some of the causes of the dense glamour which surrounds humanity. That this glamour is very ancient, powerfully organised, and is the dominant characteristic of the astral plane emerged clearly, as did the fact of the three major predisposing subsidiary causes:

Trong phần trước của phần này, chúng ta đã xem xét (ngắn gọn và quá sơ sài) một số nguyên nhân của ảo cảm dày đặc bao quanh nhân loại. Rằng ảo cảm này rất cổ xưa, được tổ chức một cách mạnh mẽ, và là đặc điểm thống trị của cõi cảm dục đã nổi lên rõ ràng, cũng như sự thật về ba nguyên nhân phụ tiền định chính:

1. The glamours induced by the planetary life and inherent in substance itself.

1. Các ảo cảm do sự sống hành tinh gây ra và vốn có trong chính chất liệu.

2. Those glamours which are initiated by humanity, as a whole, and intensified throughout an aeonial past.

2. Các ảo cảm do chính nhân loại khởi xướng, và được tăng cường trong suốt một quá khứ nhiều kiếp.

3. Glamour engendered by the individual himself, either in the past, through participation in world glamour, or started this life.

3. Ảo cảm do chính cá nhân tạo ra, hoặc trong quá khứ, thông qua sự tham gia vào ảo cảm thế giới, hoặc bắt đầu cuộc sống này.

To all of these, every human being is prone and for many lives proves himself the helpless victim of that which he later discovers to be erroneous, false and deceiving. He learns then that he need not fall supinely under the domination of the past—astral, emotional and glamorous—but that he is adequately equipped to handle it, did he but know it, and that there are methods and techniques whereby he can emerge the conqueror of illusion, the dissipator of glamour and the master of maya. This is the initial revelation, and it is when he has realised the implication of this and has [126] set out to dominate the undesirable condition that he arrives later at a recognition of an essential duality. This is, for the time being, in no case an illusion. He discovers the relationship between himself as a personality, the true Dweller on the Threshold, and the Angel of the PRESENCE—guarding the door of initiation. This marks a critical moment in the life of the disciple for it indicates the moment wherein he can begin to tread the Path of Initiation, if he so desires and possesses the required fortitude.

Đối với tất cả những điều này, mọi con người đều có xu hướng và trong nhiều kiếp tỏ ra là nạn nhân bất lực của những gì mà sau này anh ta khám phá ra là sai lầm, giả dối và lừa dối. Sau đó, anh ta học được rằng anh ta không cần phải khuất phục một cách thụ động dưới sự thống trị của quá khứ—cảm dục, cảm xúc và ảo cảm—mà rằng anh ta được trang bị đầy đủ để xử lý nó, nếu anh ta biết điều đó, và rằng có những phương pháp và kỹ thuật mà qua đó anh ta có thể xuất hiện là người chinh phục ảo tưởng, người tiêu tan ảo cảm và là chủ nhân của ảo lực. Đây là sự mặc khải ban đầu, và chính khi anh ta đã chứng nghiệm được hàm ý của điều này và đã bắt đầu thống trị tình trạng không mong muốn đó, anh ta sau này đến với một sự công nhận về một tính nhị nguyên thiết yếu. Điều này, trong một thời gian, trong mọi trường hợp không phải là một ảo tưởng. Anh ta khám phá ra mối quan hệ giữa chính mình với tư cách là một phàm ngã, Kẻ Chận Ngõ thực sự, và Thiên Thần của SỰ HIỆN DIỆN—canh giữ cánh cửa của lần điểm đạo. Điều này đánh dấu một khoảnh khắc quan trọng trong cuộc đời của đệ tử vì nó chỉ ra khoảnh khắc mà trong đó anh ta có thể bắt đầu bước đi trên Con Đường Điểm Đạo, nếu anh ta mong muốn và sở hữu lòng dũng cảm cần thiết.

In the last analysis, the partial subjugation of glamour and escape from the complete thraldom of illusion are indications to the watching Hierarchy that a man is ready for the processes of initiation. Until he is no longer completely deceived and until he is somewhat free mentally, it is not possible for him to face the waiting Angel and pass through the door. One thing I would here point out to you: after passing through the door of initiation, the disciple returns each time again to take up anew his tasks in the three worlds of activity; he there re-enacts the former processes—briefly and with understanding—after which he proceeds to master the essentials of the next initiatory lesson. I am here putting a great deal of information in a very condensed form, but that is all that is possible at this time.

Xét cho cùng, sự khuất phục một phần của ảo cảm và sự thoát khỏi sự nô lệ hoàn toàn của ảo tưởng là những dấu hiệu cho Thánh Đoàn đang quan sát rằng một người đã sẵn sàng cho các quá trình điểm đạo. Cho đến khi anh ta không còn bị lừa dối hoàn toàn và cho đến khi anh ta có phần tự do về mặt trí tuệ, anh ta không thể đối mặt với Thiên Thần đang chờ đợi và đi qua cánh cửa. Một điều tôi muốn chỉ ra cho các bạn ở đây: sau khi đi qua cánh cửa của lần điểm đạo, đệ tử mỗi lần lại trở lại để đảm nhận lại các nhiệm vụ của mình trong ba cõi giới hoạt động; ở đó anh ta tái hiện các quá trình trước đó—một cách ngắn gọn và với sự thấu hiểu—sau đó anh ta tiến hành làm chủ các yếu tố thiết yếu của bài học điểm đạo tiếp theo. Ở đây tôi đang đưa rất nhiều thông tin dưới dạng rất cô đọng, nhưng đó là tất cả những gì có thể vào thời điểm này.

For a long time, the sense of dualism pervades the disciple’s being and makes his life appear to be a ceaseless conflict between the pairs of opposites. The battle of the contraries is taking place consciously in the disciple’s life. He alternates between the experiences of the past and a recollection of the experience of initiation through which he has passed, with the emphasis, first of all, in the earlier experiences; later, in the final great experience which is so deeply colouring his inner life. He has prolonged moments wherein he is the baffled disciple, struggling with glamour, and brief moments wherein he is the triumphant initiate. He [127] discovers in himself the sources of glamour and illusion and the lure of maya until the moment arrives when again he stands before the portal and faces the major dualities in his own particular little cosmos—the Dweller and the Angel. At first he fears the Angel and dreads the light which streams from that Angel’s countenance, because it throws into vivid reality the nature of the Dweller who is himself. He senses, as never before, the formidable task ahead of him and the true significance of the undertaking to which he has pledged himself. Little by little, two things emerge with startling clarity in his mind:

Trong một thời gian dài, cảm giác về tính nhị nguyên thấm nhuần bản thể của đệ tử và làm cho cuộc sống của anh ta dường như là một cuộc xung đột không ngừng giữa các cặp đối lập. Trận chiến của các sự tương phản đang diễn ra một cách có ý thức trong cuộc sống của đệ tử. Anh ta xen kẽ giữa các kinh nghiệm của quá khứ và một sự hồi tưởng về kinh nghiệm của lần điểm đạo mà anh ta đã trải qua, với sự nhấn mạnh, trước hết, vào các kinh nghiệm trước đó; sau này, vào kinh nghiệm vĩ đại cuối cùng đang tô màu sâu sắc cuộc sống nội tâm của anh ta. Anh ta có những khoảnh khắc kéo dài trong đó anh ta là đệ tử bối rối, đấu tranh với ảo cảm, và những khoảnh khắc ngắn ngủi trong đó anh ta là điểm đạo đồ chiến thắng. Anh ta khám phá trong chính mình các nguồn của ảo cảm và ảo tưởng và sự quyến rũ của ảo lực cho đến khi khoảnh khắc đến khi anh ta lại đứng trước cổng và đối mặt với các tính nhị nguyên chính trong vũ trụ nhỏ bé cụ thể của chính mình—Kẻ Chận Ngõ và Thiên Thần. Lúc đầu, anh ta sợ Thiên Thần và kinh hãi ánh sáng tuôn ra từ khuôn mặt của Thiên Thần đó, bởi vì nó chiếu vào thực tại sống động bản chất của Kẻ Chận Ngõ là chính anh ta. Anh ta cảm nhận, như chưa bao giờ trước đây, nhiệm vụ ghê gớm trước mắt và thâm nghĩa thực sự của công việc mà anh ta đã cam kết. Dần dần, hai điều nổi lên với sự rõ ràng đáng kinh ngạc trong tâm trí anh ta:

1. The significance of his own nature, with its essential dualism.

1. Thâm nghĩa của bản chất của chính mình, với tính nhị nguyên thiết yếu của nó.

2. The recognition of the relationship between the pairs of opposites with which he, as a disciple, has to work.

2. Sự công nhận mối quan hệ giữa các cặp đối lập mà anh ta, với tư cách là một đệ tử, phải làm việc.

Once he grasps the relation of the lower major duality (that of the personality and the soul) he is then prepared to pass on to the higher reality, that of the integrated Self (personality and soul) and its relation to the PRESENCE. In this statement, you have expressed in a few concise words the result of the first three initiations and the two final. Ponder on this.

Một khi anh ta nắm bắt được mối quan hệ của tính nhị nguyên chính thấp hơn (của phàm ngã và linh hồn), anh ta sau đó được chuẩn bị để chuyển sang thực tại cao hơn, đó là của Cái tôi tích hợp (phàm ngã và linh hồn) và mối quan hệ của nó với SỰ HIỆN DIỆN. Trong tuyên bố này, các bạn đã thể hiện bằng một vài từ ngắn gọn kết quả của ba lần điểm đạo đầu tiên và hai lần cuối cùng. Hãy suy ngẫm về điều này.

It will be of real value, I believe, if I relate for your benefit the various contrasting characteristics of the intelligent man and the disciple, using the word “disciple” to cover all stages of development from that of accepted disciple to that of the Master. There is naught but the Hierarchy, which is a term denoting a steady progress from a lower state of being and of consciousness to a higher. This is in every case the state of consciousness of some Being, limited and confined and controlled by substance. You will note that [128] I say “substance” and not “form” for it is in reality substance which controls spirit for a long, a very long, cycle of expression; it is not matter that controls, for the reason that gross matter is always controlled by the forces which are esoterically regarded as etheric in nature and, therefore, as substance, not form. Remember this at all times for it holds the clue to the true understanding of the lower nature.

Tôi tin rằng, sẽ rất có giá trị nếu tôi liên hệ cho lợi ích của các bạn các đặc điểm tương phản khác nhau của người thông minh và đệ tử, sử dụng từ “đệ tử” để bao hàm tất cả các giai đoạn phát triển từ giai đoạn của đệ tử được chấp nhận đến giai đoạn của Chân sư. Không có gì ngoài Thánh Đoàn, là một thuật ngữ biểu thị một sự tiến bộ vững chắc từ một trạng thái bản thể và tâm thức thấp hơn đến một trạng thái cao hơn. Đây là trong mọi trường hợp là trạng thái tâm thức của một Sinh vật nào đó, bị giới hạn và bị giam cầm và bị kiểm soát bởi chất liệu. Các bạn sẽ lưu ý rằng tôi nói “chất liệu” chứ không phải “hình tướng” vì trên thực tế chính chất liệu kiểm soát tinh thần trong một chu kỳ biểu hiện dài, rất dài; không phải vật chất kiểm soát, vì lý do vật chất thô luôn bị kiểm soát bởi các mãnh lực được coi một cách huyền bí là có bản chất dĩ thái và do đó, là chất liệu, không phải hình tướng. Hãy nhớ điều này mọi lúc vì nó chứa đựng manh mối cho sự thấu hiểu thực sự về bản chất thấp hơn.

We will study, therefore, the basic essential contrasts which the disciple must intuitively grasp and with which he must familiarise himself. We will divide what we have to say into four parts, dealing briefly, but I trust helpfully, with each:

Do đó, chúng ta sẽ nghiên cứu các sự tương phản cơ bản thiết yếu mà đệ tử phải nắm bắt một cách trực giác và mà anh ta phải tự làm quen. Chúng ta sẽ chia những gì chúng ta phải nói thành bốn phần, đề cập ngắn gọn, nhưng tôi tin là hữu ích, với mỗi phần:

a.

The contrast between Illusion and its opposite

Intuition.

b.

The contrast between Glamour and its opposite

Illumination.

c.

The contrast between Maya and its opposite

Inspiration.

d.

The contrast between the Dweller on the Threshold and its opposite

The Angel of the PRESENCE.

a. Sự tương phản giữa Ảo tưởng và điều đối nghịch của nó Trực giác.

b. Sự tương phản giữa Ảo cảm và điều đối nghịch của nó Sự soi sáng.

c. Sự tương phản giữa Ảo lực và điều đối nghịch của nó Cảm hứng.

d. Sự tương phản giữa Kẻ Chận Ngõ và điều đối nghịch của nó Thiên Thần của Hiện Diện.

This, you will realise, is a large subject and deals with the major problem of the disciple. I would refer you at this point to what I have already said anent these four aspects of glamour, and would ask you to refer with care to the various charts and tabulations which have been given to you from time to time.

Các bạn sẽ nhận ra, đây là một chủ đề rộng lớn và bàn đến vấn đề chính yếu của người đệ tử. Ở điểm này, tôi muốn nhắc các bạn về những gì tôi đã nói trước đây liên quan đến bốn phương diện của ảo cảm này, và tôi muốn các bạn xem lại một cách cẩn thận các sơ đồ và bảng tóm lược khác nhau đã được ban cho các bạn từ thời điểm này sang thời điểm khác.

a. The Contrast between Illusion and Intuition.—a. Sự Tương phản giữa Ảo tưởng và Trực giác.

I have chosen this as the first contrast with which to deal as it should (even though it probably may not) constitute the major glamour of the members of this group. Unfortunately the emotional glamour dominates still and, for the majority of you, the second contrast, that between glamour and illumination, may prove the most useful and the most constructive.

Tôi đã chọn đây là sự tương phản đầu tiên để đề cập đến vì nó nên (mặc dù có lẽ không) tạo thành ảo cảm chính của các thành viên của nhóm này. Thật không may, ảo cảm cảm xúc vẫn thống trị và, đối với đa số các bạn, sự tương phản thứ hai, giữa ảo cảm và sự soi sáng, có thể tỏ ra hữu ích và mang tính xây dựng nhất.

Illusion is the power of some mental thoughtform, of some ideal, and some concept—sensed, grasped and interpreted [129] in mental form—to dominate the mental processes of the individual or of the race and consequently to produce the limitation of the individual or group expression. Such ideas and concepts can be of three kinds, as I realise you should know:

Ảo tưởng là sức mạnh của một hình tư tưởng nào đó, của một lý tưởng nào đó, và một khái niệm nào đó—được cảm nhận, được nắm bắt và được giải thích dưới dạng trí tuệ—để thống trị các quá trình trí tuệ của cá nhân hoặc của nhân loại và do đó tạo ra sự giới hạn của sự biểu hiện cá nhân hoặc nhóm. Các ý tưởng và khái niệm như vậy có thể có ba loại, như tôi nhận ra các bạn nên biết:

1. They can be inherited ideas, as in the case of those who find it so difficult to adjust themselves to the new vision of world life and of social order, as expressed in the newer ideologies. They are powerfully conditioned by their cast, their tradition and their background.

1. Chúng có thể là các ý tưởng được thừa hưởng, như trong trường hợp của những người thấy rất khó để tự điều chỉnh để phù hợp với tầm nhìn mới về cuộc sống thế giới và về trật tự xã hội, như được thể hiện trong các hệ tư tưởng mới hơn. Họ bị điều kiện một cách mạnh mẽ bởi đẳng cấp, truyền thống và nền tảng của họ.

2. They can be the more modern ideas which are, in the last analysis, the reaction of modern thought to world conditions and situations, and to these many other aspirants are very prone and most naturally so, especially if living in the vortex of force which we call modern Europe. Such modern ideas are construed today into major currents and dominating ideologies, and to these every intelligent person must inevitably react, though they forget that that reaction is based on tradition, or upon national or international predisposition.

2. Chúng có thể là các ý tưởng hiện đại hơn, xét cho cùng, là phản ứng của tư duy hiện đại đối với các điều kiện và tình huống thế giới, và đối với những điều này, nhiều người chí nguyện khác rất có xu hướng và rất tự nhiên, đặc biệt nếu sống trong vòng xoáy của mãnh lực mà chúng ta gọi là châu Âu hiện đại. Các ý tưởng hiện đại như vậy ngày nay được hiểu là các dòng chảy chính và các hệ tư tưởng thống trị, và đối với những điều này, mọi người thông minh chắc chắn phải phản ứng, mặc dù họ quên rằng phản ứng đó dựa trên truyền thống, hoặc trên sự tiền định quốc gia hoặc quốc tế.

3. They can be the newer dimly sensed ideas which have in them the power to condition the future and lead the modern generation out of darkness into light. None of you as yet really sense these new ideas, though in moments of high meditation and spiritual achievement, you may vaguely and briefly react to them. That reaction may be real just in so far that it conditions, with definiteness, your service to your fellowmen. You can react correctly and can do so increasingly if you preserve your soul’s integrity and are not overcome by the battle and the fever of your surroundings within your chosen field of service.

3. Chúng có thể là các ý tưởng mới được cảm nhận mờ nhạt có trong chúng sức mạnh để định hình tương lai và dẫn dắt thế hệ hiện đại ra khỏi bóng tối vào ánh sáng. Không ai trong các bạn thực sự cảm nhận được những ý tưởng mới này, mặc dù trong những khoảnh khắc tham thiền cao và thành tựu tinh thần, các bạn có thể phản ứng một cách mơ hồ và ngắn gọn với chúng. Phản ứng đó có thể là thực trong chừng mực nó định hình, với sự rõ ràng, sự phụng sự của các bạn đối với đồng loại. Các bạn có thể phản ứng một cách chính xác và có thể làm như vậy ngày càng nhiều nếu các bạn giữ gìn sự chính trực của linh hồn mình và không bị vượt qua bởi trận chiến và cơn sốt của môi trường xung quanh trong lĩnh vực phụng sự đã chọn của các bạn.

[130] A mental illusion might perhaps be described as an idea, embodied in an ideal form, which permits no room or scope for any other form of ideal. It precludes an ability, therefore, to contact ideas. The man is tied to the world of ideals and of idealism. He cannot move away from it. This mental illusion ties and limits and imprisons the man. A good idea may consequently become an illusion with great facility and prove a disastrous conditioning factor in the life of the man who registers it.

 Một ảo tưởng trí tuệ có lẽ có thể được mô tả như một ý tưởng, được thể hiện trong một hình thức lý tưởng, không cho phép có chỗ hay phạm vi cho bất kỳ hình thức lý tưởng nào khác. Do đó, nó loại trừ khả năng tiếp xúc với các ý tưởng. Người đó bị ràng buộc với thế giới của các lý tưởng và của chủ nghĩa lý tưởng. Anh ta không thể di chuyển khỏi nó. Ảo tưởng trí tuệ này trói buộc và giới hạn và giam cầm người đó. Do đó, một ý tưởng tốt có thể trở thành một ảo tưởng một cách rất dễ dàng và tỏ ra là một yếu tố điều kiện tai hại trong cuộc sống của người ghi nhận nó.

You might well ask here if the Hierarchy itself is not conditioned by an idea and, therefore, is itself a victim of general and widespread illusion. Apart from the fact that the Directors of the Hierarchy and the Custodians of the Plan are never permitted to become such until they are free from the incentive of illusion, I would remind you that all ideas stream into the planetary consciousness along the channel of the seven rays. Thus, the Hierarchy is wide open, in any case, to the seven major groups of ideas which are the IDEA of God for any specific point in time, expressed in seven major ways—all of them equally right and serving the sevenfold need of humanity. Each of these seven formulations of God’s Idea has its specific contribution to make; each of them is a true idea which has its part to play in human or planetary service; and each of them is so interrelated with the other six expressions of the same divine Idea, working out as ideals upon the mental plane, that there can be no narrowing down to one idea with its ramifications as happens among men. There is, at least, sensitivity to seven groups of ideas and their resultant ideals and—if it were no more than that—the Hierarchy is so far fluid and pliable. But it is far more than just this, for, to the members of the Hierarchy, the idea and its effects are not only interpreted in terms of human thoughtforms and human idealism, but they are also to be contacted and studied in their relation to the [131] Mind of God Himself and to the planetary kingdoms. These ideas come from and they emanate from the buddhic plane, which is seldom open to the consciousness of the average disciple and certainly is not open to the contact of the average idealist. I would here remind you that few idealists are personally in touch with the idea which has given birth to the idealism. They are only in touch with the human interpretation of the idea, as formulated by some disciple or intuitive—a very different thing.

Ở đây các bạn có thể hỏi liệu chính Thánh Đoàn có bị điều kiện bởi một ý tưởng và do đó, chính nó là một nạn nhân của ảo tưởng chung và rộng rãi hay không. Ngoài sự thật rằng các Đấng Chỉ Đạo của Thánh Đoàn và các Người trông coi Thiên Cơ không bao giờ được phép trở thành như vậy cho đến khi họ không còn động cơ của ảo tưởng, tôi muốn nhắc các bạn rằng tất cả các ý tưởng đều tuôn vào tâm thức hành tinh dọc theo kênh của bảy cung. Do đó, Thánh Đoàn, trong mọi trường hợp, đều rộng mở với bảy nhóm ý tưởng chính là Ý TƯỞNG của Thượng đế cho bất kỳ điểm nào trong thời gian, được thể hiện theo bảy cách chính—tất cả chúng đều đúng như nhau và phục vụ nhu cầu bảy phần của nhân loại. Mỗi trong bảy công thức này của Ý tưởng của Thượng đế đều có sự đóng góp cụ thể của nó; mỗi công thức đều là một ý tưởng thực sự có vai trò của nó trong phụng sự của con người hoặc hành tinh; và mỗi công thức đều có mối quan hệ qua lại với sáu biểu hiện khác của cùng một Ý tưởng thiêng liêng, hoạt động như các lý tưởng trên cõi trí, đến nỗi không thể có sự thu hẹp thành một ý tưởng với các phân nhánh của nó như xảy ra giữa con người. Ít nhất, có sự nhạy cảm với bảy nhóm ý tưởng và các lý tưởng kết quả của chúng và—nếu không có gì hơn thế—Thánh Đoàn rất linh hoạt và dễ uốn nắn. Nhưng nó còn hơn cả điều này, vì, đối với các thành viên của Thánh Đoàn, ý tưởng và các hiệu ứng của nó không chỉ được giải thích theo thuật ngữ của các hình tư tưởng của con người và chủ nghĩa lý tưởng của con người, mà chúng còn phải được tiếp xúc và nghiên cứu trong mối quan hệ của chúng với Trí của chính Thượng đế và với các giới hành tinh. Các ý tưởng này đến từ và chúng phát ra từ cõi bồ đề, hiếm khi mở ra cho tâm thức của đệ tử trung bình và chắc chắn không mở ra cho sự tiếp xúc của người theo chủ nghĩa lý tưởng trung bình. Ở đây tôi muốn nhắc các bạn rằng rất ít người theo chủ nghĩa lý tưởng tiếp xúc cá nhân với ý tưởng đã sinh ra chủ nghĩa lý tưởng. Họ chỉ tiếp xúc với sự giải thích của con người về ý tưởng, như được một đệ tử hoặc người có trực giác nào đó hình thành—một điều rất khác.

An illusion can, therefore, be defined as the consequence of an idea (translated into ideal) being regarded as the entire presentation, as the complete story or solution and as being separated from and visioned independently of all other ideas—both religious in nature or apparently completely unrelated to religion. In this statement lies the story of separation and of man’s inability to relate the various implications of a divine idea with each other. When visioned and grasped in a narrow and separative manner, there is necessarily a distortion of the truth, and the disciple or aspirant inevitably pledges himself to a partial aspect of reality or of the Plan and not to the truth as far as it can be revealed or to the Plan as the Members of the Hierarchy know it. This illusion evokes in the disciple or idealist an emotional reaction which immediately feeds desire and consequently shifts off the mental plane on to the astral; a desire is thus evoked for a partial and inadequate ideal and thus the idea cannot arrive at full expression, because its exponent sees only this partial ideal as the whole truth and cannot, therefore, grasp its social and planetary and its cosmic implications.

Do đó, một ảo tưởng có thể được định nghĩa là hậu quả của một ý tưởng (được biến thành lý tưởng) được coi là sự trình bày toàn bộ, là câu chuyện hay giải pháp hoàn chỉnh và được coi là tách rời khỏi và được hình dung độc lập với tất cả các ý tưởng khác—cả về bản chất tôn giáo hoặc dường như hoàn toàn không liên quan đến tôn giáo. Trong tuyên bố này nằm câu chuyện của sự chia rẽ và của sự bất lực của con người trong việc liên kết các hàm ý khác nhau của một ý tưởng thiêng liêng với nhau. Khi được hình dung và nắm bắt một cách hẹp hòi và chia rẽ, chắc chắn có một sự xuyên tạc sự thật, và đệ tử hoặc người chí nguyện chắc chắn cam kết mình với một phương diện một phần của thực tại hoặc của Thiên Cơ chứ không phải với sự thật trong chừng mực nó có thể được mặc khải hoặc với Thiên Cơ như các Thành viên của Thánh Đoàn biết nó. Ảo tưởng này gợi lên trong đệ tử hoặc người theo chủ nghĩa lý tưởng một phản ứng cảm xúc ngay lập tức nuôi dưỡng ham muốn và do đó chuyển từ cõi trí sang cõi cảm dục; do đó, một ham muốn được gợi lên cho một lý tưởng một phần và không đầy đủ và do đó ý tưởng không thể đạt được sự biểu hiện đầy đủ, bởi vì người đề xướng của nó chỉ thấy lý tưởng một phần này là toàn bộ sự thật và do đó không thể nắm bắt được các hàm ý xã hội và hành tinh và vũ trụ của nó.

Where there is a real grasp of the whole idea (a rare thing indeed) there can be no illusion. The idea is so much bigger than the idealist that humility saves him from narrowness. Where there is illusion (which is usual and commonplace) [132] and a vague interpretive reaction to an idea, we find emerging fanatics, vague idealists, sadistic enforcers of the idea as grasped, one-pointed and narrow men and women, seeking to express their interpretation of God’s idea, and limited, cramped visionaries. Such illusionary picturing of reality and such visionary showing forth of the idea has been both the pride and the curse of the world. It is one of the factors which has brought our modern world to its sorry pass, and it is from this misuse of the divine faculty of touching the idea and transforming it into the ideal that the world is today suffering—probably inevitably. The imposition of these humanly and mentally interpreted ideas in the form of limited ideologies has had a sorry effect upon men. They need to learn to penetrate to the true idea which lies behind their ideal and to interpret it with accuracy in the light of their soul, besides employing those methods which have the warrant and the sanction of LOVE. It is, for instance, no illusion that the idea which finds expression in the statement that “all men are equal” is a fact which needs emphasis. This has been seized upon by the democratically inclined. It is indeed a statement of fact, but when no allowance is made for the equally important ideas of evolution, of racial attributes, and of national and religious characteristics, then the basic idea receives only limited application. Hence the enforced ideological systems of our modern times and of the present day, and the rapid growth of ideological illusions, which are nevertheless based on a true idea—each and all without any exception. It is again no illusion that the development of the Christ consciousness is the goal of the human family, but when it is interpreted in terms of authoritative religion and by those in whom the Christ consciousness is as yet undeveloped, it becomes simply a nice concept and often a sadistic incentive and thus enters immediately into the realm of illusion. [133]

Nơi có một sự nắm bắt thực sự của toàn bộ ý tưởng (một điều hiếm có thực sự), không thể có ảo tưởng. Ý tưởng lớn hơn nhiều so với người theo chủ nghĩa lý tưởng đến nỗi sự khiêm tốn cứu anh ta khỏi sự hẹp hòi. Nơi có ảo tưởng (là điều thông thường và phổ biến) và một phản ứng giải thích mơ hồ đối với một ý tưởng, chúng ta thấy xuất hiện những người cuồng tín, những người theo chủ nghĩa lý tưởng mơ hồ, những người thực thi ý tưởng một cách tàn bạo như đã nắm bắt, những người đàn ông và phụ nữ nhất tâm và hẹp hòi, tìm cách thể hiện sự giải thích của họ về ý tưởng của Thượng đế, và những người có tầm nhìn hạn hẹp, chật chội. Việc hình dung thực tại một cách ảo tưởng như vậy và việc thể hiện ý tưởng một cách có tầm nhìn như vậy đã vừa là niềm tự hào vừa là lời nguyền của thế giới. Đó là một trong những yếu tố đã đưa thế giới hiện đại của chúng ta đến tình trạng đáng buồn của nó, và chính từ sự lạm dụng khả năng thiêng liêng này của việc chạm đến ý tưởng và biến nó thành lý tưởng mà thế giới ngày nay đang phải chịu đựng—có lẽ là không thể tránh khỏi. Việc áp đặt các ý tưởng được giải thích một cách nhân văn và trí tuệ này dưới dạng các hệ tư tưởng hạn chế đã có một hiệu ứng đáng buồn đối với con người. Họ cần học cách thâm nhập vào ý tưởng thực sự nằm sau lý tưởng của họ và giải thích nó một cách chính xác dưới ánh sáng của linh hồn của họ, bên cạnh việc sử dụng các phương pháp có sự đảm bảo và sự chấp thuận của TÌNH THƯƠNG. Ví dụ, không phải là ảo tưởng rằng ý tưởng tìm thấy sự biểu hiện trong tuyên bố rằng “tất cả mọi người đều bình đẳng” là một sự thật cần được nhấn mạnh. Điều này đã được những người có khuynh hướng dân chủ nắm bắt. Đó thực sự là một tuyên bố thực tế, nhưng khi không có sự cho phép nào được đưa ra cho các ý tưởng quan trọng không kém của sự tiến hoá, của các thuộc tính chủng tộc, và của các đặc điểm quốc gia và tôn giáo, thì ý tưởng cơ bản chỉ nhận được sự áp dụng hạn chế. Do đó là các hệ thống tư tưởng bị ép buộc của thời hiện đại của chúng ta và của ngày nay, và sự tăng trưởng nhanh chóng của các ảo tưởng tư tưởng, tuy nhiên dựa trên một ý tưởng thực sự—mỗi và tất cả không có ngoại lệ. Lại không phải là ảo tưởng rằng sự phát triển của tâm thức Christ là mục tiêu của gia đình nhân loại, nhưng khi nó được giải thích theo thuật ngữ của tôn giáo có thẩm quyền và bởi những người mà trong đó tâm thức Christ vẫn chưa phát triển, nó chỉ đơn giản trở thành một khái niệm tốt đẹp và thường là một động cơ tàn bạo và do đó ngay lập tức đi vào lĩnh vực của ảo tưởng.

I cite these two illustrations, out of many possible ones, so that you may realise how illusions come, how they develop and how they must eventually disappear; thus you can achieve some standard of comparison whereby to grasp the relative value of the true and the false, of the immediately temporal and the basic eternality of the real.

 Tôi trích dẫn hai ví dụ này, trong số nhiều ví dụ có thể có, để các bạn có thể nhận ra ảo tưởng đến như thế nào, chúng phát triển như thế nào và chúng cuối cùng phải biến mất như thế nào; do đó các bạn có thể đạt được một tiêu chuẩn so sánh để nắm bắt giá trị tương đối của cái thật và cái giả, của cái tạm thời trước mắt và cái vĩnh cửu cơ bản của cái thực.

It will, therefore, be apparent to you that the lower or concrete levels of the mental plane will have acquired or accumulated—down the ages—a vast number of ideas, which have been formulated as ideals, clothed in mental matter, nourished by the vitality of those who have recognised as much of the truth of the idea as they are capable of expressing and who have given to these ideals the emphasis of their thoughtform-making faculty and their directed attention, which necessarily implies the energising of the limited formulated ideal because—as you know—energy follows thought.

Do đó, sẽ rõ ràng với các bạn rằng các cấp độ thấp hơn hay cụ thể của cõi trí sẽ đã có được hoặc đã tích lũy—qua nhiều thời đại—một số lượng lớn các ý tưởng, đã được hình thành như các lý tưởng, được bao bọc trong vật chất trí tuệ, được nuôi dưỡng bởi sức sống của những người đã công nhận nhiều sự thật của ý tưởng như họ có khả năng thể hiện và những người đã mang lại cho các lý tưởng này sự nhấn mạnh của khả năng tạo hình tư tưởng và sự chú ý có định hướng của họ, điều này nhất thiết ngụ ý việc tiếp sinh lực cho lý tưởng được hình thành hạn chế bởi vì—như các bạn biết—năng lượng theo sau tư tưởng.

These forms of thought become objectives towards which the subjective reality, man, reaches and with which he identifies himself for long periods of time; into them, he projects himself, thus vitalising them and giving them life and persistence. They become part of him; they condition his reactions and activities; they feed his desire nature and consequently assume undue importance, creating a barrier (of varying density, according to the extent of the identification) between the man in incarnation and the reality which is his true Being.

Các hình thức tư tưởng này trở thành các mục tiêu mà thực tại chủ quan, con người, vươn tới và mà anh ta đồng hóa mình trong một thời gian dài; vào chúng, anh ta phóng chiếu chính mình, do đó tiếp sinh lực cho chúng và mang lại cho chúng sự sống và sự tồn tại. Chúng trở thành một phần của anh ta; chúng định hình các phản ứng và các hoạt động của anh ta; chúng nuôi dưỡng bản chất ham muốn của anh ta và do đó có tầm quan trọng quá mức, tạo ra một rào cản (có mật độ khác nhau, tùy thuộc vào mức độ của sự đồng hóa) giữa con người trong sự lâm phàm và thực tại là Bản thể thực sự của anh ta.

There is no need for me here to itemise any of these prevailing thoughtforms and aspects of intellectual and mental illusion. I would not have you think for a moment that the embodied idea, which we call an ideal, is in itself an illusion. It only becomes so when it is regarded as an end in itself instead of being what it essentially is, a means to an end. An ideal, rightly grasped and used, provides a temporary [134] aid towards the attainment of immediate and imminent reality which it is the goal of the man or the race, at any particular time, to reach. The idea before the race today is the re-establishing (upon a higher turn of the spiral) of that spiritual relationship which characterised the race in its child state, in its primitive condition. Then, under the wise guidance and the paternalistic attitude of the Hierarchy and the initiate-priests of the time, men knew themselves to be one family—a family of brothers—and achieved this through a feeling and a developed sensuous perception. Today, under the name of Brotherhood, the same idea is seeking mental form and the establishment of a renewed spiritual relationship (the idea) through training in right human relations (the ideal). This is the immediate goal of humanity.

Ở đây không cần thiết để tôi liệt kê bất kỳ hình tư tưởng và phương diện ảo tưởng trí tuệ và trí tuệ nào đang thịnh hành. Tôi không muốn các bạn nghĩ một lúc nào đó rằng ý tưởng được thể hiện, mà chúng ta gọi là một lý tưởng, tự nó là một ảo tưởng. Nó chỉ trở thành như vậy khi nó được coi là một mục đích tự thân thay vì là những gì nó thực chất là, một phương tiện để đạt được một mục đích. Một lý tưởng, được nắm bắt và sử dụng đúng đắn, cung cấp một sự trợ giúp tạm thời hướng tới việc đạt được thực tại trước mắt và sắp xảy ra mà đó là mục tiêu của con người hay nhân loại, tại bất kỳ thời điểm cụ thể nào, để đạt được. Ý tưởng trước mắt nhân loại ngày nay là việc tái thiết lập (trên một vòng xoắn cao hơn của vòng xoắn ốc) mối quan hệ tinh thần đó đã đặc trưng cho nhân loại trong trạng thái trẻ thơ của nó, trong tình trạng nguyên thủy của nó. Sau đó, dưới sự hướng dẫn khôn ngoan và thái độ gia trưởng của Thánh Đoàn và các tu sĩ-điểm đạo đồ của thời đó, con người biết mình là một gia đình—một gia đình của các anh em—và đạt được điều này thông qua một cảm giác và một nhận thức cảm giác đã phát triển. Ngày nay, dưới tên gọi Tình Anh em, cùng một ý tưởng đang tìm kiếm hình thức trí tuệ và việc thiết lập một mối quan hệ tinh thần mới (ý tưởng) thông qua việc đào tạo về các mối quan hệ đúng đắn của con người (lý tưởng). Đây là mục tiêu trước mắt của nhân loại.

This result will be inevitably brought about by means of the cycle of necessity through which we are now passing and the dimly sensed idea will—as a result of dire necessity—impose its rhythm upon the race and thus force the realisation of true Being upon all men. If a close study is made of the basic foundation of all the ideologies without excepting any, it will be discovered that this idea of integral relationships (often distorted in presentation and hidden through wrong methods), of spiritual objectives and of definite positive brotherly activity lies behind every outer form. I have used the current situation as an illustration of the idea taking form as the ideal and, alas, brother of mine, oft becoming the idol and the fanatical misunderstood and over-emphasised goal of the masses, under the guidance of some pronounced idealist. An ideal is a temporary expression of a basic idea; it is not intended to be permanent but simply to serve a need and to indicate a way out of the past into a more adequate future. All the present ideals, expressing themselves through the current ideologies, will serve their [135] purpose and eventually pass away, as all else has passed in the history of the race and will give place, eventually, to a recognised spiritual relationship, a subjective fellowship, as a defined and expressed brotherhood. These will produce, when sufficiently developed and understood, a form of control and guidance and a species of government which it is not possible for even advanced thinkers at this time to grasp.

Kết quả này chắc chắn sẽ được mang lại bằng chu kỳ của sự cần thiết mà qua đó chúng ta hiện đang trải qua và ý tưởng được cảm nhận mờ nhạt sẽ—như là kết quả của sự cần thiết cấp bách—áp đặt nhịp điệu của nó lên nhân loại và do đó buộc sự chứng nghiệm về Bản thể thực sự lên tất cả mọi người. Nếu một nghiên cứu kỹ lưỡng được thực hiện về nền tảng cơ bản của tất cả các hệ tư tưởng mà không loại trừ bất kỳ hệ tư tưởng nào, sẽ được khám phá ra rằng ý tưởng này về các mối quan hệ toàn vẹn (thường bị xuyên tạc trong sự trình bày và bị che giấu qua các phương pháp sai lầm), về các mục tiêu tinh thần và về hoạt động anh em tích cực rõ ràng nằm sau mọi hình thức bên ngoài. Tôi đã sử dụng tình hình hiện tại như một ví dụ về ý tưởng có hình thức như lý tưởng và, than ôi, huynh đệ của tôi, thường trở thành thần tượng và mục tiêu cuồng tín, bị hiểu lầm và bị nhấn mạnh quá mức của quần chúng, dưới sự hướng dẫn của một người theo chủ nghĩa lý tưởng rõ rệt nào đó. Một lý tưởng là một sự biểu hiện tạm thời của một ý tưởng cơ bản; nó không dự định là vĩnh viễn mà chỉ đơn giản là để phục vụ một nhu cầu và để chỉ ra một con đường thoát khỏi quá khứ vào một tương lai đầy đủ hơn. Tất cả các lý tưởng hiện tại, biểu hiện chính chúng thông qua các hệ tư tưởng hiện hành, sẽ phục vụ mục đích của chúng và cuối cùng sẽ qua đi, như tất cả những thứ khác đã qua trong lịch sử của nhân loại và cuối cùng sẽ nhường chỗ cho một mối quan hệ tinh thần được công nhận, một tình bằng hữu chủ quan, như một tình anh em được xác định và được thể hiện. Những điều này sẽ tạo ra, khi được phát triển và thấu hiểu đầy đủ, một hình thức kiểm soát và hướng dẫn và một loại chính phủ mà ngay cả các nhà tư tưởng tiên tiến vào thời điểm này cũng không thể nắm bắt được.

When ideals and mental concepts and formulated thoughtforms dominate the mind of an individual, a race or humanity in general, to the exclusion of all perspective or vision and to the shutting out of the real, then they constitute an illusion for as long as they control the mind and method of life. They prevent the free play of the intuition, with its real power to reveal the immediate future; they frequently exclude in their expression the basic principle of the solar system, Love, through the imposed control of some secondary and temporary principle; they can thus constitute a “forbidding dark cloud of rain” which serves to hide from view the “raincloud of knowable things” (to which Patanjali refers in his final book)—that cloud of wisdom which hovers over the lower mental plane and which can be tapped and used by students and aspirants through the free play of the intuition.

Khi các lý tưởng và các khái niệm trí tuệ và các hình tư tưởng được hình thành thống trị tâm trí của một cá nhân, một chủng tộc hay nhân loại nói chung, đến mức loại trừ mọi viễn cảnh hay tầm nhìn và đến mức che khuất cái thực, thì chúng tạo thành một ảo tưởng chừng nào chúng còn kiểm soát tâm trí và phương pháp sống. Chúng ngăn cản sự hoạt động tự do của trực giác, với sức mạnh thực sự của nó để mặc khải tương lai gần; chúng thường loại trừ trong sự biểu hiện của chúng nguyên khí cơ bản của hệ mặt trời, Tình thương, thông qua sự kiểm soát bị áp đặt của một nguyên khí thứ cấp và tạm thời nào đó; do đó, chúng có thể tạo thành một “đám mây mưa đen tối cấm đoán” phục vụ để che khuất tầm nhìn khỏi “đám mây mưa của những điều khả tri” (mà Patanjali đề cập đến trong cuốn sách cuối cùng của mình)—đám mây minh triết đó lơ lửng trên cõi hạ trí và có thể được các đạo sinh và những người chí nguyện khai thác và sử dụng thông qua sự hoạt động tự do của trực giác.

Let us now consider the intuition, which is the opposite of illusion, remembering that illusion imprisons a man upon the mental plane and surrounds him entirely with man-made thoughtforms, barring out escape into the higher realms of awareness or into that loving service which must be given in the lower worlds of conscious, manifested effort.

Bây giờ hãy để chúng ta xem xét trực giác, là đối lập của ảo tưởng, nhớ rằng ảo tưởng giam cầm một người trên cõi trí và bao quanh anh ta hoàn toàn bằng các hình tư tưởng do con người tạo ra, ngăn cản sự thoát ra vào các cõi nhận thức cao hơn hoặc vào sự phụng sự yêu thương đó phải được thực hiện trong các thế giới thấp hơn của nỗ lực có ý thức, được biểu hiện.

The major point I would seek to make here is that the intuition is the source or the bestower of revelation. Through the intuition, progressive understanding of the ways of God in the world and on behalf of humanity are [136] revealed; through the intuition, the transcendence and the immanence of God is sequentially grasped and man can enter into that pure knowledge, that inspired reason, which will enable him to comprehend not only the processes of nature in its fivefold divine expression but also the underlying causes of these processes, proving them effects and not initiatory events; through the intuition man arrives at the experience of the kingdom of God, and discovers the nature, the type of lives and of phenomena, and the characteristics of the Sons of God as They come into manifestation. Through the intuition, some of the plans and purposes working out through the manifested created worlds are brought to his attention, and he is shown in what way he and the rest of humanity can cooperate and hasten the divine purpose; through the intuition, the laws of the spiritual life, which are the laws governing God Himself, conditioning Shamballa, and guiding the Hierarchy, are brought to his notice progressively and as he proves capable of appreciating them and working them.

Điểm chính mà tôi muốn nhấn mạnh ở đây là trực giác là nguồn gốc hay là người ban tặng sự mặc khải. Thông qua trực giác, sự thấu hiểu tiến bộ về các đường lối của Thượng đế trên thế giới và thay mặt cho nhân loại được mặc khải; thông qua trực giác, sự siêu việt và sự nội tại của Thượng đế được nắm bắt một cách tuần tự và con người có thể đi vào kiến thức thuần túy đó, lý trí được truyền cảm hứng đó, sẽ cho phép anh ta lĩnh hội không chỉ các quá trình của thiên nhiên trong sự biểu hiện thiêng liêng ngũ phân của nó mà còn cả các nguyên nhân cơ bản của các quá trình này, chứng minh chúng là các hiệu ứng chứ không phải là các sự kiện khởi xướng; thông qua trực giác, con người đến với kinh nghiệm của thiên giới, và khám phá ra bản chất, loại của các sự sống và của các hiện tượng, và các đặc điểm của các Con của Thượng đế khi Các Ngài đi vào sự biểu hiện. Thông qua trực giác, một số kế hoạch và mục đích hoạt động thông qua các thế giới được tạo ra được biểu hiện được đưa đến sự chú ý của anh ta, và anh ta được cho thấy theo cách nào anh ta và phần còn lại của nhân loại có thể hợp tác và đẩy nhanh mục đích thiêng liêng; thông qua trực giác, các định luật của sự sống tinh thần, là các định luật cai quản chính Thượng đế, định hình Shamballa, và hướng dẫn Thánh Đoàn, được đưa đến sự chú ý của anh ta một cách tiến bộ và khi anh ta tỏ ra có khả năng đánh giá cao chúng và thực hiện chúng.

Four types of people are subject to revelation through the awakening of the intuition:

Bốn loại người chịu sự mặc khải thông qua sự thức tỉnh của trực giác:

1. Those on the line of the world saviours. These touch and sense the divine plan and are pledged to service, and to work for the salvation of humanity. They are found expressing different and varying degrees of realisation, stretching all the way from the man who seeks to reveal divinity in his own life and to his immediate small circle (through the medium of the changes and effects wrought in his personal life) to those great Intuitives and world Saviours, such as the Christ. The former is motivated in all probability by some one intuitive crisis which entirely remade him and gave him a new sense of values; the latter can, at will, rise into the world of intuitive perception and [137] values and there ascertain the will of God and a wide vision of the Plan. Such great Representatives of Deity have the freedom of the Holy City (Shamballa) and of the New Jerusalem (the Hierarchy). They are thus unique in their contacts and there have been relatively few of Them as yet.

1. Những người trên dòng của các đấng cứu thế giới. Những người này chạm đến và cảm nhận được kế hoạch thiêng liêng và cam kết phụng sự, và làm việc vì sự cứu rỗi của nhân loại. Họ được tìm thấy thể hiện các mức độ chứng nghiệm khác nhau và đa dạng, trải dài từ người tìm cách mặc khải thiên tính trong cuộc sống của chính mình và cho vòng tròn nhỏ bé trước mắt của mình (thông qua trung gian của những thay đổi và hiệu ứng được thực hiện trong cuộc sống cá nhân của anh ta) đến những Đấng Trực giác vĩ đại và các Đấng Cứu Thế Giới, chẳng hạn như Đức Christ. Người trước được thúc đẩy có lẽ bởi một cuộc khủng hoảng trực giác nào đó đã hoàn toàn làm lại anh ta và mang lại cho anh ta một ý thức mới về các giá trị; người sau có thể, theo ý muốn, vươn lên thế giới của nhận thức trực giác và các giá trị và ở đó xác định ý chí của Thượng đế và một tầm nhìn rộng lớn về Thiên Cơ. Các Đại Diện vĩ đại như vậy của Thiên tính có sự tự do của Thành phố Thánh (Shamballa) và của Jerusalem Mới (Thánh Đoàn). Do đó, Các Ngài là độc nhất trong các mối tiếp xúc của mình và cho đến nay tương đối ít có Các Ngài.

2. Those who are on the line of the prophets. These touch the Plan at high intuitive moments and know what the immediate future holds. I do not refer here to the Hebrew prophets, so familiar to the West, but to all who see clearly what should be done to lead humanity out of darkness into light, beginning with the situation as it is and looking forward into a future of divine consummation. They have a clear picture in their minds of what is possible to accomplish, and the power to point it out to the people of their time. They necessarily range all the way from those who have a relatively clear vision of the cosmic picture and objectives to those who simply see the next step ahead for the race or the nation. Isaiah and Ezekiel are the only two of the Hebrew prophets who had true prophetic and cosmic vision. The others were small, but intelligent men who, from analysis and deduction, assessed the immediate future and indicated immediate possibilities. They had no direct revealing intuition. In the New Testament, John, the beloved disciple, was privileged to gain a cosmic picture and a true prophetic vision which he embodied in the Apocalypse, but he is the only one who so achieved and he achieved because he loved so deeply, so wisely and so inclusively. His intuition was evoked through the depth and intensity of his love—as it was in his Master, the Christ.

2. Những người trên dòng của các nhà tiên tri. Những người này chạm đến Thiên Cơ vào những khoảnh khắc trực giác cao và biết tương lai gần sẽ ra sao. Ở đây tôi không đề cập đến các nhà tiên tri Do Thái, rất quen thuộc với phương Tây, mà là đến tất cả những người nhìn thấy rõ ràng những gì nên được thực hiện để dẫn dắt nhân loại ra khỏi bóng tối vào ánh sáng, bắt đầu với tình hình như nó là và nhìn về phía trước vào một tương lai của sự hoàn thành thiêng liêng. Họ có một bức tranh rõ ràng trong tâm trí về những gì có thể hoàn thành, và sức mạnh để chỉ ra nó cho người dân cùng thời của họ. Tất nhiên, họ trải dài từ những người có một tầm nhìn tương đối rõ ràng về bức tranh và các mục tiêu vũ trụ đến những người chỉ đơn giản là nhìn thấy bước tiếp theo cho nhân loại hay quốc gia. Isaiah và Ezekiel là hai nhà tiên tri Do Thái duy nhất có tầm nhìn tiên tri và vũ trụ thực sự. Những người khác là những người nhỏ bé, nhưng thông minh, những người, từ phân tích và suy luận, đã đánh giá tương lai gần và chỉ ra các khả năng trước mắt. Họ không có trực giác mặc khải trực tiếp. Trong Tân Ước, Gioan, đệ tử yêu dấu, đã được đặc ân để có được một bức tranh vũ trụ và một tầm nhìn tiên tri thực sự mà ông đã thể hiện trong Sách Khải Huyền, nhưng ông là người duy nhất đã đạt được như vậy và ông đã đạt được bởi vì ông đã yêu thương rất sâu sắc, rất khôn ngoan và rất bao gồm. Trực giác của ông đã được gợi lên thông qua chiều sâu và cường độ của tình thương của ông—như nó đã ở trong Chân sư của ông, Đức Christ.

3. Those who are the true priests. They are priests by spiritual calling and not by choice. It is the misunderstanding of the province and duties of a priest which has led all the Churches (in the East and in the West) to their disastrous [138] authoritarian position. The love of God, and the true spiritual incentive which recognises God immanent in all nature and peculiarly expressing that divinity in man, is lacking in the bulk of the priesthood in all the world religions. Love is not the guide, the indicator and the interpreter. Hence the dogmatism of the theologian, his ridiculous and profound assurances of correct interpretation, and his oft-times cruelty, cloaked by his claim of right principles and good intentions. But the true priest exists and is found in all religions. He is the friend and the brother of all and, because he loves deeply, wisdom is his and (if he is of a mental type and training) his intuition is awakened and revelation is his reward. Ponder on this. The true priest is rare and is not found only in the so-called “holy orders”.

3. Những người là các tu sĩ thực sự. Họ là các tu sĩ theo tiếng gọi tinh thần chứ không phải theo sự lựa chọn. Chính sự hiểu lầm về phạm vi và nhiệm vụ của một tu sĩ đã dẫn dắt tất cả các Giáo hội (ở phương Đông và phương Tây) đến vị trí độc đoán tai hại của chúng. Tình thương của Thượng đế, và động cơ tinh thần thực sự công nhận Thượng đế nội tại trong tất cả thiên nhiên và biểu hiện một cách đặc biệt thiên tính đó trong con người, đang thiếu trong phần lớn các tu sĩ trong tất cả các tôn giáo thế giới. Tình thương không phải là người hướng dẫn, người chỉ dẫn và người phiên dịch. Do đó là sự giáo điều của nhà thần học, những sự đảm bảo lố bịch và sâu sắc của ông về sự giải thích chính xác, và sự tàn ác thường xuyên của ông, được che đậy bởi tuyên bố của ông về các nguyên tắc đúng đắn và những ý định tốt. Nhưng tu sĩ thực sự tồn tại và được tìm thấy trong tất cả các tôn giáo. Ông là các bạn và là huynh đệ của tất cả mọi người và, bởi vì ông yêu thương sâu sắc, minh triết là của ông và (nếu ông là một loại người trí tuệ và được đào tạo) trực giác của ông được đánh thức và sự mặc khải là phần thưởng của ông. Hãy suy ngẫm về điều này. Tu sĩ thực sự là hiếm và không chỉ được tìm thấy trong cái gọi là “các dòng tu thánh.”

4. Those who are the practical mystics or occultists. These, by virtue of a disciplined life, an ardent aspiration, and a trained intellect, have succeeded in evoking the intuition and are, therefore, personally in touch with the true source of divine wisdom. This, it is their function to interpret and to formulate into temporary systems of knowledge. There are many such, working patiently today in the world, unrecognised and unsought by the unthinking. Their need today is to “assemble themselves” in this hour of the world need and so let their voice be clearly heard. These people are resolving the sense of duality into a known unity, and their preoccupation with reality and their deep love of humanity have released the intuition. When this release has taken place, no barriers are felt and true knowledge as a result of revealed wisdom is the gift which such people have, to give to their race and time.

4. Những người là các nhà thần bí hay các nhà huyền bí học thực tế. Những người này, nhờ một cuộc sống có kỷ luật, một khát vọng nhiệt thành, và một trí tuệ được đào tạo, đã thành công trong việc gợi lên trực giác và do đó, tiếp xúc cá nhân với nguồn gốc thực sự của minh triết thiêng liêng. Điều này, chức năng của họ là giải thích và hình thành thành các hệ thống kiến thức tạm thời. Có nhiều người như vậy, đang làm việc một cách kiên nhẫn ngày nay trên thế giới, không được công nhận và không được những người không suy nghĩ tìm kiếm. Nhu cầu của họ ngày nay là “tập hợp chính mình” trong giờ phút này của nhu cầu thế giới và do đó để tiếng nói của họ được nghe một cách rõ ràng. Những người này đang giải quyết cảm giác về tính nhị nguyên thành một sự thống nhất đã biết, và sự bận tâm của họ với thực tại và tình thương sâu sắc của họ đối với nhân loại đã giải phóng trực giác. Khi sự giải phóng này đã diễn ra, không có rào cản nào được cảm nhận và kiến thức thực sự là kết quả của minh triết được mặc khải là món quà mà những người như vậy có, để trao cho nhân loại và thời đại của họ.

These are the four groups who are exchanging illusion for the intuition. This is the initial resolution of the pairs of opposites, for there is no such resolution without the aid of the intellect, because the intellect—through analysis, discrimination [139] and right reasoning—indicates what should be done.

Đây là bốn nhóm đang trao đổi ảo tưởng để lấy trực giác. Đây là sự giải quyết ban đầu của các cặp đối lập, vì không có sự giải quyết như vậy nếu không có sự trợ giúp của trí tuệ, bởi vì trí tuệ—thông qua phân tích, phân biện và lý luận đúng đắn—chỉ ra những gì nên được thực hiện.

b. The Contrast between Glamour and Illumination.—b. Sự Tương phản giữa Ảo cảm và Sự soi sáng.

One of the aptest symbols by which one can gather some picture of the nature of glamour is to picture the astral plane on three of its levels (the second, third and fourth, counting from the top downwards) as a land shrouded in a thick fog of varying densities. The ordinary light of the ordinary man, which is similar to the headlights of a car and their self-sufficient blaze, serves only to intensify the problem and fails to penetrate into the mists and the fog. It simply throws it into relief so that its density and its deterring effects become the more apparent. The condition of fog is revealed—but that is all. So it is on the astral plane in relation to glamour; the light which is in man, self-induced and self-generated, fails ever to penetrate into or to dissipate the gloom and the foggy miasmic conditions. The only light which can dissipate the fogs of glamour and rid the life of its ill effects is that of the soul, which—like a pure dispelling beam—possesses the curious and unique quality of revelation, of immediate dissipation, and of illumination. The revelation vouchsafed is different to that of the intuition for it is the revelation of that which the glamour veils and hides, which is a revelation unique to the astral plane and conditioned by its laws. This particular utilisation of soul light takes the form of a focussed concentration of the light (emanating from the soul, via the mind) upon the state of glamour—particular or specific, or general and world-wide—so that the nature of the glamour is revealed, its quality and basis is discovered, and its power is brought to an end by a steady, prolonged period of concentration which is given to the dispelling of the condition.

Một trong những biểu tượng thích hợp nhất mà qua đó người ta có thể có được một bức tranh nào đó về bản chất của ảo cảm là hình dung cõi cảm dục trên ba cấp độ của nó (thứ hai, thứ ba và thứ tư, tính từ trên xuống) như một vùng đất bị bao phủ trong một màn sương mù dày đặc có mật độ khác nhau. Ánh sáng bình thường của người bình thường, tương tự như đèn pha của một chiếc ô tô và ánh sáng rực rỡ tự mãn của chúng, chỉ phục vụ để làm tăng thêm vấn đề và không thể xuyên thủng vào những màn sương và sương mù. Nó chỉ làm nổi bật nó để mật độ và các hiệu ứng cản trở của nó trở nên rõ ràng hơn. Tình trạng sương mù được mặc khải—nhưng đó là tất cả. Vì vậy, nó cũng đúng trên cõi cảm dục liên quan đến ảo cảm; ánh sáng ở trong con người, tự gây ra và tự tạo ra, không bao giờ xuyên thủng vào hoặc tiêu tan sự u ám và các điều kiện miasmic mờ mịt. Ánh sáng duy nhất có thể tiêu tan những màn sương mù của ảo cảm và loại bỏ khỏi cuộc sống những hiệu ứng xấu của nó là của linh hồn, mà—giống như một chùm tia thuần khiết xua tan—sở hữu phẩm chất tò mò và độc đáo của sự mặc khải, của sự tiêu tan ngay lập tức, và của sự soi sáng. Sự mặc khải được ban cho khác với của trực giác vì đó là sự mặc khải của những gì mà ảo cảm che giấu và che đậy, là một sự mặc khải độc đáo đối với cõi cảm dục và bị điều kiện bởi các định luật của nó. Việc sử dụng đặc biệt này của ánh sáng linh hồn có hình thức của một sự tập trung của ánh sáng (phát ra từ linh hồn, thông qua thể trí) vào trạng thái của ảo cảm—cụ thể hoặc đặc biệt, hoặc chung và trên toàn thế giới—để bản chất của ảo cảm được mặc khải, phẩm chất và cơ sở của nó được khám phá, và sức mạnh của nó được chấm dứt bởi một thời gian tập trung ổn định, kéo dài được dành cho việc xua tan tình trạng.

[140] In our next section we will deal in detail with the technique of this scientific use of light and, therefore, I will not elaborate the theme at this point. I will only deal with that much of it as will enable you, as a group, to begin your long awaited work upon the problem of dispelling the present world glamour—at least in some of its aspects. I am not defining glamour in this place or giving you instances of its activity as I did in the case of illusion and its contrasting correspondence, the intuition, because I covered the ground very thoroughly in the section immediately preceding, and you have only to refer to that section to read all that I am prepared to give you at this time.

 Trong phần tiếp theo của chúng ta, chúng ta sẽ đề cập chi tiết đến kỹ thuật của việc sử dụng ánh sáng một cách khoa học này và do đó, tôi sẽ không xây dựng chủ đề ở điểm này. Tôi sẽ chỉ đề cập đến phần đó của nó sẽ cho phép các bạn, với tư cách là một nhóm, bắt đầu công việc đã được chờ đợi từ lâu của các bạn về vấn đề xua tan ảo cảm thế giới hiện tại—ít nhất là ở một số phương diện của nó. Tôi không định nghĩa ảo cảm ở nơi này hoặc cung cấp cho các bạn các ví dụ về hoạt động của nó như tôi đã làm trong trường hợp của ảo tưởng và sự tương ứng tương phản của nó, trực giác, bởi vì tôi đã bao quát rất kỹ lưỡng trong phần ngay trước đó, và các bạn chỉ cần tham khảo phần đó để đọc tất cả những gì tôi sẵn sàng cung cấp cho các bạn vào thời điểm này.

I will, however, briefly define illumination, asking you to bear in mind that we are not here dealing with the illumination which reveals Reality, or the nature of the soul or which makes clear to your vision the kingdom of the soul, but with that form of illumination which is thrown down by the soul into the world of the astral plane. This involves the conscious use of light and its employment, first of all, as a searchlight, scanning the astral horizon and localising the glamour which is causing the trouble, and secondly, as a focussed distribution of light, turned with intention upon that area of the astral plane wherein it is proposed that some effort be made to dissipate the fog and mist which are there concentrated.

Tuy nhiên, tôi sẽ định nghĩa ngắn gọn sự soi sáng, yêu cầu các bạn ghi nhớ rằng chúng ta không đề cập ở đây đến sự soi sáng mặc khải Thực tại, hoặc bản chất của linh hồn hoặc làm rõ cho tầm nhìn của các bạn về thiên giới của linh hồn, mà là đến hình thức soi sáng đó được linh hồn chiếu xuống thế giới của cõi cảm dục. Điều này bao gồm việc sử dụng có ý thức ánh sáng và việc sử dụng nó, trước hết, như một đèn tìm kiếm, quét qua chân trời cảm dục và xác định vị trí của ảo cảm đang gây ra rắc rối, và thứ hai, như một sự phân phối ánh sáng tập trung, được hướng với ý định vào khu vực đó của cõi cảm dục trong đó dự định rằng một số nỗ lực sẽ được thực hiện để tiêu tan sương mù và sương mù đang tập trung ở đó.

Certain basic premises are, therefore, in order and these might be stated as follows:

Do đó, một số tiền đề cơ bản là cần thiết và những điều này có thể được nêu như sau:

1. The quality and the major characteristic of the soul is light. Therefore, if that light is to be used and that quality expressed by the disciple and the worker, he must first of all achieve a recognised contact with the soul through meditation.

1. Phẩm tính và đặc điểm chính của linh hồn là ánh sáng. Do đó, nếu ánh sáng đó được sử dụng và phẩm tính đó được đệ tử và người làm việc biểu lộ, trước hết anh ta phải đạt được một sự tiếp xúc được công nhận với linh hồn thông qua tham thiền.

2. The quality of the astral plane—its major characteristic—[141] is glamour. It is the field whereon the great battle of the pairs of opposites must be fought as they are the expression of ancient desire, in the one case—glamorous, deceptive and false—and in the other, high spiritual longing for that which is real and true. It should be here remembered that astral desire, wrong and selfish emotion and astral reactions to the facts of daily life, are not natural to the soul and constitute eventually a condition which serves to veil successfully the true nature of the spiritual man.

2. Phẩm tính của cõi cảm dục—đặc điểm chính của nó—là ảo cảm. Đó là chiến trường mà trên đó trận chiến vĩ đại của các cặp đối lập phải được chiến đấu vì chúng là sự biểu hiện của ham muốn cổ xưa, trong một trường hợp—ảo cảm, lừa dối và sai lầm—và trong trường hợp kia, là sự khao khát tinh thần cao cả đối với những gì thực và đúng. Ở đây cần nhớ rằng ham muốn cảm dục, cảm xúc sai lầm và ích kỷ và các phản ứng cảm dục đối với các sự kiện của cuộc sống hàng ngày, không phải là tự nhiên đối với linh hồn và cuối cùng tạo thành một điều kiện phục vụ để che giấu thành công bản chất thực sự của con người tinh thần.

3. A relation must then be established between the soul and the astral plane, via the astral body of the disciple. This astral body must be regarded by him as his response apparatus to the world of sensation and as the only instrument whereby his soul can contact that level of expression—temporary and non-lasting as it may be. The disciple must, therefore, establish contact with the soul and do this consciously and with the needed emphasis and so carry soul light to his own astral body, learn to focus it there in the solar plexus centre, and from that point of achievement proceed to work upon the astral plane at the arduous task of dispelling glamour.

3. Sau đó, một mối quan hệ phải được thiết lập giữa linh hồn và cõi cảm dục, thông qua thể cảm dục của đệ tử. Thể cảm dục này phải được anh ta coi là bộ máy đáp ứng của mình đối với thế giới của cảm giác và là công cụ duy nhất mà qua đó linh hồn của anh ta có thể tiếp xúc với cấp độ biểu hiện đó—tạm thời và không lâu dài như nó có thể là. Do đó, đệ tử phải thiết lập sự tiếp xúc với linh hồn và làm điều này một cách có ý thức và với sự nhấn mạnh cần thiết và do đó mang ánh sáng linh hồn đến thể cảm dục của chính mình, học cách tập trung nó ở đó trong luân xa tùng thái dương, và từ điểm thành tựu đó tiến hành làm việc trên cõi cảm dục trong nhiệm vụ gian khổ là xua tan ảo cảm.

4. When this line of contact has been made and the soul, the astral body and the astral plane have thus been intimately related, the disciple must carry the focussed light from the solar plexus (where it has been temporarily localised) to the heart centre. There he must steadily hold it and work consistently and perseveringly from that higher centre. I might here paraphrase an ancient instruction for disciples, which can be found in the Archives of the Hierarchy and which refers to this particular process. I am giving you a brief and somewhat inadequate paraphrase of this ancient symbolic wording: [142]

4. Khi đường dây tiếp xúc này đã được thực hiện và linh hồn, thể cảm dục và cõi cảm dục đã được liên kết mật thiết như vậy, đệ tử phải mang ánh sáng tập trung từ tùng thái dương (nơi nó đã được tạm thời cục bộ hóa) đến luân xa tim. Ở đó, anh ta phải giữ nó một cách vững chắc và làm việc một cách nhất quán và kiên trì từ trung tâm cao hơn đó. Ở đây tôi có thể diễn giải một hướng dẫn cổ xưa cho các đệ tử, có thể được tìm thấy trong Kho lưu trữ của Thánh Đoàn và đề cập đến quá trình cụ thể này. Tôi đang cho các bạn một sự diễn giải ngắn gọn và hơi không đầy đủ của từ ngữ tượng trưng cổ xưa này:

“The disciple stands and, with his back to the glamorous fog, looks towards the East from whence the light must stream. Within his heart he gathers all the light available and from that point of power between the shoulder blades the light streams forth.”

“Đệ tử đứng và, với lưng quay về phía sương mù ảo cảm, nhìn về phía Đông từ đó ánh sáng phải tuôn ra. Trong trái tim mình, anh ta thu thập tất cả ánh sáng có sẵn và từ điểm quyền năng đó giữa hai bả vai, ánh sáng tuôn ra.”

5. The disciple must relinquish all sense of tension or of strain and must learn to work with pure faith and love. The less he feels and the less he is preoccupied with his own feelings or sense of achievement or of non-achievement, the more probable it will be that the work will proceed with effectiveness and the glamour be slowly dispelled. In this work there is no haste. That which is very ancient cannot be immediately dispelled no matter how good the intention or how accurate may be the grasp of the needed technique.

5. Đệ tử phải từ bỏ mọi cảm giác căng thẳng hay gắng sức và phải học cách làm việc với niềm tin và tình thương thuần khiết. Anh ta càng ít cảm thấy và càng ít bận tâm đến cảm xúc của chính mình hoặc cảm giác thành tựu hay không thành tựu, thì càng có nhiều khả năng công việc sẽ tiến triển một cách hiệu quả và ảo cảm sẽ dần dần bị xua tan. Trong công việc này không có sự vội vàng. Những gì rất cổ xưa không thể bị xua tan ngay lập tức cho dù ý định có tốt đến đâu hoặc sự nắm bắt kỹ thuật cần thiết có thể chính xác đến đâu.

It will be apparent to you that there are elements of danger in this work. Unless the members of the group are exceedingly watchful and unless they cultivate the habit of careful observation, they may suffer from over-stimulation of the solar plexus until such time as they have mastered the process of rapidly transferring the light of the soul, focussed in the solar plexus, and the innate light of the astral body, also found localised in that centre, into the heart centre between the shoulder blades. I would, therefore, warn each and all of you to proceed with the utmost care and I would caution you that if you suffer any solar plexus disturbance or encounter in yourselves any increased emotional instability, to be not unduly disturbed. I would ask you to regard the phenomenon of disturbance as simply a temporary difficulty, incident upon the service which you are seeking to render. If you pay this intelligent attention to the matter and no more, refusing to be distressed or to be disturbed, no bad results will be felt.

Sẽ rõ ràng với các bạn rằng có những yếu tố nguy hiểm trong công việc này. Trừ khi các thành viên của nhóm cực kỳ cảnh giác và trừ khi họ trau dồi thói quen quan sát cẩn thận, họ có thể bị kích thích quá mức của tùng thái dương cho đến khi họ đã làm chủ được quá trình chuyển nhanh ánh sáng của linh hồn, tập trung ở tùng thái dương, và ánh sáng bẩm sinh của thể cảm dục, cũng được tìm thấy cục bộ hóa ở trung tâm đó, vào luân xa tim giữa hai bả vai. Do đó, tôi cảnh báo mỗi người và tất cả các bạn hãy tiến hành với sự cẩn thận tối đa và tôi cảnh báo các bạn rằng nếu các bạn bị bất kỳ sự xáo trộn nào ở tùng thái dương hoặc gặp phải trong chính mình bất kỳ sự bất ổn cảm xúc nào gia tăng, đừng quá lo lắng. Tôi yêu cầu các bạn coi hiện tượng xáo trộn chỉ đơn giản là một khó khăn tạm thời, xảy ra trong quá trình phụng sự mà các bạn đang tìm cách thực hiện. Nếu các bạn chú ý một cách thông minh đến vấn đề này và không hơn, từ chối bị đau khổ hoặc bị xáo trộn, sẽ không có kết quả xấu nào được cảm nhận.

[143] In connection with your anticipated group work along these lines, you will proceed with your group meditation as indicated elsewhere (Discipleship in the New Age, Volume I, page 61), and then—when you have arrived at Stage III in the group meditation—you will work together as follows:

 Liên quan đến công việc nhóm dự kiến của các bạn theo những đường lối này, các bạn sẽ tiến hành tham thiền nhóm như đã chỉ ra ở nơi khác (Đường Đạo Trong Kỷ Nguyên Mới, Tập I, trang 61), và sau đó—khi các bạn đã đến Giai đoạn III trong bài tham thiền nhóm—các bạn sẽ làm việc cùng nhau như sau:

1. Having linked up with all your group brothers, then consciously carry out the hints given symbolically in the ancient writing which I paraphrased for you above.

1. Sau khi đã liên kết với tất cả các huynh đệ trong nhóm của các bạn, sau đó hãy thực hiện một cách có ý thức các gợi ý được đưa ra một cách tượng trưng trong bài viết cổ xưa mà tôi đã diễn giải cho các bạn ở trên.

a. Link up consciously with your soul and realise this linking as a fact.

a. Liên kết một cách có ý thức với linh hồn của các bạn và chứng nghiệm sự liên kết này như một sự thật.

b. Then carry the light of the soul, through the power of the creative imagination, direct to your astral body and from thence to the solar plexus centre—which is the line of least resistance.

b. Sau đó, mang ánh sáng của linh hồn, thông qua sức mạnh của trí tưởng tượng sáng tạo, trực tiếp đến thể cảm dục của các bạn và từ đó đến luân xa tùng thái dương—là con đường ít trở ngại nhất.

c. Then transfer the light of the soul and the innate light of the astral body from the solar plexus centre to the heart centre, by a definite act of the will.

c. Sau đó, chuyển ánh sáng của linh hồn và ánh sáng bẩm sinh của thể cảm dục từ luân xa tùng thái dương đến luân xa tim, bằng một hành động rõ ràng của ý chí.

2. Then, imaginatively, stand with your back to the world of glamour and with the eye of your mind focussed on the soul, whose nature is LOVE.

2. Sau đó, một cách tưởng tượng, hãy đứng với lưng quay về thế giới của ảo cảm và với con mắt của tâm trí các bạn tập trung vào linh hồn, mà bản chất của nó là TÌNH THƯƠNG.

3. Let a few minutes’ interlude then take place wherein you stabilise yourself for the work, and definitely and consciously focus the light available, from all sources, within the heart centre. Imagine that centre between the shoulder blades as a radiant sun. I might here point out that this is, in the individual, the microcosmic correspondence to the “heart of the Sun” which is always directed by the “central spiritual Sun,” localised in the head. Get this picture clearly into your consciousness, for it involves the dual, yet synthetic, activity of the head and the heart. [144]

3. Sau đó, hãy để một vài phút tạm nghỉ diễn ra trong đó các bạn ổn định bản thân cho công việc, và một cách rõ ràng và có ý thức tập trung ánh sáng có sẵn, từ tất cả các nguồn, trong luân xa tim. Hãy tưởng tượng rằng trung tâm giữa hai bả vai là một mặt trời rạng rỡ. Ở đây tôi có thể chỉ ra rằng đây là, trong cá nhân, sự tương ứng vi mô với “trái tim của Mặt trời” luôn được chỉ đạo bởi “Mặt trời Tinh thần Trung Ương,” được cục bộ hóa trong đầu. Hãy có được bức tranh này một cách rõ ràng trong tâm thức của các bạn, vì nó bao gồm hoạt động kép, nhưng tổng hợp, của đầu và tim.

4. Then see a shaft of pure white light, broad and brilliant, pouring out of the heart centre between the shoulder blades, on to that localised glamour with which you, as a group, are dealing. What this localised area is, I will presently disclose.

4. Sau đó, hãy thấy một tia sáng trắng tinh khiết, rộng và rực rỡ, tuôn ra từ luân xa tim giữa hai bả vai, chiếu vào ảo cảm cục bộ đó mà các bạn, với tư cách là một nhóm, đang đối phó. Khu vực cục bộ này là gì, tôi sẽ tiết lộ ngay sau đây.

5. When this is clearly defined in your mind and inspired by your desire and force, and when you have the entire symbolic picture clearly visualised, then see your particular shaft of light blended with the shafts of light which your group brothers are projecting. Thus a great flood of directed light coming from several trained aspirants (and are you trained, my brothers?) will pour on to that area of glamour with which you are supposed to deal.

5. Khi điều này được xác định rõ ràng trong tâm trí các bạn và được truyền cảm hứng bởi ham muốn và mãnh lực của các bạn, và khi các bạn đã hình dung rõ ràng toàn bộ bức tranh tượng trưng, thì hãy thấy tia sáng cụ thể của các bạn hòa trộn với các tia sáng mà các huynh đệ trong nhóm của các bạn đang phóng chiếu. Do đó, một luồng ánh sáng được định hướng lớn đến từ một số người chí nguyện được đào tạo (và các bạn có được đào tạo không, các huynh đệ của tôi?) sẽ đổ vào khu vực ảo cảm mà các bạn được cho là phải đối phó.

6. Do this work for five carefully sustained minutes and then proceed as indicated in Stage IV of your meditation outline.

6. Thực hiện công việc này trong năm phút được duy trì cẩn thận và sau đó tiến hành như đã chỉ ra trong Giai đoạn IV của phác thảo tham thiền của các bạn.

In defining illumination as the antithesis of glamour it is obvious that my remarks must necessarily be limited to certain aspects of illumination and will only concern those directed forms of work and those presentations of the problem which will concern the use of light upon the astral plane and particularly in connection with the work that you have pledged yourselves to do. There are many other definitions possible, for the light of the soul is like an immense searchlight, the beams of which can be turned in many directions and focussed on many levels. We are however only concerned here with its specialised use.

Khi định nghĩa sự soi sáng là sự đối lập của ảo cảm, rõ ràng là những nhận xét của tôi nhất thiết phải bị giới hạn ở một số phương diện nhất định của sự soi sáng và sẽ chỉ liên quan đến những hình thức công việc được định hướng đó và những sự trình bày của vấn đề sẽ liên quan đến việc sử dụng ánh sáng trên cõi cảm dục và đặc biệt là liên quan đến công việc mà các bạn đã cam kết thực hiện. Có nhiều định nghĩa khác có thể có, vì ánh sáng của linh hồn giống như một ngọn đèn pha khổng lồ, mà các tia của nó có thể được quay theo nhiều hướng và tập trung vào nhiều cấp độ. Tuy nhiên, ở đây chúng ta chỉ quan tâm đến việc sử dụng chuyên biệt của nó.

Illumination and the light of knowledge can be regarded as synonymous terms and many glamours can be dissipated and dispersed when subjected to the potency of the informative mind, for the mind is essentially the subduer of emotion through the presentation of fact. The problem is to [145] induce the individual or the race or nation which is acting under the influence of glamour to call in the mental power of assessing the situation and subject it to a calm, cold scrutiny. Glamour and emotion play into each other’s hands and feeling runs so strong usually in relation to glamour that it is impossible to bring in the light of knowledge with ease and effectiveness.

Sự soi sáng và ánh sáng của kiến thức có thể được coi là các thuật ngữ đồng nghĩa và nhiều ảo cảm có thể bị tiêu tan và phân tán khi chịu tác động của tiềm năng của tâm trí thông tin, vì tâm trí về cơ bản là người khuất phục cảm xúc thông qua việc trình bày sự thật. Vấn đề là làm thế nào để thuyết phục cá nhân hoặc chủng tộc hoặc quốc gia đang hành động dưới ảnh hưởng của ảo cảm gọi đến sức mạnh trí tuệ để đánh giá tình hình và đưa nó vào một sự xem xét bình tĩnh, lạnh lùng. Ảo cảm và cảm xúc chơi vào tay nhau và cảm giác thường chạy rất mạnh liên quan đến ảo cảm đến nỗi không thể mang ánh sáng của kiến thức vào một cách dễ dàng và hiệu quả.

Illumination and perception of truth are also synonymous terms, but it should be remembered that the truth in this case is not truth on the abstract planes but concrete and knowable truth—truth which can be formulated and expressed in concrete form and terms. Where the light of truth is called in, glamour automatically disappears, even if only for a temporary period. But, again, difficulty arises because few people care to face the actual truth, for it involves eventually the abandonment of the beloved glamour and the ability to recognise error and to admit mistakes, and this the false pride of the mind will not permit. Again, I would assure you that humility is one of the most potent factors in releasing the illuminating power of the mind, as it reflects and transmits the light of the soul. The determined facing of the factual life and the stern recognition of truth—coldly, calmly and dispassionately—will greatly facilitate the calling in of the flood of illumination which will suffice to dispel glamour.

Sự soi sáng và nhận thức về sự thật cũng là các thuật ngữ đồng nghĩa, nhưng cần nhớ rằng sự thật trong trường hợp này không phải là sự thật trên các cõi trừu tượng mà là sự thật cụ thể và có thể biết được—sự thật có thể được hình thành và thể hiện dưới hình thức và thuật ngữ cụ thể. Nơi ánh sáng của sự thật được gọi đến, ảo cảm tự động biến mất, ngay cả khi chỉ trong một thời gian tạm thời. Nhưng, một lần nữa, khó khăn nảy sinh bởi vì rất ít người quan tâm đến việc đối mặt với sự thật thực tế, vì nó cuối cùng bao gồm việc từ bỏ ảo cảm yêu quý và khả năng nhận ra sai lầm và thừa nhận sai lầm, và điều này lòng kiêu hãnh sai lầm của tâm trí sẽ không cho phép. Một lần nữa, tôi muốn đảm bảo với các bạn rằng sự khiêm tốn là một trong những yếu tố mạnh mẽ nhất trong việc giải phóng sức mạnh soi sáng của tâm trí, khi nó phản chiếu và truyền tải ánh sáng của linh hồn. Việc đối mặt kiên quyết với cuộc sống thực tế và sự công nhận nghiêm khắc về sự thật—một cách lạnh lùng, bình tĩnh và vô tư—sẽ tạo điều kiện thuận lợi rất nhiều cho việc gọi đến luồng soi sáng sẽ đủ để xua tan ảo cảm.

As we are dealing with the problem of glamour and illumination, it might be of value here if I dealt with the particular glamour which I would ask your group to aid in dispelling. I refer here to the glamour of separateness. Work along this line will have most practical and salutary implications, for none of you (as you will discover) will be able to work effectively on this matter if you feel any sense of separativeness; this separative reaction may express itself as hatred, as an active dislike or as a voiced criticism—[146] perhaps, in some cases, all three. There are forces which you may personally regard as separativeness or as the cause of separation. I would remind you that the favourite views and cherished beliefs of those to whom you are mentally opposed (often under the guise of a strenuous adherence to what you regard as right principles) are to those who hold them equally right; they feel that your views are erroneous and they regard them as separative in their effect and as the basis of trouble. They are, in their place, as sincere as you are and as eager for the achievement of the right attitude as you feel yourself to be. This is something often forgotten and I would remind you of it. I might also illustrate this point by pointing out to you that the hatred or the dislike (if hatred is too strong a word) that any of you may feel for the activities of the German Government, and for the line that they have taken against the Jewish people, might be turned with almost equal justification against the Jews themselves. The latter have always been separative and have regarded themselves as “the chosen of the Lord” and have never proved assimilable in any nation. The same can be said of the Germans, and from many they evoke the same reaction as they mete out to the Jew, though not the physical persecution. Neither attitude, as you well know, is justifiable from the angle of the soul; they are both equally wrong, and this is a point of view which the Jew and the anti-Jew must eventually understand and, through understanding, bring to an end.

Khi chúng ta đang đề cập đến vấn đề ảo cảm và sự soi sáng, có lẽ sẽ có giá trị ở đây nếu tôi đề cập đến ảo cảm cụ thể mà tôi muốn yêu cầu nhóm của các bạn giúp xua tan. Ở đây tôi đề cập đến ảo cảm của sự chia rẽ. Công việc theo đường lối này sẽ có những hàm ý rất thực tế và có lợi, vì không ai trong các bạn (như các bạn sẽ khám phá ra) sẽ có thể làm việc hiệu quả về vấn đề này nếu các bạn cảm thấy bất kỳ cảm giác chia rẽ nào; phản ứng chia rẽ này có thể biểu hiện như sự căm ghét, như một sự không thích tích cực hoặc như một sự chỉ trích được nói ra—có lẽ, trong một số trường hợp, cả ba. Có những mãnh lực mà các bạn có thể coi là sự chia rẽ hoặc là nguyên nhân của sự chia rẽ. Tôi muốn nhắc các bạn rằng các quan điểm yêu thích và các niềm tin được trân trọng của những người mà các bạn phản đối về mặt trí tuệ (thường dưới vỏ bọc của một sự tuân thủ kiên quyết đối với những gì các bạn coi là các nguyên tắc đúng đắn) đối với những người giữ chúng cũng đúng không kém; họ cảm thấy rằng quan điểm của các bạn là sai lầm và họ coi chúng là chia rẽ trong hiệu ứng của chúng và là cơ sở của rắc rối. Họ, ở vị trí của họ, cũng chân thành như các bạn và cũng háo hức đạt được thái độ đúng đắn như các bạn cảm thấy mình là. Đây là một điều thường bị quên và tôi muốn nhắc các bạn về nó. Tôi cũng có thể minh họa điểm này bằng cách chỉ ra cho các bạn rằng sự căm ghét hoặc sự không thích (nếu sự căm ghét là một từ quá mạnh) mà bất kỳ ai trong các bạn có thể cảm thấy đối với các hoạt động của Chính phủ Đức, và đối với đường lối mà họ đã thực hiện chống lại người Do Thái, có thể được chuyển với sự biện minh gần như tương đương chống lại chính người Do Thái. Người sau luôn có tính chia rẽ và đã tự coi mình là “những người được Chúa chọn” và chưa bao giờ chứng tỏ là có thể đồng hóa ở bất kỳ quốc gia nào. Điều tương tự có thể được nói về người Đức, và từ nhiều người, họ gợi lên cùng một phản ứng như họ đối xử với người Do Thái, mặc dù không phải là sự đàn áp thể xác. Cả hai thái độ, như các bạn biết rõ, đều không thể biện minh được từ góc độ của linh hồn; cả hai đều sai như nhau, và đây là một quan điểm mà người Do Thái và người chống Do Thái cuối cùng phải thấu hiểu và, thông qua sự thấu hiểu, chấm dứt.

I mention this because I am going to ask you to deal with that ancient and world-wide glamour—the glamour of the hatred of the Jew. In this group there are those who are, in their thought at least, violently anti-German; there are others who are definitely, though intelligently, anti-Jew. I would ask those in both these groups to recognise the problem with which they are faced. It is a problem which [147] is so very ancient and deeply rooted in the consciousness of the race that it is far bigger than the individual can possibly vision; the individual point of view is consequently so limited that constructive usefulness is noticeably impaired. After all, my brothers, the point of view of the “under dog” is not necessarily the only one or necessarily always the correct one. Both the Germans and the Jews merit our impersonal love, particularly as they are both guilty (if I may use such a term) of the same basic errors and faults. The German is powerfully race conscious; so is the Jew. The German is separative in his attitude to the world; so is the Jew. The German insists today on racial purity, a thing upon which the Jew has insisted for centuries. A small group of Germans are anti-Christian; so are an equally small number of Jews. I could continue piling up these resemblances but the above will suffice. Therefore, your dislike of one group is not more warranted than your refusal to recognise any justification for the activities and attitudes of the other. Like frequently repudiates and swings away from like, and the Germans and the Jews are curiously alike. Just as many British people and the preponderance of the British race are reincarnated Romans, so many Germans are reincarnated Jews. Hence the similarity of their points of view. It is a family quarrel and there is nothing more terrible than this.

Tôi đề cập đến điều này bởi vì tôi sẽ yêu cầu các bạn đối phó với ảo cảm cổ xưa và trên toàn thế giới đó—ảo cảm của sự căm ghét người Do Thái. Trong nhóm này có những người, ít nhất là trong suy nghĩ của họ, chống Đức một cách dữ dội; có những người khác chắc chắn, mặc dù thông minh, chống Do Thái. Tôi yêu cầu những người trong cả hai nhóm này nhận ra vấn đề mà họ phải đối mặt. Đó là một vấn đề rất cổ xưa và ăn sâu vào tâm thức của nhân loại đến nỗi nó lớn hơn nhiều so với cá nhân có thể hình dung; do đó, quan điểm của cá nhân bị hạn chế đến nỗi tính hữu dụng mang tính xây dựng bị suy giảm đáng kể. Rốt cuộc, các huynh đệ của tôi, quan điểm của “kẻ yếu thế” không nhất thiết là quan điểm duy nhất hoặc không nhất thiết luôn là quan điểm đúng đắn. Cả người Đức và người Do Thái đều xứng đáng với tình thương vô tư của chúng ta, đặc biệt là khi cả hai đều có tội (nếu tôi có thể dùng một thuật ngữ như vậy) về cùng một sai lầm và lỗi lầm cơ bản. Người Đức có ý thức chủng tộc mạnh mẽ; người Do Thái cũng vậy. Người Đức có thái độ chia rẽ đối với thế giới; người Do Thái cũng vậy. Người Đức ngày nay nhấn mạnh vào sự thuần khiết chủng tộc, một điều mà người Do Thái đã nhấn mạnh trong nhiều thế kỷ. Một nhóm nhỏ người Đức chống Cơ đốc giáo; một số lượng nhỏ người Do Thái cũng vậy. Tôi có thể tiếp tục liệt kê những điểm tương đồng này nhưng những điều trên sẽ đủ. Do đó, sự không thích của các bạn đối với một nhóm không được biện minh hơn sự từ chối của các bạn để công nhận bất kỳ sự biện minh nào cho các hoạt động và thái độ của nhóm kia. Giống nhau thường từ chối và quay lưng lại với giống nhau, và người Đức và người Do Thái giống nhau một cách kỳ lạ. Cũng như nhiều người Anh và phần lớn chủng tộc Anh là những người La Mã tái sinh, thì nhiều người Đức là những người Do Thái tái sinh. Do đó là sự tương đồng về quan điểm của họ. Đó là một cuộc cãi vã gia đình và không có gì khủng khiếp hơn điều này.

I am going to ask you to take the Germans and the Jews into your group meditation and pour out your group love upon both these divisions of your brothers in the human family. See to it that before you begin your meditation you have freed yourselves—emotions and mind—from any latent antagonisms, from any hatreds, from any preconceived ideas of right or wrong but that you simply fall back upon the love of your souls, remembering that both [148] Jews and Germans are souls as you are and identical in their origin, their goal and their life experience with yours.

Tôi sẽ yêu cầu các bạn đưa người Đức và người Do Thái vào bài tham thiền nhóm của các bạn và đổ tình thương nhóm của các bạn lên cả hai bộ phận này của các huynh đệ của các bạn trong gia đình nhân loại. Hãy đảm bảo rằng trước khi các bạn bắt đầu tham thiền, các bạn đã giải thoát bản thân—cảm xúc và tâm trí—khỏi bất kỳ sự đối kháng tiềm ẩn nào, khỏi bất kỳ sự căm ghét nào, khỏi bất kỳ ý tưởng định trước nào về đúng hay sai nhưng các bạn chỉ đơn giản là dựa vào tình thương của linh hồn của các bạn, nhớ rằng cả người Do Thái và người Đức đều là các linh hồn như các bạn và đồng nhất về nguồn gốc, mục tiêu và kinh nghiệm sống của họ với của các bạn.

As you pour out the stream of pure white light (as Stage III instructs you), see to it that it pours through you with purity and clarity as one stream. Then see it bisect into equal quantities or proportions—one stream of living light and love going to the Jews and the other to the German peoples. The quality of your love will count and not so much the accuracy of your analysis or the perfection of your technique.

Khi các bạn đổ ra dòng ánh sáng trắng tinh khiết (như Giai đoạn III hướng dẫn các bạn), hãy đảm bảo rằng nó tuôn qua các bạn với sự trong sạch và rõ ràng như một dòng. Sau đó, hãy thấy nó chia thành các lượng hoặc tỷ lệ bằng nhau—một dòng ánh sáng và tình thương sống động đi đến người Do Thái và dòng kia đến người dân Đức. Phẩm chất của tình thương của các bạn sẽ quan trọng chứ không phải là sự chính xác của phân tích của các bạn hoặc sự hoàn hảo của kỹ thuật của các bạn.

c. The Contrast between Maya and Inspiration.—c. Sự tương phản giữa Maya và Cảm hứng.

Here we come definitely into the realm of material substance. This is essentially and in a peculiar manner the realm of force. Maya is predominantly (for the individual) the aggregate of the forces which control his septenary force centres to the exclusion, I would emphasise, of the controlling energy of the soul. Therefore, you will see that the bulk of humanity, until a man stands upon the Probationary Path, are under the control of maya, for a man succumbs to maya when he is controlled by any other force or forces than those energies which come direct from the soul, conditioning and controlling the lesser forces of the personality as they eventually and inevitably must and will.

Ở đây chúng ta chắc chắn đi vào lĩnh vực của chất liệu vật chất. Đây về cơ bản và theo một cách đặc biệt là lĩnh vực của mãnh lực. Maya chủ yếu (đối với cá nhân) là tổng hợp của các mãnh lực kiểm soát bảy trung tâm mãnh lực của anh ta đến mức loại trừ, tôi muốn nhấn mạnh, năng lượng kiểm soát của linh hồn. Do đó, các bạn sẽ thấy rằng phần lớn nhân loại, cho đến khi một người đứng trên Con Đường Dự Bị, đều nằm dưới sự kiểm soát của ảo lực, vì một người khuất phục trước ảo lực khi anh ta bị kiểm soát bởi bất kỳ mãnh lực hoặc các mãnh lực nào khác ngoài những năng lượng đến trực tiếp từ linh hồn, định hình và kiểm soát các mãnh lực thấp hơn của phàm ngã như chúng cuối cùng và chắc chắn phải và sẽ làm.

When a man is under the control of physical, astral and mental forces, he is convinced at the time that they are, for him, right forces. Herein lies the problem of maya. Such forces, however, when they control a man, determine him in a separative attitude and produce an effect which feeds and stimulates the personality and does not bring in the energy of the soul, the true Individuality. This analysis should prove illuminating to you. If men and [149] women would bring their lives under a closer scrutiny by the true inner or spiritual man and could thus determine what combination of energies conditions their life activity, they would not continue to function—as they do now—so blindly, so inadequately and so ineffectually.

Khi một người nằm dưới sự kiểm soát của các mãnh lực thể xác, cảm dục và trí tuệ, anh ta tin vào thời điểm đó rằng chúng, đối với anh ta, là các mãnh lực đúng đắn. Ở đây nằm vấn đề của ảo lực. Tuy nhiên, các mãnh lực như vậy, khi chúng kiểm soát một người, quyết định anh ta trong một thái độ chia rẽ và tạo ra một hiệu ứng nuôi dưỡng và kích thích phàm ngã và không mang lại năng lượng của linh hồn, Cá tính thực sự. Phân tích này nên tỏ ra soi sáng cho các bạn. Nếu những người nam và nữ sẽ đưa cuộc sống của họ vào một sự xem xét kỹ lưỡng hơn bởi con người bên trong hay tinh thần thực sự và do đó có thể xác định sự kết hợp nào của các năng lượng định hình hoạt động cuộc sống của họ, họ sẽ không tiếp tục hoạt động—như họ làm bây giờ—một cách mù quáng, không đầy đủ và không hiệu quả.

It is for this reason that the study and understanding of motives is of such value and importance, for such a study determines intellectually (if properly investigated) what factor or factors inspires the daily life. This is a statement worth careful consideration. I would ask you: What is your major actuating motive? For, whatever it may be, it conditions and determines your predominant life tendency.

Chính vì lý do này mà việc nghiên cứu và thấu hiểu các động cơ có giá trị và tầm quan trọng như vậy, vì một nghiên cứu như vậy xác định một cách trí tuệ (nếu được điều tra đúng cách) yếu tố hoặc các yếu tố nào truyền cảm hứng cho cuộc sống hàng ngày. Đây là một tuyên bố đáng để xem xét cẩn thận. Tôi yêu cầu các bạn: Động cơ thúc đẩy chính của các bạn là gì? Vì, bất kể nó có thể là gì, nó định hình và quyết định xu hướng cuộc sống chủ yếu của các bạn.

Many people, particularly the unintelligent masses, are solely inspired by desire—material, physical and temporary. Animal desire for the satisfaction of the animal appetites, material desire for possession and for the luxuries of existence, the longing for “things,” for comforts and for security—economic, social and religious—control the majority. The man is under the influence of the densest form of maya, and the forces of his nature are concentrated in the sacral centre. Others are motivated by some form of aspiration or ambition—aspiration towards some material heaven (and most religions portray heaven in this manner), ambitions for power, desire for the satisfaction of the emotional or aesthetic appetites and for the possession of the more subtle realities, and the longing for emotional comfort, for mental stability and assurance that the higher desires will meet with gratification. All this is maya in its emotional form, and it is not the same thing as glamour. In the case of glamour, the forces of a man’s nature are seated in the solar plexus. In the case of maya, they are seated in the sacral centre. Glamour is subtle and emotional. Maya is tangible and etheric.

Nhiều người, đặc biệt là quần chúng không thông minh, chỉ được truyền cảm hứng bởi ham muốn—vật chất, thể xác và tạm thời. Ham muốn động vật để thỏa mãn các ham muốn động vật, ham muốn vật chất để sở hữu và cho những xa xỉ của sự tồn tại, khao khát “những thứ,” cho sự thoải mái và cho sự an toàn—kinh tế, xã hội và tôn giáo—kiểm soát đa số. Con người nằm dưới ảnh hưởng của hình thức ảo lực đậm đặc nhất, và các mãnh lực của bản chất của anh ta được tập trung ở luân xa xương cùng. Những người khác được thúc đẩy bởi một số hình thức khát vọng hoặc tham vọng—khát vọng hướng tới một thiên đường vật chất nào đó (và hầu hết các tôn giáo đều miêu tả thiên đường theo cách này), tham vọng quyền lực, ham muốn thỏa mãn các ham muốn cảm xúc hoặc thẩm mỹ và để sở hữu các thực tại tinh tế hơn, và khao khát sự thoải mái cảm xúc, sự ổn định trí tuệ và sự đảm bảo rằng các ham muốn cao hơn sẽ được thỏa mãn. Tất cả những điều này là ảo lực trong hình thức cảm xúc của nó, và nó không giống như ảo cảm. Trong trường hợp của ảo cảm, các mãnh lực của bản chất của một người được đặt ở tùng thái dương. Trong trường hợp của ảo lực, chúng được đặt ở luân xa xương cùng. Ảo cảm là tinh tế và cảm xúc. Maya là hữu hình và dĩ thái.

[150] Such are the forces of maya which actuate, motivate and energise the life of the ordinary man. Under their influence he is helpless for they inspire all his thinking, all his aspiration and his desire, and all his activity on the physical plane. His problem is twofold:

 Đó là các mãnh lực của ảo lực thúc đẩy, tạo động lực và tiếp sinh lực cho cuộc sống của người bình thường. Dưới ảnh hưởng của chúng, anh ta bất lực vì chúng truyền cảm hứng cho mọi suy nghĩ, mọi khát vọng và ham muốn của anh ta, và mọi hoạt động của anh ta trên cõi hồng trần. Vấn đề của anh ta là hai mặt:

1. To bring all his centres under the inspiration of the soul.

1. Để đưa tất cả các luân xa của mình dưới sự cảm hứng của linh hồn.

2. To transfer or transmute the forces of the lower centres, which control the personality, into the energies of the centres above the diaphragm, which respond automatically to the inspiration of the soul.

2. Để chuyển giao hoặc chuyển hoá các mãnh lực của các luân xa thấp hơn, kiểm soát phàm ngã, thành các năng lượng của các luân xa phía trên cơ hoành, đáp ứng một cách tự động với sự cảm hứng của linh hồn.

It is in this thought that the potency and the symbolic value of breathing exercises consists. The motive is soul control, and though the methods employed are (in many cases) definitely undesirable yet the developing tendency of the life thought will prove inevitably determining and conditioning. The methods used may not save the unprepared physical body from certain evil and disastrous results yet, in the long run and in the last analysis, they may condition the future experience (probably in another life) in such a manner that the aspirant will find himself more able to function as a soul than might otherwise have been the case.

Chính trong ý nghĩ này mà tiềm năng và giá trị tượng trưng của các bài tập thở bao gồm. Động cơ là sự kiểm soát của linh hồn, và mặc dù các phương pháp được sử dụng (trong nhiều trường hợp) chắc chắn là không mong muốn nhưng xu hướng phát triển của ý nghĩ cuộc sống sẽ chứng tỏ là quyết định và định hình một cách không thể tránh khỏi. Các phương pháp được sử dụng có thể không cứu được thể xác chưa được chuẩn bị khỏi một số kết quả xấu và tai hại nhưng, về lâu dài và xét cho cùng, chúng có thể định hình kinh nghiệm trong tương lai (có lẽ trong một kiếp khác) theo cách mà người chí nguyện sẽ thấy mình có khả năng hoạt động như một linh hồn hơn là trường hợp khác.

Before I close this particular instruction upon glamour, I would like to call the attention of the group to the occult sentences which I gave to D.L.R. prior to his leaving the group. They have a definite relation to the group work and I would like you to give them careful consideration and study. The Old Commentary, in speaking of the work of those whose dharma it is to dissipate world glamour, uses the following illuminating sentences:

Trước khi tôi kết thúc hướng dẫn cụ thể này về ảo cảm, tôi muốn kêu gọi sự chú ý của nhóm đến các câu huyền bí mà tôi đã đưa cho D.L.R. trước khi anh ta rời nhóm. Chúng có một mối quan hệ rõ ràng với công việc nhóm và tôi muốn các bạn xem xét và nghiên cứu chúng một cách cẩn thận. Cổ Luận, khi nói về công việc của những người có dharma là xua tan ảo cảm thế giới, sử dụng các câu soi sáng sau:

“They come and stand. Within the midst of whirling forms—some of beauty rare and some of [151] horror and despair—they stand. They look not here or there but, with their faces turned towards the light, they stand. Thus through their minds the pure light streams to dissipate the fogs.

“Họ đến và đứng. Giữa những hình tướng xoay tròn—một số có vẻ đẹp hiếm có và một số có sự kinh hoàng và tuyệt vọng—họ đứng. Họ không nhìn đây hay đó mà, với khuôn mặt quay về phía ánh sáng, họ đứng. Do đó, qua tâm trí của họ, ánh sáng tinh khiết tuôn ra để xua tan những màn sương mù.

“They come and rest. They cease their outer labours, pausing to do a different work. Within their hearts is rest. They run not here and there, but constitute a point of peace and rest. That which upon the surface veils and hides the real begins to disappear and from the heart at rest a beam of dissipating force projects, blends with the shining light and then the mists of man’s creation disappear.

“Họ đến và nghỉ ngơi. Họ ngừng các công việc bên ngoài của mình, tạm dừng để làm một công việc khác. Trong trái tim của họ là sự nghỉ ngơi. Họ không chạy đây đó, mà tạo thành một điểm của hòa bình và nghỉ ngơi. Cái mà trên bề mặt che giấu và che đậy cái thực bắt đầu biến mất và từ trái tim đang nghỉ ngơi, một tia mãnh lực xua tan phóng chiếu, hòa trộn với ánh sáng chiếu rọi và sau đó những màn sương mù của sự sáng tạo của con người biến mất.

“They come and they observe. They own the eye of vision; likewise they own the right direction of the needed force. They see the glamour of the world, and seeing, they note behind it all the true, the beautiful, the real. Thus through the eye of Buddhi comes the power to drive away the veiling, swirling glamours of that glamorous world.

“Họ đến và họ quan sát. Họ sở hữu con mắt của tầm nhìn; tương tự như vậy, họ sở hữu sự định hướng đúng đắn của mãnh lực cần thiết. Họ thấy ảo cảm của thế giới, và khi thấy, họ ghi nhận đằng sau tất cả những gì là thật, là đẹp, là thực. Do đó, qua con mắt của Bồ đề, đến sức mạnh để xua đuổi những ảo cảm che giấu, xoáy tròn của thế giới ảo cảm đó.

“They stand, they rest, and they observe. Such are their lives and such the service that they render to the souls of men.”

“Họ đứng, họ nghỉ ngơi, và họ quan sát. Đó là cuộc sống của họ và đó là sự phụng sự mà họ dành cho các linh hồn của con người.”

I would commend these lines to your careful thought. They convey to you not only the field of your group service but also the desired attitude of the personal life of every member of the group.

Tôi muốn giới thiệu những dòng này cho suy nghĩ cẩn thận của các bạn. Chúng truyền đạt cho các bạn không chỉ lĩnh vực phụng sự nhóm của các bạn mà còn cả thái độ mong muốn của cuộc sống cá nhân của mọi thành viên trong nhóm.

I would also like, at this point, to touch upon a factor of real importance in this work and to repeat my earlier warning: Will you remember that the effort to free yourselves from irritation or from what is called in Agni Yoga “imperil” (a peculiar yet satisfying word, my brothers) is particularly essential for this group? Irritation is exceedingly prevalent these days of nervous tension and it most [152] definitely imperils progress and retards the steps of the disciple upon the Way. It can produce dangerous group tension if present in any of you, and this induced group tension can interfere with the free play of the power and light which you are supposed to use, even when the other group members remain unconscious of the emanating source. Irritation definitely generates a poison which locates itself in the region of the stomach and of the solar plexus. Irritation is a disease, if I might use that word, of the solar plexus centre and it is definitely contagious to an almost alarming extent. So, my brothers, watch yourselves with care and remember that just in so far as you can live in the head and in the heart, you will end the disease of imperil and aid in the transference of the forces of the solar plexus into the heart centre.

Tôi cũng muốn, ở điểm này, đề cập đến một yếu tố có tầm quan trọng thực sự trong công việc này và lặp lại lời cảnh báo trước đây của tôi: Các bạn có nhớ rằng nỗ lực giải thoát bản thân khỏi sự cáu kỉnh hoặc khỏi cái được gọi trong Agni Yoga là “sự nguy hiểm” (một từ kỳ lạ nhưng thỏa mãn, các huynh đệ của tôi) là đặc biệt cần thiết cho nhóm này không? Sự cáu kỉnh cực kỳ phổ biến trong những ngày căng thẳng thần kinh này và nó chắc chắn gây nguy hiểm cho sự tiến bộ và làm chậm các bước của đệ tử trên Con đường. Nó có thể tạo ra sự căng thẳng nhóm nguy hiểm nếu có mặt ở bất kỳ ai trong các bạn, và sự căng thẳng nhóm được gây ra này có thể cản trở sự hoạt động tự do của sức mạnh và ánh sáng mà các bạn được cho là phải sử dụng, ngay cả khi các thành viên khác trong nhóm vẫn không ý thức được nguồn phát ra. Sự cáu kỉnh chắc chắn tạo ra một chất độc định vị ở vùng dạ dày và tùng thái dương. Sự cáu kỉnh là một căn bệnh, nếu tôi có thể dùng từ đó, của luân xa tùng thái dương và nó chắc chắn lây nhiễm đến một mức độ gần như đáng báo động. Vì vậy, các huynh đệ của tôi, hãy tự mình xem xét cẩn thận và nhớ rằng chỉ trong chừng mực các bạn có thể sống trong đầu và trong tim, các bạn sẽ chấm dứt căn bệnh nguy hiểm và hỗ trợ trong việc chuyển giao các mãnh lực của tùng thái dương vào luân xa tim.

d. The Contrast between the Dweller and its opposite, the Angel of the Presence.—d. Sự tương phản giữa Kẻ Chận Ngõ và đối lập của nó, Thiên Thần của Hiện Diện.

The entire subject of the Dweller and its relation to the Angel (a symbolic way of dealing with a great relationship and possibility, and a great fact in manifestation) is only now possible of consideration. Only when man is an integrated personality does the problem of the Dweller truly arise, and only when the mind is alert and the intelligence organised (as is becoming the case today on a fairly large scale) is it possible for man to sense—intelligently and not just mystically—the Angel and so intuit the PRESENCE. Only then does the entire question of hindrances which the Dweller embodies, and the limitations which it provides to spiritual contact and realisation assume potent proportions. Only then can they be usefully considered and steps taken to induce right action. Only when there is adequate fusion within humanity as a whole does [153] the great human Dweller on the Threshold appear as an integrated entity, or the Dweller in a national or racial sense makes its appearance, spreading and vitalising national, racial and planetary glamour, fostering and feeding individual glamours and making the entire problem unmistakably apparent. Only then can the relation between the soul of humanity and the generated forces of its ancient and potent personality assume proportions which call for drastic activity and intelligent cooperation.

Toàn bộ chủ đề về Kẻ Chận Ngõ và mối quan hệ của nó với Thiên Thần (một cách tượng trưng để đề cập đến một mối quan hệ và khả năng vĩ đại, và một sự thật vĩ đại trong sự biểu hiện) chỉ bây giờ mới có thể được xem xét. Chỉ khi con người là một phàm ngã tích hợp thì vấn đề về Kẻ Chận Ngõ mới thực sự nảy sinh, và chỉ khi tâm trí tỉnh táo và trí tuệ được tổ chức (như đang trở thành trường hợp ngày nay trên một quy mô khá lớn) thì con người mới có thể cảm nhận—một cách thông minh chứ không chỉ là thần bí—Thiên Thần và do đó trực giác được SỰ HIỆN DIỆN. Chỉ khi đó, toàn bộ câu hỏi về những trở ngại mà Kẻ Chận Ngõ thể hiện, và những hạn chế mà nó cung cấp cho sự tiếp xúc và chứng nghiệm tinh thần mới có những tỷ lệ mạnh mẽ. Chỉ khi đó, chúng mới có thể được xem xét một cách hữu ích và các bước được thực hiện để gây ra hành động đúng đắn. Chỉ khi có sự dung hợp đầy đủ trong nhân loại nói chung thì Kẻ Chận Ngõ vĩ đại của con người trên Ngưỡng cửa mới xuất hiện như một thực thể tích hợp, hoặc Kẻ Chận Ngõ theo nghĩa quốc gia hay chủng tộc mới xuất hiện, lan rộng và tiếp sinh lực cho ảo cảm quốc gia, chủng tộc và hành tinh, nuôi dưỡng và nuôi dưỡng các ảo cảm cá nhân và làm cho toàn bộ vấn đề trở nên rõ ràng không thể nhầm lẫn. Chỉ khi đó, mối quan hệ giữa linh hồn của nhân loại và các mãnh lực được tạo ra của phàm ngã cổ xưa và mạnh mẽ của nó mới có những tỷ lệ đòi hỏi hoạt động quyết liệt và sự hợp tác thông minh.

Such a time has now come, and in the two books, Problems of Humanity and The Reappearance of the Christ, and also in the Wesak and June Full Moon messages, I have dealt with this most practical and urgent situation, which is in itself the guarantee of human progress toward its destined goal as well as the assertion of its major hindrances to spiritual realisation. The sections on which we shall now be engaged are of prime importance to all who are in training for initiation. I said “in training,” my brothers; I did not say that you would take initiation in this life. I know not myself whether you will or no; the issue lies in your hands and in your planned destiny—planned by your souls. Your problem is essentially that of learning to handle the Dweller on the Threshold and of ascertaining the procedures and the processes whereby the momentous activity of fusion can take place. Through the medium of this fusion the Dweller “disappears and is no more seen, though still he functions on the outer plane, the agent of the Angel; the light absorbs the Dweller, and into obscuration—radiant yet magnetic—this ancient form of life dissolves though keeping still its form; it rests and works but is not now itself.” Such are the paradoxical statements of the Old Commentary.

Một thời điểm như vậy đã đến, và trong hai cuốn sách, Các vấn đề của Nhân loạiSự Tái Xuất của Đức Christ, và cũng trong các thông điệp Wesak và Trăng Tròn tháng Sáu, tôi đã đề cập đến tình hình rất thực tế và cấp bách này, mà tự nó là sự bảo đảm cho sự tiến bộ của con người hướng tới mục tiêu định mệnh của nó cũng như sự khẳng định về những trở ngại chính của nó đối với sự chứng nghiệm tinh thần. Các phần mà chúng ta sẽ tham gia bây giờ có tầm quan trọng hàng đầu đối với tất cả những người đang được đào tạo để điểm đạo. Tôi đã nói “đang được đào tạo,” các huynh đệ của tôi; tôi không nói rằng các bạn sẽ được điểm đạo trong kiếp này. Tôi không biết liệu các bạn có được hay không; vấn đề nằm trong tay các bạn và trong số phận đã được hoạch định của các bạn—được hoạch định bởi linh hồn của các bạn. Vấn đề của các bạn về cơ bản là học cách xử lý Kẻ Chận Ngõ và xác định các thủ tục và các quá trình mà qua đó hoạt động dung hợp trọng đại có thể diễn ra. Thông qua trung gian của sự dung hợp này, Kẻ Chận Ngõ “biến mất và không còn được nhìn thấy, mặc dù nó vẫn hoạt động trên cõi bên ngoài, là tác nhân của Thiên Thần; ánh sáng hấp thụ Kẻ Chận Ngõ, và vào sự che khuất—rạng rỡ nhưng từ tính—hình tướng sự sống cổ xưa này tan biến mặc dù vẫn giữ hình dạng của nó; nó nghỉ ngơi và làm việc nhưng bây giờ không còn là chính nó.” Đó là những tuyên bố nghịch lý của Cổ Luận.

I have earlier defined for you in as simple terms as possible the nature of the Dweller. I would like, however, [154] to enlarge upon one or two points and give one or two new suggestions which—for the sake of clarity and for your more rapid comprehension—we will tabulate as follows:

Trước đây tôi đã định nghĩa cho các bạn bằng những thuật ngữ đơn giản nhất có thể về bản chất của Kẻ Chận Ngõ. Tuy nhiên, tôi muốn nói rộng hơn về một hoặc hai điểm và đưa ra một hoặc hai gợi ý mới mà—vì sự rõ ràng và để các bạn lĩnh hội nhanh hơn—chúng ta sẽ lập bảng như sau:

1. The Dweller on the Threshold is essentially the personality; it is an integrated unity composed of physical forces, vital energy, astral forces and mental energies, constituting the sum total of the lower nature.

1. Kẻ Chận Ngõ về cơ bản là phàm ngã; đó là một sự thống nhất tích hợp bao gồm các mãnh lực thể xác, năng lượng sống còn, các mãnh lực cảm dục và các năng lượng trí tuệ, tạo thành tổng số của bản chất thấp hơn.

2. The Dweller takes form when a re-orientation of man’s life has taken place consciously and under soul impression; the whole personality is then theoretically directed towards liberation into service. The problem is to make the theory and the aspiration facts in experience.

2. Kẻ Chận Ngõ có hình dạng khi một sự tái định hướng của cuộc đời con người đã diễn ra một cách có ý thức và dưới ấn tượng của linh hồn; toàn bộ phàm ngã sau đó được định hướng một cách lý thuyết hướng tới sự giải thoát vào sự phụng sự. Vấn đề là làm cho lý thuyết và khát vọng trở thành sự thật trong kinh nghiệm.

3. For a great length of time the forces of the personality do not constitute a Dweller. The man is not on the threshold of divinity; he is not consciously aware of the Angel. His forces are inchoate; he works unconsciously in his environment, the victim of circumstance and of his own nature apparently and under the lure and the urge of desire for physical plane activity and existence. When, however, the life of the man is ruled from the mental plane, plus desire or ambition, and he is controlled at least to some large extent by mental influence, then the Dweller begins to take shape as a unified force.

3. Trong một thời gian dài, các mãnh lực của phàm ngã không tạo thành một Kẻ Chận Ngõ. Con người không ở trên ngưỡng cửa của thiên tính; anh ta không có ý thức về Thiên Thần. Các mãnh lực của anh ta chưa thành hình; anh ta làm việc một cách vô thức trong môi trường của mình, là nạn nhân của hoàn cảnh và của bản chất của chính mình rõ ràng và dưới sự quyến rũ và sự thôi thúc của ham muốn hoạt động và tồn tại trên cõi hồng trần. Tuy nhiên, khi cuộc sống của con người được cai trị từ cõi trí, cộng với ham muốn hoặc tham vọng, và anh ta bị kiểm soát ít nhất ở một mức độ lớn bởi ảnh hưởng trí tuệ, thì Kẻ Chận Ngõ bắt đầu có hình dạng như một mãnh lực thống nhất.

4. The stages wherein the Dweller on the Threshold is recognised, subjected to a discriminating discipline and finally controlled and mastered, are mainly three:

4. Các giai đoạn trong đó Kẻ Chận Ngõ được nhận ra, chịu một kỷ luật phân biện và cuối cùng được kiểm soát và làm chủ, chủ yếu có ba giai đoạn:

a. The stage wherein the personality dominates and rules the life and ambitions and the goals of man’s life-endeavour. The Dweller then controls.

a. Giai đoạn trong đó phàm ngã thống trị và cai trị cuộc sống và các tham vọng và các mục tiêu của nỗ lực cuộc đời của con người. Kẻ Chận Ngõ sau đó kiểm soát.

b. The stage of a growing cleavage in the consciousness [155] of the disciple. The Dweller or the personality is then urged in two directions: one, towards the pursuit of personal ambitions and desires in the three worlds; the other, in which the effort is made by the Dweller (note this statement) to take a stand upon the threshold of divinity and before the Portal of Initiation.

b. Giai đoạn của một sự chia rẽ ngày càng tăng trong tâm thức của đệ tử. Kẻ Chận Ngõ hay phàm ngã sau đó bị thúc đẩy theo hai hướng: một, hướng tới việc theo đuổi các tham vọng và ham muốn cá nhân trong ba cõi giới; hướng kia, trong đó nỗ lực được thực hiện bởi Kẻ Chận Ngõ (lưu ý tuyên bố này) để đứng trên ngưỡng cửa của thiên tính và trước Cổng Điểm Đạo.

c. The stage wherein the Dweller consciously seeks the cooperation of the soul and, though still in itself essentially constituting a barrier to spiritual progress, is more and more influenced by the soul than by its lower nature.

c. Giai đoạn trong đó Kẻ Chận Ngõ có ý thức tìm kiếm sự hợp tác của linh hồn và, mặc dù tự nó vẫn về cơ bản tạo thành một rào cản đối với sự tiến bộ tinh thần, nhưng ngày càng bị ảnh hưởng bởi linh hồn hơn là bởi bản chất thấp hơn của nó.

5. When the final stage is reached (and many are now reaching it today) the disciple strives with more or less success to steady the Dweller (by learning to “hold the mind steady in the light” and thus controlling the lower nature). In this way the constant fluid changefulness of the Dweller is gradually overcome; its orientation towards reality and away from the Great Illusion is made effective, and the Angel and the Dweller are slowly brought into a close rapport.

5. Khi giai đoạn cuối cùng được đạt đến (và nhiều người hiện đang đạt đến nó ngày nay), đệ tử cố gắng với ít nhiều thành công để ổn định Kẻ Chận Ngõ (bằng cách học cách “giữ tâm trí ổn định trong ánh sáng” và do đó kiểm soát bản chất thấp hơn). Bằng cách này, sự thay đổi chất lỏng liên tục của Kẻ Chận Ngõ dần dần được khắc phục; sự định hướng của nó hướng tới thực tại và xa rời Đại Ảo tưởng được thực hiện hiệu quả, và Thiên Thần và Kẻ Chận Ngõ dần dần được đưa vào một mối quan hệ gần gũi.

6. In the earlier stages of effort and of attempted control, the Dweller is positive and the Soul is negative in their effects in the three worlds of human endeavour. Then there is a period of oscillation, leading to a life of equilibrium wherein neither aspect appears to dominate; after that the balance changes and the personality steadily becomes negative and the soul or psyche becomes dominant and positive.

6. Trong các giai đoạn nỗ lực và cố gắng kiểm soát ban đầu, Kẻ Chận Ngõ là tích cực và Linh hồn là tiêu cực trong các hiệu ứng của chúng trong ba cõi giới nỗ lực của con người. Sau đó có một thời kỳ dao động, dẫn đến một cuộc sống cân bằng trong đó không có phương diện nào dường như thống trị; sau đó sự cân bằng thay đổi và phàm ngã dần trở nên tiêu cực và linh hồn hay tâm linh trở nên thống trị và tích cực.

7. The astrological influences can potently affect these situations and—speaking generally and within certain esoteric limits—it might be noted that: [156]

7. Các ảnh hưởng chiêm tinh có thể ảnh hưởng mạnh mẽ đến các tình huống này và—nói chung và trong một số giới hạn huyền bí nhất định—có thể lưu ý rằng:

a.

Leo

controls the positive Dweller.

b.

Gemini

controls the processes of oscillation.

c.

Sagittarius

controls the negative Dweller.

It might be added that the three signs—Scorpio, Sagittarius, Capricorn—lead finally to the fusion of the Dweller and the Angel.

 Có thể nói thêm rằng ba dấu hiệu—Hổ Cáp, Nhân Mã, Ma Kết—cuối cùng dẫn đến sự dung hợp của Kẻ Chận Ngõ và Thiên Thần.

8. The soul ray controls and conditions the activity of the Angel and its type of influence upon the Dweller. It affects karma, times and seasons.

8. Cung linh hồn kiểm soát và định hình hoạt động của Thiên Thần và loại ảnh hưởng của nó lên Kẻ Chận Ngõ. Nó ảnh hưởng đến nghiệp quả, thời gian và các mùa.

9. The personality ray controls the Dweller in all the earlier states and up to the time when the soul ray begins steadily to produce a growing effect. This personality ray is, as you know, a combination of three energies which produce the fourth or personality ray, through the medium of their inter-relation over a vast period of time.

9. Cung phàm ngã kiểm soát Kẻ Chận Ngõ trong tất cả các trạng thái ban đầu và cho đến khi cung linh hồn bắt đầu tạo ra một hiệu ứng ngày càng tăng một cách vững chắc. Cung phàm ngã này, như các bạn biết, là một sự kết hợp của ba năng lượng tạo ra cung phàm ngã thứ tư, thông qua trung gian của mối quan hệ qua lại của chúng trong một khoảng thời gian dài.

10. Therefore, the five types of energy which I indicated to you as of importance in your own lives when I gave you indications as to the nature of your five controlling rays, govern also the relation between the Dweller and the Angel, both in the individual and in humanity as a whole. These five are the rays of the physical body, the astral ray, the mind ray, the personality ray and the soul ray.

10. Do đó, năm loại năng lượng mà tôi đã chỉ ra cho các bạn là quan trọng trong cuộc sống của chính các bạn khi tôi cho các bạn những chỉ dẫn về bản chất của năm cung kiểm soát của các bạn, cũng cai quản mối quan hệ giữa Kẻ Chận Ngõ và Thiên Thần, cả trong cá nhân và trong nhân loại nói chung. Năm loại này là các cung của thể xác, cung cảm dục, cung trí, cung phàm ngã và cung linh hồn.

11. The rays which govern humanity and which condition humanity and the present world problem are as follows:

11. Các cung cai quản nhân loại và định hình nhân loại và vấn đề thế giới hiện tại là như sau:

a.

The Soul ray

2nd

humanity must express love.

b.

The personality ray

3rd

developing intelligence for transmutation into love-wisdom.

c.

Mind ray

5th

scientific achievement.

d.

Astral ray

6th

idealistic development.

e.

Physical ray

7th

organisation. Business.

[157] The soul ray controls for an entire life period. The personality rays given above are for the Piscean Age which is now beginning to pass out; but these have definitely and irrevocably conditioned humanity.

 Cung linh hồn kiểm soát trong cả một kiếp sống. Các cung phàm ngã được đưa ra ở trên là cho Kỷ nguyên Song Ngư hiện đang bắt đầu đi ra; nhưng những cung này đã định hình nhân loại một cách rõ ràng và không thể thay đổi.

You will note also that the first Ray of Will or Power is missing as is the fourth Ray of Harmony through Conflict. This fourth ray is always active as it controls in a peculiar manner the fourth creative Hierarchy and might be regarded as forming the basic personality ray of the fourth creative Hierarchy. The one given above is a transient and fleeting personality ray of a minor incarnation.

Các bạn cũng sẽ lưu ý rằng Cung một của Ý Chí hay Quyền Năng bị thiếu cũng như Cung bốn của Sự Hài hòa thông qua Xung đột. Cung bốn này luôn hoạt động vì nó kiểm soát theo một cách đặc biệt Huyền Giai Sáng Tạo thứ tư và có thể được coi là hình thành cung phàm ngã cơ bản của Huyền Giai Sáng Tạo thứ tư. Cung được đưa ra ở trên là một cung phàm ngã thoáng qua và phù du của một sự lâm phàm nhỏ.

12. In the Aquarian Age which is rapidly coming, the Dweller will present slightly different personality forces:

12. Trong Kỷ nguyên Bảo Bình đang đến nhanh chóng, Kẻ Chận Ngõ sẽ trình bày các mãnh lực phàm ngã hơi khác:

a.

Personality ray

5th

basic and determining.

b.

Mind ray

4th

the creative effect.

c.

Astral ray

6th

conditioning incentives.

d.

Physical ray

7th

incoming ray.

13. Each great cycle in the zodiac is in the nature of an incarnation of the human family, and each great race is a somewhat similar happening; the latter is, however, of more importance where the human understanding and consciousness is concerned. The analogy is to the few important incarnations in the life of the soul in contra-distinction to the many unimportant and rapidly succeeding incarnations. Of the important incarnations there are three which are of major import: the Lemurian, the Atlantean, and the Aryan races.

13. Mỗi chu kỳ lớn trong hoàng đạo có bản chất của một sự lâm phàm của gia đình nhân loại, và mỗi nhân loại lớn là một sự kiện tương tự; tuy nhiên, cái sau có tầm quan trọng hơn đối với sự thấu hiểu và tâm thức của con người. Sự tương đồng là với một vài sự lâm phàm quan trọng trong cuộc đời của linh hồn trái ngược với nhiều sự lâm phàm không quan trọng và kế tiếp nhau nhanh chóng. Trong số các sự lâm phàm quan trọng có ba sự lâm phàm có tầm quan trọng chính: các nhân loại Lemuria, Atlantis, và Arya.

14. Each race produced its own type of Dweller on the Threshold who was faced at the close of the spiritual cycle (not the physical which goes on to crystallisation) [158] when maturity was achieved and a certain initiation became possible for its advanced humanity.

14. Mỗi nhân loại đã tạo ra loại Kẻ Chận Ngõ của riêng mình, người đã phải đối mặt vào cuối chu kỳ tinh thần (không phải chu kỳ thể xác tiếp tục đến sự kết tinh) khi sự trưởng thành đã đạt được và một lần điểm đạo nhất định trở nên khả thi cho nhân loại tiên tiến của nó.

15. When a racial incarnation and a zodiacal cycle synchronise (which is not always the case) then there comes a significant and important focussing of the attention of the Dweller on the Angel and vice versa. This is taking place at this time at the close of the Piscean era and when the Aryan race has reached maturity and a relatively high water mark of development. Discipleship is significant of maturity, and it is with mature development that the Dweller is met. The Aryan race is ready for discipleship.

15. Khi một sự lâm phàm chủng tộc và một chu kỳ hoàng đạo đồng bộ (không phải lúc nào cũng vậy) thì có một sự tập trung chú ý có ý nghĩa và quan trọng của Kẻ Chận Ngõ vào Thiên Thần và ngược lại. Điều này đang diễn ra vào thời điểm này vào cuối kỷ nguyên Song Ngư và khi nhân loại Arya đã đạt đến sự trưởng thành và một đỉnh cao phát triển tương đối cao. Địa vị đệ tử là dấu hiệu của sự trưởng thành, và chính với sự phát triển trưởng thành mà Kẻ Chận Ngõ được gặp. Nhân loại Arya đã sẵn sàng cho địa vị đệ tử.

16. The development of sensitivity in the individual and in the race indicates the imminence of the recognition of the Angel from both angles of vision and the immediacy of the opportunity. This opportunity for active fusion has never been so true as now.

16. Sự phát triển của sự nhạy cảm trong cá nhân và trong nhân loại cho thấy sự cận kề của sự công nhận Thiên Thần từ cả hai góc độ tầm nhìn và sự tức thời của cơ hội. Cơ hội cho sự dung hợp tích cực này chưa bao giờ thực sự như bây giờ.

17. The lines of demarcation as existing between the recognised areas of influence between the Dweller and the Angel are clearer than ever before in the history of the race. Man knows the difference between right and wrong and must now choose the way that he shall go. In the Atlantean racial crisis (which was also a complete human crisis), the history of which is perpetuated for us in the Bhagavad Gita, Arjuna—symbol of the then disciple and the world disciple—was frankly bewildered. This is not so true now. The disciples of the world and the world disciple do see the issues today relatively quite clearly. Will expediency win or will the Dweller be sacrificed with love and understanding to the Angel? This is the major problem.

17. Các đường phân định như tồn tại giữa các khu vực ảnh hưởng được công nhận giữa Kẻ Chận Ngõ và Thiên Thần rõ ràng hơn bao giờ hết trong lịch sử của nhân loại. Con người biết sự khác biệt giữa đúng và sai và bây giờ phải chọn con đường mà mình sẽ đi. Trong cuộc khủng hoảng chủng tộc Atlantis (cũng là một cuộc khủng hoảng hoàn toàn của con người), mà lịch sử của nó được duy trì cho chúng ta trong Bhagavad Gita, Arjuna—biểu tượng của đệ tử lúc đó và đệ tử thế giới—đã hoàn toàn bối rối. Điều này bây giờ không còn đúng nữa. Các đệ tử của thế giới và đệ tử thế giới ngày nay nhìn thấy các vấn đề một cách tương đối khá rõ ràng. Liệu sự tiện lợi sẽ chiến thắng hay Kẻ Chận Ngõ sẽ bị hy sinh với tình thương và sự thấu hiểu cho Thiên Thần? Đây là vấn đề chính.

[159] I will ask you, my brother, to do two things: study the above ideas in the light of the present world crisis, and in the light of your own soul-personality problem.

 Tôi sẽ yêu cầu các bạn, huynh đệ của tôi, làm hai việc: nghiên cứu các ý tưởng trên dưới ánh sáng của cuộc khủng hoảng thế giới hiện tại, và dưới ánh sáng của vấn đề linh hồn-phàm ngã của chính các bạn.

Advanced humanity stands, as the Dweller, on the very threshold of divinity. The Angel stands expectant—absorbed in the PRESENCE yet ready to absorb the Dweller. Humanity has advanced in consciousness to the very boundaries of the world of spiritual values and the kingdom of Light and of God. The Angel has “come to Earth” in expectation of recognition—an event of which the advent of Christ two thousand years ago was the symbol and the precursor. This is the situation where all advanced aspirants are concerned. It can be yours. It is the situation also where humanity as a whole is concerned and the approaching Hierarchy. The consciousness of humanity from the higher and spiritual standpoint functions today through the steadily growing band of world servers, world aspirants and world disciples, and their name is Legion.

Nhân loại tiên tiến đứng, với tư cách là Kẻ Chận Ngõ, trên chính ngưỡng cửa của thiên tính. Thiên Thần đứng chờ đợi—chìm đắm trong SỰ HIỆN DIỆN nhưng sẵn sàng hấp thụ Kẻ Chận Ngõ. Nhân loại đã tiến bộ trong tâm thức đến chính ranh giới của thế giới của các giá trị tinh thần và vương quốc của Ánh sáng và của Thượng đế. Thiên Thần đã “đến Trái Đất” với sự mong đợi được công nhận—một sự kiện mà sự xuất hiện của Đức Christ hai ngàn năm trước là biểu tượng và là tiền thân. Đây là tình hình đối với tất cả những người chí nguyện tiên tiến. Nó có thể là của các bạn. Đó cũng là tình hình đối với nhân loại nói chung và Thánh Đoàn đang đến gần. Tâm thức của nhân loại từ quan điểm cao hơn và tinh thần hoạt động ngày nay thông qua nhóm những người phụng sự thế giới, những người chí nguyện thế giới và các đệ tử thế giới đang phát triển một cách vững chắc, và tên của họ là Vô số.

Humanity today is the Dweller whilst the Hierarchy of Souls is the Angel and behind stands the PRESENCE of Divinity Itself, intuited by the Hierarchy and dimly sensed by humanity but providing in this manner that threefold synthesis which is divine manifestation in form.

Nhân loại ngày nay là Kẻ Chận Ngõ trong khi Thánh Đoàn của các Linh hồn là Thiên Thần và đằng sau là SỰ HIỆN DIỆN của chính Thiên tính, được Thánh Đoàn trực giác và được nhân loại cảm nhận một cách mờ nhạt nhưng cung cấp theo cách này sự tổng hợp tam phân đó là sự biểu hiện thiêng liêng trong hình tướng.

All these three have powerful emanations (though the emanation of the PRESENCE via Shamballa has been wisely held in leash since the human race came into being). They all have auras, if you care so to call them, and in the three worlds at present that of the Dweller is still the most powerful, just as in the life of the aspirant, his personality is as yet the dominant predisposing factor. It is this powerful human emanation which constitutes the major glamour in the life of humanity and of the individual disciple. It is a synthesis of glamour, fused and blended by the personality ray but precipitated by the effect of the steadily influencing soul ray. It [160] is the shadow or distortion of reality, now sensed for the first time on a large scale by the race of men and thrown into high relief by the light which shines from the Angel, the transmitter of energy from the PRESENCE.

Tất cả ba điều này đều có những sự phát xạ mạnh mẽ (mặc dù sự phát xạ của SỰ HIỆN DIỆN thông qua Shamballa đã được giữ lại một cách khôn ngoan kể từ khi nhân loại ra đời). Tất cả chúng đều có hào quang, nếu các bạn muốn gọi chúng như vậy, và trong ba cõi giới hiện tại, hào quang của Kẻ Chận Ngõ vẫn là mạnh nhất, cũng như trong cuộc đời của người chí nguyện, phàm ngã của anh ta vẫn là yếu tố tiền định thống trị. Chính sự phát xạ mạnh mẽ này của con người tạo thành ảo cảm chính trong cuộc đời của nhân loại và của đệ tử cá nhân. Đó là một sự tổng hợp của ảo cảm, được dung hợp và hòa trộn bởi cung phàm ngã nhưng được ngưng tụ bởi hiệu ứng của cung linh hồn ảnh hưởng một cách vững chắc. Đó là bóng tối hay sự xuyên tạc của thực tại, hiện được cảm nhận lần đầu tiên trên quy mô lớn bởi nhân loại và được làm nổi bật bởi ánh sáng chiếu từ Thiên Thần, người truyền năng lượng từ SỰ HIỆN DIỆN.

And so they stand—Humanity and the Hierarchy. And so you stand, my brother, personality and soul, with freedom to go forward into the light if you so determine or to remain static and unprogressive, learning nothing and getting nowhere; you are equally free to return to identification with the Dweller, negating thus the influence of the Angel, refusing imminent opportunity and postponing—until a much later cycle—your determining choice. This is true of you and of Humanity as a whole. Will humanity’s third ray materialistic personality dominate the present situation or will its soul of love prove the most powerful factor, taking hold of the personality and its little issues, leading it to discriminate rightly and to recognise the true values and thus bring in the age of soul or hierarchical control? Time alone will show.

Và do đó họ đứng—Nhân loại và Thánh Đoàn. Và do đó các bạn đứng, huynh đệ của tôi, phàm ngã và linh hồn, với tự do để tiến lên vào ánh sáng nếu các bạn quyết định như vậy hoặc để vẫn tĩnh và không tiến bộ, không học được gì và không đi đến đâu; các bạn cũng tự do trở lại đồng hóa với Kẻ Chận Ngõ, do đó phủ nhận ảnh hưởng của Thiên Thần, từ chối cơ hội sắp xảy ra và hoãn lại—cho đến một chu kỳ sau này—sự lựa chọn quyết định của các bạn. Điều này đúng với các bạn và với Nhân loại nói chung. Liệu phàm ngã duy vật cung ba của nhân loại sẽ thống trị tình hình hiện tại hay linh hồn tình thương của nó sẽ chứng tỏ là yếu tố mạnh mẽ nhất, nắm lấy phàm ngã và các vấn đề nhỏ bé của nó, dẫn nó đến việc phân biện đúng đắn và nhận ra các giá trị thực sự và do đó mang lại thời đại của linh hồn hay sự kiểm soát của Thánh Đoàn? Chỉ có thời gian mới cho thấy.

I will give you no more today. I am anxious for these few essential statements to be mastered by all of you, prior to our taking up Section III. I am anxious too for the general group instructions, which you have lately received, to take much of your time, interest and attention. Inner group adjustments and more firmly established group relations are urgently needed and upon these I ask you to work. I would remind you here also that—as in all else in manifestation—there is a group personality and a group soul; you must learn clearly to distinguish between the two and to throw the entire weight of your influence, desire and pressure on the side of the Group Angel. In this way there might occur that stupendous recognition for which all initiation prepares the applicant—the revelation of the PRESENCE.

Hôm nay tôi sẽ không cho các bạn thêm gì nữa. Tôi mong muốn những tuyên bố thiết yếu này được tất cả các bạn làm chủ, trước khi chúng ta bắt đầu Phần III. Tôi cũng mong muốn các hướng dẫn nhóm chung, mà các bạn đã nhận được gần đây, sẽ chiếm nhiều thời gian, sự quan tâm và sự chú ý của các bạn. Các sự điều chỉnh nhóm nội bộ và các mối quan hệ nhóm được thiết lập vững chắc hơn là rất cần thiết và tôi yêu cầu các bạn làm việc trên những điều này. Ở đây tôi cũng muốn nhắc các bạn rằng—như trong tất cả những thứ khác trong sự biểu hiện—có một phàm ngã nhóm và một linh hồn nhóm; các bạn phải học cách phân biệt rõ ràng giữa hai điều này và dồn toàn bộ trọng lượng ảnh hưởng, ham muốn và áp lực của các bạn về phía Thiên Thần Nhóm. Bằng cách này, có thể xảy ra sự công nhận phi thường đó mà tất cả các lần điểm đạo chuẩn bị cho người nộp đơn—sự mặc khải của SỰ HIỆN DIỆN.

Scroll to Top