The reader is also asked to remember and weigh certain ideas prior to taking up the study of Initiation. Due to the extreme complexity of the matter it is an utter impossibility for us to do more than get a general idea of the scheme; hence the futility of dogmatism. We can do no more than sense a fraction of some wonderful whole, utterly beyond the reach of our consciousness,–a whole that the highest Angel or Perfected Being is but beginning to realise. When we recognise the fact that the average man is as yet fully conscious only on the physical plane, nearly conscious on the emotional plane, and only developing the consciousness of the mental plane, it is obvious that his comprehension of cosmic data can be but rudimentary. When we recognise the further fact, that to be conscious on a plane and to have control on that plane are two very different conditions, it becomes apparent how remote is the possibility of our approximating more than the general trend of the cosmic scheme. | Cũng xin độc giả ghi nhớ và cân nhắc một số ý tưởng trước khi tiến hành nghiên cứu về Điểm đạo. Vì vấn đề hết sức sâu xa tế nhị nên chúng ta hoàn toàn không thể làm gì hơn là đạt đến một ý niệm tổng quát về cơ tiến hóa; bởi vậy có thái độ giáo điều cũng vô ích. Chúng ta chỉ có thể cảm nhận một phần của cái toàn thể kỳ diệu, hoàn toàn vượt quá tầm nhận thức của mình,- một toàn thể mà ngay đến vị Thiên thần cao cả nhất hay một Bậc Trọn lành cũng chỉ mới bắt đầu ý thức được. Khi chúng ta nhận ra sự thực là hiện nay một người bình thường chỉ hoàn toàn có ý thức trên cảnh giới hồng trần, có ý thức gần đầy đủ trên cảnh giới xúc cảm, và chỉ đang phát triển tâm thức trên cảnh giới trí tuệ, thì hiển nhiên y chỉ hiểu được những điều cơ bản của các dữ kiện vũ trụ. Khi chúng ta nhận biết thêm rằng có ý thức trên một cảnh giới và chế ngự được cảnh giới đó là hai điều kiện rất khác nhau, thì rõ ràng là còn biết bao lâu nữa chúng ta mới có thể thấu hiểu được nhiều hơn cái ý niệm tổng quát về hệ thống vũ trụ. [5] |
[5] | |
We must recognise also that danger lies in dogma and in the hide-bound facts of textbooks, and that safety lies in flexibility, and in a shifting angle of vision. A fact, for instance, looked at from the standpoint of humanity (using the word “fact” in the scientific sense as that which has been demonstrated past all doubt and question) may not be a fact from the standpoint of a Master. To Him it may be but part of a greater fact, only a fraction of the whole. Since His vision is fourth and fifth dimensional, His realisation of the place of time in eternity must be more accurate than ours. He sees things from above downwards, and as one to whom time is not. | Chúng ta phải nhận ra mối nguy ẩn trong giáo điều và các sự kiện hẹp hòi bảo thủ trong sách vở, và biết rằng chúng ta chỉ được an toàn khi có ý thức linh động và nhìn vấn đề dưới nhiều khía cạnh khác nhau. Chẳng hạn, một sự kiện xét theo lập trường của nhân loại (từ “sự kiện” được dùng theo nghĩa khoa học, tức là điều đã được chứng minh, không còn gì nghi ngờ thắc mắc) thì có thể không phải là một sự kiện, theo lập trường của một vị Chân sư. Đối với Ngài, nó có thể chỉ là một phần của một sự kiện lớn hơn, chỉ là một bộ phận của cái toàn thể. Vì tầm nhìn của Ngài thấu đến bề đo thứ tư và thứ năm, nên nhận thức của Ngài về giá trị của thời gian trong vĩnh cửu phải đúng đắn hơn chúng ta. Ngài thấy các sự vật từ trên xuống dưới, và ở cương vị của một người thấy thời gian không có thực. |
An inexplicable principle of mutation exists in the Mind of the Logos, or the Deity of our solar system, and governs all His actions. We see but the ever changing forms, and catch glimpses of the steadily evolving life within those forms, but as yet have no clue to the principle which works through the shifting kaleidoscope of solar systems, rays, hierarchies, planets, planes, schemes, rounds, races, and sub-races. They interweave, interlock, and interpenetrate each other, and utter bewilderment is ours as the wonderful pattern they form unfolds before us. We know that somewhere in that scheme we, the human hierarchy, have our place. All, therefore, that we can do is to seize upon any data that seems to affect our own welfare, and concerns our own evolution, and from the study of the human being in the three worlds seek to understand somewhat the macrocosm. We know not how the one can become the three, the three become the seven, and so proceed to inconceivable differentiation. To human vision this interweaving of the system forms an unimaginable complexity, the key to which seems not to be forthcoming. Seen from the angle of a Master we know that all proceeds in ordered sequence. Seen from the angle of divine vision the whole will move [6] in harmonious unison, producing a form geometrically accurate. Browning had hold of a part of this truth when he wrote: | Một nguyên lý biến dịch chưa thể giải thích được vẫn tồn tại trong Trí tuệ của Đức Thượng Đế thái dương hệ của chúng ta, và chi phối mọi hành động của Ngài. Chúng ta chỉ thấy các hình thể luôn thay đổi, và thoáng thấy sự sống thường hằng tiến hóa bên trong các hình thể đó. Thế nhưng, ta vẫn chưa tìm ra manh mối của cái nguyên lý tác động xuyên qua chiếc kính vạn hoa đang biến chuyển gồm các thái dương hệ, các cung, các huyền giai, hành tinh, cảnh giới, hệ thống, các cuộc tuần hoàn, các giống dân chính, và các giống dân phụ. Tất cả đều đan vào nhau, liên kết nhau, xuyên thấu lẫn nhau, khiến chúng ta hoàn toàn sững sờ trước mô hình kỳ diệu của chúng bày ra trước mắt. Chúng ta biết rằng giới nhân loại chúng ta có một vị thế nào đó trong đại cuộc. Thế nên, tất cả những gì chúng ta có thể làm là nắm lấy bất cứ dữ kiện nào có vẻ ảnh hưởng đến lợi lạc, liên quan đến cuộc tiến hóa của chính mình, và từ việc nghiên cứu về con người trong tam giới, tìm cách thấu hiểu phần nào về đại vũ trụ. Chúng ta không biết vì sao một có thể thành ba, ba thành bảy, và cứ thế mà tiếp diễn đến mức biến phân vô tận. Với tầm mắt của nhân loại thì sự đan kết cấu thành thái dương hệ thật phức tạp không thể tưởng, mà chìa khóa thì dường như chưa thể tìm thấy trong thời gian tới. Từ tầm nhìn của một vị Chân sư, chúng ta thấy tất cả đều đang diễn tiến trong một trình tự chuẩn mực. Theo quan điểm thiêng liêng, ta sẽ thấy toàn thể đang vận hành một [6] cách nhất quán hài hòa, tạo nên một hình thể có vóc dáng hoàn toàn chính xác. Browning đã hiểu được một phần chân lý này khi ông viết: |
“All’s change, but permanence as well”……..and continued: | “Tất cả đều biến đổi, tuy nhiên lại thường tồn”. . . .và ông tiếp: |
“Truth inside, and outside, truth also; and between each, falsehood that is change, as truth is permanence.” | “Chân lý ở nội tâm, và ở ngoại cảnh, đều là chân lý; trong đó cái giả tạm thì biến đổi, còn chân lý thì thường tồn.” |
“Truth successively takes shape, one grade above its last presentment…… “ | “Chân lý liên tục biểu hiện, luôn luôn ở một mức cao hơn cách phô bày trước đó ” |
We must remember also that beyond a certain point it is not safe nor wise to carry the communication of the facts of the solar system. Much must remain esoteric and veiled. The risks of too much knowledge are far greater than the menace of too little. With knowledge comes responsibility and power,–two things for which the race is not yet ready. Therefore, all we can do is to study and correlate with what wisdom and discretion may be ours, using the knowledge that may come for the good of those we seek to help, and recognising that in the wise use of knowledge comes increased capacity to receive the hidden wisdom. Coupled also with the wise adaptation of knowledge to the surrounding need must grow the capacity for discreet reservation, and the use of the discriminating faculty. When we can wisely use, discreetly withhold, and soundly discriminate, we give the surest guarantee to the watching Teachers of the race that we are ready for a fresh revelation. | Chúng ta cũng phải nhớ rằng vượt quá một giới hạn nào đó thì không an toàn hay khôn ngoan mà tiết lộ các sự kiện thật về thái dương hệ. Nhiều điều còn phải được giữ kín ở cấp nội môn. Biết quá nhiều còn nguy hiểm hơn là biết quá ít. Kiến thức bao hàm trách nhiệm và quyền lực,- hai điều mà nhân loại còn chưa sẵn sàng. Thế nên, chúng ta chỉ có cách là nghiên cứu và liên hệ lại với mức độ minh triết và phán đoán đúng đắn có được nơi mình, rồi sử dụng phần kiến thức có thể nhận được cho lợi ích của những người mà ta tìm cách giúp đỡ. Đồng thời cũng cần nhận biết rằng khi sử dụng kiến thức một cách khôn ngoan chúng ta sẽ ngày càng có khả năng tiếp nhận nguồn minh triết ẩn tàng. Kèm theo việc áp dụng khôn ngoan các kiến thức cho nhu cầu của môi trường chung quanh, còn phải phát triển tính dè dặt cẩn trọng và dùng khả năng phân biện. Khi chúng ta có thể sử dụng khôn ngoan, thận trọng giữ gìn các hiểu biết, và phân biện đúng đắn, thì đó là bảo đảm chắc chắn nhất đối với các Huấn sư đang trông nom nhân loại, rằng chúng ta đã sẵn sàng cho một sự khải thị mới. |
We must resign ourselves to the fact that the only way in which we can find the clue to the mystery of the rays, systems, and hierarchies, lies in the study of the law of correspondences or analogy. It is the one thread by which we can find our way through the labyrinth, and the one [7] ray of light that shines through the darkness of the surrounding ignorance. H. P. Blavatsky, in “The Secret Doctrine,” has told us so, but as yet very little has been done by students to avail themselves of that clue. In the study of this Law we need to remember that the correspondence lies in its essence, and not in the exoteric working out of detail as we think we see it from our present standpoint. The factor of time leads us astray for one thing; we err when we attempt to fix stated times or limits; all in evolution progresses through merging, with a constant process of overlapping and mingling. Only broad generalities and a recognition of fundamental points of analogy are possible to the average student. The moment he attempts to reduce to chart form and to tabulate in detail, he enters realms where he is bound to err, and staggers through a fog that will ultimately overwhelm him. | Chúng ta phải chấp nhận sự kiện rằng việc nghiên cứu luật tương ứng hay tương đồng là phương cách duy nhất để có thể tìm ra manh mối bí nhiệm của các cung, các hệ thống và các huyền giai. Đó là sợi chỉ duy nhất có thể giúp [7] chúng ta tìm đường qua mê lộ, là tia sáng duy nhất chiếu xuyên qua sự tối tăm của bức màn vô minh bao phủ chúng ta. H. P. Blavatsky đã nói như thế trong “Giáo lý Bí nhiệm,” nhưng cho đến nay, các môn sinh vẫn chưa cố gắng bao nhiêu để ích dụng được manh mối đó. Khi nghiên cứu Luật này, chúng ta cần nên nhớ rằng sự tương ứng vốn ở trong điều cốt yếu, chứ không ở sự thể hiện của các chi tiết bề ngoài như chúng ta tưởng mình thấy được theo quan điểm hiện nay. Một lẽ là yếu tố thời gian làm chúng ta lạc hướng; chúng ta sai lầm khi cố ấn định rõ những thời khoảng hay giới hạn. Trong cuộc tiến hóa, tất cả đều tiến hành trong sự hòa hợp, với một diễn trình luôn luôn chồng chéo và pha trộn lẫn nhau. Người môn sinh bình thường chỉ có thể nhận ra các điểm tương đồng cơ bản và những điều tổng quát mà thôi. Ngay khi y toan giản lược các điều đó thành những sơ đồ và bảng biểu chi tiết, là y bước vào các lĩnh vực dễ bị sai lầm, đi quanh co qua đám sương mù mà cuối cùng sẽ lạc lối trong đó. |
Nevertheless, in the scientific study of this law of analogy will come a gradual growth of knowledge, and in the slow accumulation of facts will gradually be built up an ever-expanding form, that will embody much of the truth. The student will then awake to the realization that after all the study and toil he has at least a wide general conception of the Logoic thoughtform into which he can fit the details as he acquires them through many incarnations. This brings us to the last point to be considered before entering upon the subject proper, which is: | Tuy nhiên, khi nghiên cứu luật tương đồng một cách khoa học, kiến thức của chúng ta sẽ tăng dần, và khi từ từ được tích lũy, các sự kiện sẽ lần hồi hợp thành một hình thể ngày càng rộng lớn, chứa đựng nhiều chân lý. Bấy giờ, người môn sinh sẽ thấy rằng sau tất cả các cố gắng nghiên cứu, ít ra y cũng có được một ý niệm tổng quát về hình tư tưởng của Thượng Đế để có thể gắn vào đó các chi tiết y hoạch đắc qua nhiều kiếp luân hồi. Điều này đưa chúng ta đến điểm chót cần được xem xét, trước khi đi vào chính chủ đề, đó là: |
That the development of the human being is but the passing from one state of consciousness to another. It is a succession of expansions, a growth of that faculty of awareness that constitutes the predominant characteristic of the indwelling Thinker. It is the progressing from consciousness polarised in the personality, lower self, or body, to that polarised in the higher self, ego, or soul, thence to a polarisation in the Monad, or Spirit, till the consciousness eventually [8] is Divine. As the human being develops, the faculty of awareness extends first of all beyond the circumscribing walls that confine it within the lower kingdoms of nature (the mineral, vegetable and animal) to the three worlds of the evolving personality, to the planet whereon he plays his part, to the system wherein that planet revolves, until it finally escapes from the solar system itself and becomes universal. | Sự phát triển của con người chỉ là chuyển từ trạng thái tâm thức này sang trạng thái khác. Đó là một loạt những sự mở mang, phát triển khả năng ý thức vốn là đặc tính quan trọng nhất của Chủ thể tư tưởng ở nội tâm. Đó là sự tiến triển từ mức tâm thức phân cực trong phàm nhân, phàm ngã hay hình thể, đến mức tâm thức phân cực trong chân ngã, chân nhân, hay linh hồn, rồi đến mức phân cực trong Chân 8 thần, hay Tinh thần, mãi đến mức rốt ráo là tâm thức Thiêng liêng. Trong quá trình phát triển của con người, trước hết, năng lực ý thức vượt qua những giới hạn giữ nó lại trong các giới hạ đẳng của thiên nhiên (khoáng vật, thực vật và động vật), đến ba cõi giới tiến hóa của phàm nhân, đến hành tinh mà y có vai trò trong đó, rồi đến thái dương hệ mà hành tinh này vận chuyển bên trong, cho đến cuối cùng nó vượt khỏi chính thái dương hệ và trở nên tâm thức đại đồng. |
[9] | |